Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 222



Thật ra thì, tất cả mọi người đã không ôm hy vọng gì, trong lúc chờ đợi ở trong

bảo bình lúc trước.

Lao vào sương độc, hoàn toàn là tình thế không có đường sống.

Bây giờ thật sự được cứu ra, có thể hình dung được vui mừng, kinh ngạc đến

nhường nào.

Đám người Tỉ Trường, Quy Tàng Kiếm Thánh, Kim Long Vương, Hư Huyền

Ma Thánh đều bước đến nói lời cảm ơn.

Nhất là khi biết được Khương Thành cố ý phi thăng trước, rồi sau đó mới mở

bảo bình đưa mọi người ra, vì thế có rất nhiều người đã cảm động đến rơi nước

mắt.

“Thật sự là đã hao tâm tổn trí quá rồi.”

“Lần này chúng ta ở tình thế hẳn là phải chết, nhưng nhờ có Khương chưởng

môn cố gắng xoay chuyển tình thế!”

“Nói là ơn cứu mạng, cũng không có gì là quá cả!”

“Đúng vậy, không chỉ cứu chúng ta, mà còn đưa chúng ta đến tiên giới.”

“Đa tạ Khương chưởng môn!”

Ở nơi đây, tất cả các tu sĩ đều cúi đầu, lời cảm ơn này đều là phát ra từ tận đáy

lòng.

Ngay cả một số lão quái tính tình độc ác cũng không ngoại lệ.

Bọn họ không thể không thừa nhận ân tình này, dù sao mục tiêu tu luyện trước

đây là tiến vào tiên giới, bây giờ Khương Thành đã giúp bọn họ đạt được trước.

Không có tiếng ting nào hết.

Thành ca thầm bĩu môi.

Ngay khi hắn định nói điều gì đó thì bầu trời lại tối sầm.

Sau đó, lôi quang màu tím xuất hiện trong những đám mây dày.

Con mẹ nó, đã xảy ra chuyện gì?

“Ối, lão hủ phải độ kiếp rồi.”

Quy Tàng Kiếm Thánh bay lên trên không, hơi lúng túng.

Tuy là vào tiên giới, nhưng hắn vẫn chưa có tiên thể.

Vẫn sẽ có quá trình độ kiếp trở thành Chân Tiên này.

Hắn cũng không ngờ sẽ độ kiếp vào lúc này, dù sao thanh thế sẽ rất lớn, mà hiện

tại vừa mới tới, còn chưa hiểu rõ xung quanh.

Nhưng hết cách rồi, hắn đã quá nửa đã thành tiên từ lâu rồi.

Hiện tại vào tiên giới, tiên nguyên chi khí và quy tắc tiên giới đã có kích thích

như vậy, muốn ngăn cũng không ngăn được.

Không riêng gì hắn mà ngay cả ước chừng hơn 30 vị Thánh Giai đỉnh phong

Tham Khảo Thêm:  Chương 121

khác như đám người Tỉ Trường, Hư Huyền Ma Thánh, Kim Long Vương đều vì

cảnh giới quá viên mãn, cũng không áp chế được thời gian thành tiên.

Tất cả đều nghênh đón kiếp vân.

“Mau tản ra!”

“Đừng ở gần nhau quá!”

“Đúng vậy, nếu ở gần nhau quá, lôi kiếp sẽ tăng gấp đôi.”

Hơn 30 vị Thánh Giai đỉnh trên không kia, đương nhiên cũng hiểu được đạo lý

này, lúc này đều tản ra.

Trong lúc lôi kiếp giáng xuống, lại có hơn mười vị Thánh Giai đỉnh phong phía

dưới bay lên.

“Không được rồi, ta cũng không áp chế được!”

“Mau tránh ra, ta cũng muốn độ kiếp!”

Không riêng bọn họ, còn có mười mấy vị Thánh Giai đỉnh khác cũng đang tận

lực áp chế lúc này.

Tất cả mọi người đều không muốn độ kiếp cùng một lúc.

Nhưng mà không còn cách nào khác, nhiều người trong số này đã bị kìm hãm

trong tám trăm vạn năm, thậm chí gần một ngàn vạn năm.

Tích lũy của bọn họ thật sự quá sâu dày.

Thành ca cũng không nói nên lời, các ngươi giống hệt như đang xếp hàng đi vệ

sinh vậy. Có thể xem trọng việc thành tiên – việc lớn thần thánh vinh quang của

cả đời người được không hả.

Trải qua một khoảng thời gian dài, lôi kiếp liên tiếp cũng dần dần biến mất.

Nhìn lại, trong số 12 vạn người, đã có 235 người thành tiên.

Mặc dù tất cả đều là Chân Tiên như nhau, nhưng cũng coi như họ đã lập một số

kỷ lục.

Trong vòng một ngày 235 người cùng thành tiên, không có kiểu nào “rầm rộ”

như vậy ở tiên giới hết.

Hơn nữa 235 người độ kiếp, 235 người đều thành công, không người nào thất

bại, tất cả đều có được tiên thể.

Đành chịu thôi, cứ Thánh Giai hậu kỳ là có thể dẫn lôi kiếp tới.

Nhóm người này bị gián đoạn một ngàn vạn năm bởi quy tắc phi thăng, cứ bị

kìm hãm ở cực hạn Thánh Giai như vậy, một cái cảnh giới không hề tồn tại

trước đây.

Tích lũy bên trong đã quá sâu.

Nhưng vì nơi độ kiếp là ngay tại tiên giới, nên sau khi nhóm người này độ kiếp,

bọn họ không ngẫu nhiên xuất hiện ở các ngóc ngách của tiên giới, mà ở

nguyên tại chỗ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 5: Chương 5

Mọi người còn chưa kịp ăn mừng thì ngoại nhân đã xuất hiện trên bầu trời.

