Giọng nói này, đừng nói đối phương, ngay cả Khương Thành cũng bị choáng
váng.
Hắn còn đang nói, sao cả ngày hôm nay không thấy bóng dáng của lão hổ đáng
chết đâu.
Mặc dù nói là không cần nó xuất trận, nhưng nghe cũng không hợp lý lắm nhỉ?
Dù gì cũng mang danh là hộ tông linh thú.
Tình cảm chuyển hết lên việc ôm đùi rồi.
Trước kia Tam Nhãn Hổ bị ép trở thành hộ tông linh thú là bởi vì lần trước lúc
tiến vào Phi Tiên môn, nó bị A Hoàng khống chế.
Lúc đó A Hoàng trị nó tới mức ngoan ngoãn vâng lời…
Trên dưới Phi Tiên môn này, ai nó cũng không sợ, chỉ sợ duy nhất A Hoàng.
Thế nên một đoạn thời gian rất lâu, không dám bén mảng tới linh mạch sau núi.
Nhưng theo thời gian dần trôi qua, mọi người càng đánh càng thân, thêm nữa là
A Hoàng cũng không còn đối xử với nó như vậy nữa, nó cũng dần dần thả lỏng
ra.
Có lúc không có việc gì, nó còn đặc biệt ra sau núi tìm nha đầu đó nói chuyện
lân la làm quen nữa chứ.
Mặc dù A Hoàng căn bản là không đếm xỉa tới nó, nhưng cũng không thấy chán
ghét.
Đây là món sát khí lớn nhất của Phi Tiên môn, bây giờ tạo quan hệ tốt, không
chừng tương lai còn có thể dùng tới.
Nó đã biết tin hai đại yêu vương đến tập kích từ lâu rồi.
Đương nhiên nó cũng có thể đoán được hai yêu vương này nhắm vào nó mà
đến.
Khương Thành có thể tiếp tục tạo ra kỳ tích hay không, nó cũng không biết,
nhưng bản thân nó nhất định phải vì sự an toàn của bản thân mà làm mấy biện
pháp bảo vệ.
Thế nên, từ sáng sớm nó đã đi tới linh mạch sau núi bên đó để kêu gọi cứu tinh
rồi.
Năn nỉ ỉ ôi, cộng thêm lừa gạt dụ dỗ, cuối cùng còn nói xạo rằng Khương Thành
ba ngươi bị người ta bao vây tấn công, cuối cùng mới dẫn tiểu tổ tông này tới
được.
Tiểu nha đầu ngồi trên lưng hổ đôi mắt tròn xoe chớp chớp, thoạt nhìn trong
sáng ngây thơ vô tội.
“Mẹ ơi, là bọn họ muốn đánh mẹ sao?”
Khương Thành trừng mắt nhìn chằm chằm Tam Nhãn Hổ, sao hắn không nhớ ra
bản thân còn có một cô con gái lợi hại chứ.
Chủ yếu là hắn không đành lòng để nàng ra tay.
Mỗi lần A Hoàng ra tay đều phải trả giá, đặc biệt là số lượng người càng đông
thì cái giá phải trả càng đắt.
Lần đầu tiên quét sạch bọn Diêu Thu Lâm – ba tên linh lực Phân Hồn cảnh
xong, nàng đã ngủ mất một thời gian, sau còn ăn rất nhiều linh thạch để nạp
điện hồi phục.
Thành ca là cảm thấy đau lòng.
“Con gái ngoan, ba có thể ứng phó, ngươi quay về đi.”
Ngươi đến rồi, lão phu không thể làm ra vẻ đích thân đại sát tư phương được
nữa.
Ngoan, quay về nghịch cát đi, đừng cản trở ba tỏa sáng.
A Hoàng dùng sức lắc lắc hai bím tóc: “Không được, người xấu rất nhiều, ta
muốn giúp mẹ cơ!”
Ài, đứa con gái này không hề vô tâm, còn cực kỳ lo nghĩ cho sự an nguy của
mình.
Thành ca vừa thấy ấm lòng, vừa bất lực.
“Khương Thành, đây là con át chủ bài cuối cùng của ngươi sao?”
Từ sau khi A Hoàng xuất hiện, ánh mắt của Tích Phong chưa hề rời khỏi nàng.
Trên người đứa bé này không có chút linh lực khí tức gì, nhìn như người phàm
vậy.
Nhưng thấy nhiều yêu thú đến như vậy, mà lại không hề có ý sợ hãi nào.
Hơn nữa, bất kể thần hồn của hắn có dò xét như thế nào đi chăng nữa cũng đều
không thể tra ra được chuyển động thần hồn của đứa bé này.
Sự dò xét của hắn có vẻ như đã thu hút sự chú ý của A Hoàng.
Hai con ngươi đen như mực kia cũng dính chặt trên người hắn.
“Mẹ, có vẻ như hắn là đối thủ lợi hại nhất.”
