Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 104



Bàn về tu vi, hắn vẫn là Thiên Mệnh tứ trọng.

Nhưng có thần hồn cấp độ Đạo Cung, ý nghĩa này là vô cùng quan trọng.

Nói cách khác bây giờ hắn muốn tiến vào Đạo Cung, đã không tồn tại bình

cảnh.

Chỉ cần linh lực vừa đến, thì sẽ nước chảy thành sông.

Trừ cái đó ra, uy lực thần hồn của hắn, cũng triệt để áp đảo phía trên Thiên

Mệnh.

Sức mạnh lúc chiến đấu có thể phát huy ra, trở nên mạnh hơn.

Chẳng qua, cái này vẫn như cũ không đủ để hắn xử lý bảy đại cao thủ và hơn

vạn đại quân Huyết Mang kia.

Nói cho cùng bảy người kia thực sự là Đạo Cung cảnh, hiển nhiên thần hồn

cũng đều là cấp độ Đạo Cung.

Khương Thành biết, tàn linh bị hấp thu kia, có lẽ không chỉ đơn giản tăng lên

cảnh giới thần hồn như vậy.

Ý thức chìm vào thần phủ, hắn lập tức phát hiện ảo diệu.

Trong đầu, hiện ra một cảnh tượng thần kỳ.

Ở sâu vạn dặm dưới lòng đất chân hắn là một tòa địa cung vĩ đại mà lại rộng

lớn.

Bên trong địa cung cũng không có đèn đuốc, lại không phải một màu đen kịt.

Bởi vì chỗ trung tâm kia, có một bộ hài cốt khổng lồ dài đến mấy vạn mét.

Toàn thân bộ hài cốt có màu xanh nhạt, rất nhiều nơi đã loang lổ nứt ra, tứ chi

tàn khuyết không đầy đủ, chẳng biết đã chết bao nhiêu năm.

Trong khe hở của xương cốt lộ ra từng điểm ánh quang, mang đến một chút ánh

sáng cho địa cung này.

“Li Long??”

Không hiểu sao tự nhiên Khương Thành lại nhận ra nó, cho dù trước đó hắn

chưa bao giờ thấy qua.

Hắn rốt cuộc biết bản thân đã đạt được cái gì.

Ngàn vạn năm trước, một con Li Long đạt tới cảnh giới Yêu Vương đã chết ở

nơi này.

Nhiều năm về sau, di cốt của nó bị tổ tiên Hạng gia phát hiện.

Dù sao cũng là cấp độ Yêu Vương, cho dù là di cốt cũng có hiệu quả không thể

tượng tưởng nổi.

Người Hạng gia dùng vảy rồng của nó luyện ra bảo khí, dùng da thịt của nó

luyện ra bảo đan, thậm chí tinh luyện ra một tia huyết mạch cuối cùng, dung

nhập vào trong cơ thể mình để tăng cường thiên phú.

Đồng thời còn lấy xương cốt của nó làm mắt trận, xây dựng một đại trận Long

Linh khổng lồ.

Đó là quãng thời gian nổi bật nhất của hoàng thất Hạng Thị, thậm chí bọn hắn

Tham Khảo Thêm:  Chương 194: C194: Đùa giỡn

lúc đó từng có mấy vị Đạo Cung bát trọng, cửu trọng.

Chỉ là theo thời gian trôi qua, phần thưởng của cái bảo tàng Li Long này đã bị

ăn hết rồi.

Không có bảo đan mới, hơn nữa huyết mạch Li Long của đời con cháu càng lúc

càng mờ nhạt mỏng manh, tư chất càng ngày càng kém.

Cho đến mấy chục năm trước, con mới sinh của Hạng gia đã không có cách nào

di truyền huyết mạch Li Long nữa, Hạng Cao Dã chính là như thế.

Ngưng Đề công chúa sở dĩ có thiên phú vượt xa hơn hắn, cũng là bởi vì một tia

huyết mạch Li Long di truyền cách đời ngoài ý muốn.

Mà đại trận Long Linh, cũng bởi vì hài cốt dần dần mục nát, từ Bảo Trận rơi

xuống đến linh trận cửu giai.

Đây chính là tất cả mà Khương Thành biết.

