Mà lúc đây, Đào Mật đi tới, so sánh với Lý Bảo Sơn, Đào Mật trực tiếp ăn mặc một cái áo ngủ màu trắng, quần cộc lớn, đi dép lê, mỗi bước đi còn có thể nghe thấy thanh âm “Ba kít… Ba kít.”
Nhưng loại hiện tượng này giống như đối với mọi người nhìn nhiều cũng thành quen, dù sao những chủ nhiệm này lo lắng người bệnh xảy ra chuyện, làm gì có thời gian đi thay quần áo!
Trần Thương thấy mấy vị chủ nhiệm đến, vội vàng đi tới:
– Chủ nhiệm, ngài đã tới.
Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:
– Hiện tại thế nào?
Trần Thương nuốt ngụm nước miếng:
– Coi như ổn định, hiện tại đang đi làm kiểm tra, chắc cũng nhanh trở về.
Lý Bảo Sơn ồ một tiếng.
Lúc này, chủ nhiệm Đào Mật của ngoại khoa tim và chủ nhiệm Từ Thiên Phúc của nội khoa tim đi cùng đi tới tới.
Đào Mật nhíu mày, hỏi:
– Tiểu Trần? Tình huống của người bệnh như thế nào?
Trần Thương giải thích nói:
– Người bệnh trước mắt chưa có kết quả kiểm tra, tôi đoán chừng có thể là ngoại thương màng tim gây nên màng tim lấp đầy!
Vừa nghe đến Màng tim lấp đầy, lập tức mấy chủ nhiệm biến sắc!
Màng tim lấp đầy, đây chính là nguy hiểm đến tính mạng!
Kiểm tra cũng không thể tùy tiện làm, tối thiếu phải có người nhìn đứng quan sát!
Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn vội vàng hỏi:
– Làm kiểm tra gì?
Lúc này, mang theo người bệnh đi làm kiểm tra Thường Lệ Na đẩy xe cùng bác sĩ trực ban khoa X- Quang đi tới.
Bác sĩ khoa X Quang cầm kết quả trong tay, đưa phim chụp X Quang ra:
– Chủ nhiệm, mọi người xem, đây là X Quang ngực, đây là hạch từ.
Đào Mật nghe được câu này, lập tức biến sắc:
– Vì sao lại làm hạch từ?
Một câu nói kia làm cho mọi người choáng váng! Bác sĩ khoa X Quang sửng sốt:
– Vì để kiểm tra tình huống khoang màng tim tích máu nhiều hay ít…
Vấn đề này làm cho bá sĩ khoa X Quang có chút mơ hồ, chẳng lẽ… Mình làm sai?
Nhưng khi nhìn lấy ba vị chủ nhiệm đều là một mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm mình, bác sĩ khoa X Quang bỗng nhiên rụt đầu, mình thật sai à?
Lý Bảo Sơn vội vàng hỏi:
– Tình huống người bệnh bây giờ ổn định chưa?
Thường Lệ Na đưa người bệnh đi làm kiểm tra, gật đầu:
-Ổn định! Huyết áp 90/70, nhịp tim 70 lần mỗi phút… Tạm thời người bệnh sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.
Vừa nghe như vậy, xung quanh mấy vị chủ nhiệm mới thở phào nhẹ nhõm!
Từ Thiên Phúc chậm rãi nói:
– Không phải không cho cậu làm hạch từ, mà là đến khi bệnh tình của người bệnh ổn định mới có thể làm, bằng không màng tim lấp đầy rất dễ gây chết người!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!