Nàng vươn bàn tay nhỏ múp múp thịt chỉ về hướng Tích Phong ở phía đối diện.
“Muốn ta giúp ngươi thu phục hắn không?”
Thành ca cạn lời, Tích Phong đối diện càng không biết phải nói gì.
Hắn thành Thánh bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên bị người ta coi thường
đến như vậy.
“Khương Thành, lẽ nào ngươi muốn để đứa con gái nhỏ này quyết đấu cùng
bổn thánh sao?”
Thành ca buông tay.
“Vốn dĩ ta cũng không muốn mà.”
“Nhưng xem ra, vận khí ngươi có vẻ không tốt như vậy.”
Con gái ngoan biểu hiện mong muốn rất quyết liệt, xem ra hôm nay bản thân
không có cơ hội làm màu rồi.
“Vậy sao?”
“Vậy bổn thánh thật muốn lĩnh hội nàng đấy.”
Hắn đang định ra tay, hai tên yêu vương phía đối diện cũng vui vẻ mở thánh vực
ra.
“Ha ha ha, Tam Nhãn Hổ, cuối cùng ngươi cũng dám ngóc đầu lên rồi.”
“Nỗi nhục mà cha ngươi năm đó gây ra cho bọn ta, hôm nay ta sẽ trả lại gấp
bội.”
“Dám vượt vực qua đây, từ đây Hổ tộc không còn yêu vương nữa rồi.”
“ Hôm nay phải đánh ngươi ra bã luôn.”
Tam Nhãn Hổ đâu phải kẻ ngốc, việc gì phải đánh nhau với bọn chúng.
Nó dứt khoát chỉ tay vào hai đại yêu vương, lớn tiếng nói: “Hai tên khốn nạn
này quá đáng nhất này nè, còn nói muốn bắt ba ngươi đi đó, khiến ngươi từ đây
không gặp được ba ngươi luôn!”—Mình có 200 bộ truyện chữ full dịch, ai cần
bộ nào hoặc mua full list thì kb zalo 0901945059 nhé,30k 1 bộ 5 bộ 100k,, full
list 400k ạ 1: đại quản gia là ma hoàng 2: hồng hoang quan hệ hộ 3: ta an tĩnh
làm cẩu đạo 4:vô địch kiếm vực 5: trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ 6:
công tử biệt tú 7: ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo 8:siêu cấp phản diện 9:
vô địch siêu thúc tổ 10: đại phụng đã canh nhân 11: đệ nhất danh sách 12: đạo
quân 13: quỷ bí chi chủ 14: ta không biết ta là cao nhân 15: côn lôn ma chủ 16:
minh thiên hạ 17: vợ ta là thiên hạ giảng đường 18:mật mã tây tạng 19: ta bắt
đầu sáng tạo thiên cơ lâu 20: vô địch thật tịch mịch 21: ta không mún nghịch
thiên 22: nguyên lai ta là tu tiên đại lão 23: cổ chân nhân 24:ta có hệ thống auto
tu luyện 25:lão nạp phải hoàn tục 26:siêu thần yêu nghiệt 27: thế giới hoàn mỹ
28:ta thành lập tổ chức sát thủ ở huyền huyễn 29: thái cổ thần vương 30: mục
thần ký 31: we chát của ta thông tam giới 32: tuyệt đỉnh đan tôn 33: tiên lộ tranh
phong 34: con thỏ này phải chết 35:vô địch kiếm vực 36: tàn bào 37:vạn cổ tối
cường tông 38: chí tôn đặc công 39:cửu tinh thiên thần quyết 40:đại bát hầu 41:
cửu tiêu 42: vạn tộc chi kiếp 43:đồ nhi vi sư ko xún núi 44: đầu bếp tại dị giới
45:hệ thống tu luyện toàn năng 46: huyền huyễn ta là thần thoại 47:lược thiên
ký 48: ma thiên ký 49:ma kiếm lục 50: khủng bố sống lại 51:minh thiên hạ 1-2
52: ngũ hành thiên 53:nguyệt huyết thần toạ 54:như ý tiểu lang quân 55: siêu
cấp phản diện 56:phong khí quan trường 57:ta chỉ mún an tĩnh chơi game
58:siêu cấp thiên phú 59:siêu phẩm vu sư 60:sử thượng đệ nhất tổ sư gia 61:ta là
võ học gia 62:ta có thể là giả tiên 63:hàn môn kiêu sĩ 64: toàn cầu hung thú
65:toàn cầu cao võ 66:thần sủng tiến hoá 67:tạo hoá chi vương 68:thiên đồ đạo
thư quán 68:thế giới sụp đổ 69: vạn tộc chi kiếp 70:tiên quốc đại đế 71:thôn
thiên 72: tiên ma biến 74:tả đạo khuynh thiên 75:tu la ma đế.. Còn tiếpnnm
Cái gì?
A Hoàng lập tức nổi giận.
Trong nháy mắt, thánh vực biến mất, hai yêu vương như ngồi trên hai ngọn núi
lớn rơi xuống.