Hắn cuối cùng đã rõ ràng, hệ thống lần này có bao nhiêu lợi hại.

Hoàng thất Hạng Thị nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, Li Long kia chết đi, trên

người kỳ thật vẫn còn một tia tàn linh lượn lờ chưa bị diệt.

Tàn linh cũng không có ý thức, chỉ là chấp niệm trước khi chết của Li Long tụ

lại chỗ này, có lẽ lại qua trăm vạn năm thì sẽ hoàn toàn dập tắt.

Mà hiện tại mình đã dung hợp nó.

Hắn chạm vào nhẫn không gian, phóng con rối cổ động viên ra.

Tùng tùng tùng!

Lúc có tiếng cổ nhạc đột nhiên vang lên từ trong phế tích, bảy đại cao thủ và đội

quân Huyết Mang toàn là vẻ mặt mờ mịt.

Mà khi bọn hắn nhìn thấy tám con rối nữ khiêu vũ, tròng mắt cũng thiếu chút

nữa tróc ra rơi xuống.

“Xảy ra chuyện gì??”

Ngày thường bọn hắn thưởng thức qua vô số ca múa, nhưng ở trong phế tích

sau khi chiến đấu vẫn là lần đầu tiên.

“Cẩn thận thì tốt hơn.”

“Ta cũng biết Khương Thành kia sẽ không bị giết đơn giản như vậy.”

Bảy người cảm nhận bốn phía, lại không thể phát hiện Khương Thành ở nơi

nào.

Đến khi trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tới một tràng cười dài.

“Đây là ca múa giúp vui, các vị đã hài lòng chưa??”

Khương Thành mặc một bộ áo bào trắng đứng ngạo nghễ trên hư không, bạch

bào kia không nhuốm bụi trần, không hề giống dáng vẻ vừa trải qua chiến đấu.

Đối thủ lúc trước của bảy người không hề giống như vậy, hoảng loạn không

chịu nổi.

Nhưng họ vẫn không chút biến sắc bay lên, lần nữa bao vây hắn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 71: 71: Tôi Thực Sự Rất Muốn Giết Chết Chị

Thu Hà kiếm tôn phủi kiếm khẽ hỏi: “Tại sao ngươi vẫn còn sống??”

“Bởi vì ta mạnh hơn các ngươi!”

Khương Thành không tiếp tục cho bọn hắn có thời gian phản ứng, trực tiếp phát

động đại trận Long Linh.

Không sai, đây mới là phương án giải quyết chân chính của hệ thống.

Đại trận Long Linh, chỉ có hoàng thất Hạng Thị mới có thể thao túng.

Cho dù người ngoài đoạt được trung tâm trận pháp, cũng chỉ là phế phẩm, bởi

vì ngày ấy khi sáng chế ra đại trận này, cũng đã bị in lên ấn ký hoàng thất Hạng

Thị.

Nhưng mà, cũng không phải là không tồn tại ngoại lệ.

Có thể khiến cho đại trận khởi động, ngoại trừ hạch tâm ở trung tâm trận pháp

ra, còn có bản thân đại trận.

Hài cốt Li Long là mắt trận của đại trận, bản thân đã là một bộ phận của đại

trận.

Khương Thành dung hợp tàn linh, bản thân chính là hóa thân của Li Long.

Hắn muốn phát động, giống như là đại trận tự mình sống lại.

Dù là Hạng Cao Dã đích thân đến, cũng không ngăn được.

Sau một khắc, ánh sáng địa cung u ám, đột nhiên biến thành mặt trời giữa trưa.

Lấy hài cốt làm trung tâm, đường vân trận pháp trên mặt đất tất cả đều sáng lên,

kéo dài dưới mặt đất mấy ngàn dặm.

Mỗi một đường vân, đều giống như mặt trận bốc cháy, vô cùng lộng lẫy.

Trong hoàng cung, Hạng Cao Dã chờ đợi tin tức Khương Thành bị giết đột

nhiên đứng bật dậy, xông ra ngoài với vẻ mặt khó mà tin tưởng.

Bên cạnh hắn, còn có Ngưng Đề công chúa kinh ngạc vạn phần như nhau.

Hai người tới bên ngoài cung, thì nhìn thấy nơi xa có một tòa kết giới màu xanh

biếc, đem phạm vi không gian mấy trăm dặm hoàn toàn ngăn cách ở bên trong.

Mà vị trí kia, chính là phủ công chúa!

“Điều này không có khả năng!”

“Long Linh Đại Trận làm sao lại tự chủ phát động”

Hạng Cao Dã tự lẩm bẩm, vị Đế Vương bụng dạ thâm sâu này lần đầu tiên có

cảm giác tình thế vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

Giờ khắc này, không biết bao nhiêu người đi ra khỏi nhà, mờ mịt ngước nhìn

kết giới ánh sáng lấp lánh không ngừng lưu chuyển đó.

Rất nhiều người không biết đó là cái gì, nhưng bọn họ biết chắc chắn đây là sự

tồn tại rất đáng sợ.

Bởi vì ngay cả bọn họ, cũng có thể cảm nhận được rung động từ lòng đất tỏa ra.

Tham Khảo Thêm:  Chương 2532

“Điều này không thể nào!”

Đại tướng quân Lục Nhiễm cũng tương tự hô lên mấy chữ này này.

“Hạng Cao Dã…”

“Hạng Cao Dã đang lén lút giúp hắn??”

Điều đầu tiên bảy đại cao thủ liên tưởng đến không phải Khương Thành khống

chế đại trận, mà là Hạng Cao Dã muốn hãm hại bọn họ.

“À, các ngươi cứ chậm rãi hưởng thụ đi”

Thành ca không có nghĩa vụ phải giải thích, hắn chỉ thôi thúc đại trận, ngay sau

đó bên trong kết giới này đã biến thành luyện ngục nhân gian.

Mặt đất đổ nát, đột nhiên hóa thành một vùng biển mênh mông!

Nếu như chỉ là nước bình thường thì cũng thôi, Tôi Thể cảnh cũng có thể sống

sót.

Nhưng đại dương mênh mông bên trong đại trận này nào có đơn giản như vậy.

Gặp nạn đầu tiên chính là đại quân Huyết Mang phía dưới.

Một vạn người còn chưa kịp bay lên, đã bị nước biển kia xông tới.

Ngay sau đó, bọn hắn lập tức bị ăn mòn rồi hòa tan…

Có mấy ngàn người phản ứng cực nhanh, cấp tốc bay lên trời.

Chẳng qua đã muộn rồi.

Đại trận Long Linh vốn là có thể bao trùm toàn bộ hoàng thành, nhưng mà như

thế uy lực sẽ phân tán yếu đi rất nhiều.

Ngoại ra hoàng thành còn có số lượng lớn dân chúng, Khương Thành và bọn bọ

không thù không oán, tự nhiên sẽ không làm loạn.

Hắn thu phạm vi nhỏ gấp mấy chục lần, chỉ bao vây phủ công chúa, bởi vậy uy

lực của kết giới cũng theo đó ngưng tụ lại.

Bầu trời lúc này, mưa như trút nước rơi xuống.

Đại quân Huyết Mang vừa mới dính vào mấy giọt, rất nhanh lan tràn đến toàn

thân, cuối cùng cũng bị ăn mòn tới không còn một mảnh.

Chẳng qua, chuyện này đối với bảy đại cao thủ Đạo Cung cảnh mà nói vẫn

không tính là cái gì.

Bọn hắn đối mặt, là một hư ảnh hắc long kéo dài mấy vạn mét.

Hư ảnh kia mỗi lần nhả ra hơi thở, cũng làm cho linh lực của bọn hắn bị ăn mòn

theo hầu như không còn.

Mà khiến cho bọn hắn triệt để sợ hãi muôn dạng là Đạo Cung của bọn họ.

Vậy mà bên trong hơi thở cũng đang lần lượt, dần dần hóa thành hư vô.

Bỗng nhiên bị mất Đạo Cung, căn cơ của bọn hắn bị hủy thành từng mảnh, cũng

vô lực ngăn cản sự ăn mòn của đại trận.

Đúng lúc này, hắn cũng bóp nát miếng linh phù truyền tin của cung nữ váy xanh

đưa cho hắn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.