Ầm!
Ầm!
Đại địa điên cuồng chấn động, từng khe nứt tách ra, vô số bụi bặm phun ra.
Âm thanh đinh tai nhức óc, rất nhiều tu sĩ vội vàng bay lên.
Với thực lực của bọn họ thì không hề bị chấn động này làm cho chao đảo.
Nhưng có một người ngoại lệ, đó chính là Tích Phong.
Vị cao thủ đường đường là Thánh Giai này, lúc chấn động lập tức ngã từ trên
đại mã xuống, mãi vẫn chưa thể trèo lên lại.
“Khương Thành, người làm gì vậy!”
Hắn vừa kinh ngạc vừa tức giận vô cùng, nhưng phát hiện âm thanh của mình
không truyền xa được nữa.
“ Mẹ ơi, ta đã phong tỏa toàn bộ linh lực và thần hồn của ba người bọn họ lại
rồi.”
A Hoàng lộ dáng vẻ tranh công, mau đến khen ta đi.
Thành ca cố nén sự kinh ngạc trong lòng, xoa xoa đầu nàng: “Làm tốt lắm.”
Tấn công vậy cũng mạnh quá đi chứ?
Lúc trước khi khống chế Tam Nhãn Hổ, A Hoàng còn phải dùng tay tiếp xúc
mới có thể phong tỏa thần hồn của nó.
Mà bây giờ, đối mặt với tam tôn Thánh Giai, vậy mà lại có thể đạt được hiệu
quả ở khoảng cách xa như vậy.
Từ khi nào không hay, hóa ra nàng cũng đã thăng cấp rồi sao?
Nghĩ cũng phải, sau này nàng hợp thành hai lần mảnh vỡ mà.
“Khương Thành, đừng tưởng yêu pháp hoan thuật của ngươi có thể lừa được
ta!”
Thánh giả Tích Phong trực tiếp điên lên rồi, hắn không dám tin rằng đây là sự
thật.
Đột nhiên, hắn từ một cường giả Thánh Giai cái gì cũng có thể làm được biến
thành một người thường không có linh lực, không dùng được hàng loạt các thủ
thuật thần hồn và thánh vực.
Thậm chí ngay cả nhẫn trữ vật cũng không mở ra được, thánh khí trong tay
càng không có cách nào thúc giục được.
Sự chênh lệch này thực sự quá lớn, bất kể là ai đi chăng nữa cũng đều không thể
tiếp nhận nổi.
Ồ, hắn có gì khác biệt với người bình thường đâu chứ.
Suy cho cùng thì chỉ là mấy thứ của Thánh cảnh như thân thể, kinh mạch, huyết
quản… vượt xa của các tu sĩ khác.
Nhưng cũng chỉ vậy thôi.
Hai đại yêu vương kia cũng chẳng biết chạy đi đâu rồi, bởi vì không có linh lực
và thần hồn bổ sung nên ngay cả thân thể khổng lồ cũng không thể duy trì được,
nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành chỉ còn mấy chục mét.
Dường như bất ngờ bị đánh đến hiện nguyên hình.
“Chuyện này không thể nào!”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”
Một người hai thú lúc này chỉ cảm thấy bản thân như bị lột sạch rồi ném ra
trước mắt hàng vạn người vậy.
Cực kỳ sợ hãi và hoảng loạn.
“Yêu pháp? Hoan thuật?”
“A…”
Khương Thành nhún mình một cái tới trước mắt thánh giả Tích Phong.
Sau đó chế ngự cổ hắn, đánh mạnh một quyền xuống.
Bụp!
Nắm đấm mạnh mẽ nện vào mặt Tích Phong.
“Vẫn là huyễn thuật sao?”
Với thân thể cường tráng của thánh giả Tích Phong thì một quyền này hoàn toàn
không đánh chết được hắn, nhưng mà răng thì bay mất hai chiếc rồi.
“Ngươi…”
Tích Phong trực tiếp bị một quyền này đánh đến choáng váng luôn.
Hắn cả đời này chưa từng bị đối xử như vậy.
Hắn há miệng phun ra một bụm máu, còn chưa kịp cãi lại, thì hàng loạt nắm
đấm nện vào mặt hắn.
Bụp bụp bụp.
Mắt của vị Thánh cảnh này rất nhanh bị đánh đến xuất hiện mấy vòng tròn đen,
sóng mũi cũng xẹp rồi, miệng cũng bị rách rồi, mặt sưng lên như đầu heo vậy.
Đã thật!
Thành ca bỗng nhiên cảm thấy như vậy càng có cảm giác trải nghiệm hơn là bị
giết.
Giết người đa phần đều là nhanh chóng giết chết, nào có cảm giác như bây giờ
từng quyền từng quyền đánh vào da thịt.
Mà còn là đánh một vị Thánh Giai đó, loại đối đãi cao cấp này người bình
thường dám nghĩ đến sao?