“Các ngươi đến từ đâu vậy?”

Số người độ kiếp quá nhiều, đương nhiên thanh thế cũng thật lớn, cuối cùng dẫn

dụ tiên nhân “bản địa” của tiên giới.

Trên trời cao có một đám tiên nhân, khoảng chừng hơn ngàn người, mọi người

trong lòng căng thẳng.

Hiện tại bọn họ đã biết thái độ của người tiên giới với người phi thăng, trong

lòng hiểu rõ, một khi thân phận bị lộ, rất có thể sẽ trở thành kẻ thù chung của

tiên giới.

Đến lúc đó, ngay cả tiên đế cũng sẽ bị dẫn đến đây.

Hiện tại bọn họ cần nhất chính là nhanh chóng hòa vào trong biển rộng của tiên

giới, cuối cùng khiến người không chú ý đến mình.

Sau đó tu luyện từng bước.

Đám người Quy Tàng Kiếm Thánh và Hư Huyền Ma Thánh vội vàng truyền âm

cho Thành ca.

“Khương chưởng môn, đối phương thế mạnh, chớ kích động!”

“Hơi thở của 105 người phía đối diện hơn chúng ta mấy lần, chỉ sợ là đã tới

Thiên Tiên rồi, kiểu đội hình này vững vàng như này không thể lay chuyển

được đâu.”

Trong lúc hai người truyền âm, trong số tiên nhân phía trên, có một gã trung

niên đầu đội mũ bạc đi ra.

Khí tức của người này giống như biển sâu, cảnh giới của hắn hiển nhiên cao

hơn rất nhiều so với hơn trăm tên Thiên Tiên kia.

Vây quanh là mười mấy tên hộ vệ, hắn chậm rãi mở miệng.

“Vừa nãy các ngươi đã làm gì thế hả?”

“Ai đang độ kiếp? Bổn thành cho phép độ kiếp sao?”

Mọi người liếc nhìn nhau.

Gì cơ?

Độ kiếp còn cần phải cho phép á?

Chúng ta độ kiếp thì liên quan gì tới ngươi?

Mạc Trần cái lão lõi đời nơi tiên giới, vội vàng tiến lên.

“Chúng ta đến từ Di La thiên vực, vô tình bị dịch chuyển đến đây bởi một cơn

bão hung ác.”

“Lần đầu tới quý địa, đã phiền nhiều rồi, mong các vị rộng lòng tha thứ.”

“Chúng ta lập tức sẽ rời khỏi nơi này, sẽ không gây phiền phức tới các vị nữa.”

Mạc Trần nói câu này không khỏi khiến đám người từng trải như Quy Tàng, Hư

Huyền ngạc nhiên.

Tại sao người bên cạnh Khương chưởng môn lại biết tên địa vực của tiên giới?

Tham Khảo Thêm:  Chương 75: Công Bố

Nhưng mà, hắn trả lời như vậy cũng đủ để bọn họ thầm gật đầu tán thưởng.

Lời nói hoa mỹ, khí độ lại thấp vô cùng, tỏa ra vô hại với cả người lẫn vật, cho

đối phương cả mặt mũi.

Chỉ cần không quá khó đối phó, hẳn là có thể biến thành việc nhỏ, thoát khỏi

khó khăn lúc này.

Chỉ là dường như tên thủ lĩnh Huyền Tiên phía đối diện kia không dễ nói

chuyện như vậy.

“Di La thiên vực?”

“Sao bổn thành chủ lại chưa từng nghe đến nhỉ?”

Hắn quan sát hết lượt mọi người ở đây.

Ánh mắt lưu dừng trên người của hơn hai trăm chân tiên, ánh mắt không rõ có ý

gì.

Hai vị cao thủ của Địa Bốc vực vội vàng truyền âm lại: “Trong mắt người này

có lòng tham, e rằng không phải là loại người lương thiện!”

“Lão hủ bói một quẻ, tốt xấu khó nói, có tai ương huyết quang!”

Hư Huyền nhíu mày: “Chúng ta chỉ là Chân Tiên, vật phẩm trên người cũng chỉ

là từ hạ giới mà thôi. Một kẻ Huyền Tiên như hắn có thể nhìn trúng cái gì chứ?”

Chỉ thấy, Huyền Tiên thành chủ kia phất tay, một ngàn vị tiên nhân phía sau

nhanh chóng tản ra, thật sự vây quanh tất cả mọi người.

Lòng mọi người đều trùng xuống.

“Thôi xong đời rồi…”

“Nếu như phải đánh thật, chúng ta chắc chắn không thể chống lại.”

“Chẳng lẽ vừa vào tiên giới đã phải mất mạng ở chỗ này sao?”

Sau đó thì nghe thành chủ kia thản nhiên nói: “Bổn thành chủ mặc kệ các ngươi

đến từ đâu, hiện tại, các ngươi đang ở trong địa giới thành Định Thiên của ta.”

“Thiên Cung có lệnh, trong trận chiến phi thăng tiên thành, tu sĩ xung quanh

hàng trăm triệu dặm phải nghe theo lời chiêu mộ vô điều kiện!”

“Kể từ bây giờ, tất cả các ngươi đều được sắp xếp vào tứ doanh của quân Tiên

Võ thành Định Thiên!”

“Nếu như không theo, giết không cần luận tội!”

Lời này nói xong khiến mọi người bối rối.

Đại chiến phi thăng gì cơ?

Bọn họ đều đã phi thăng đến tiên giới, sao lại còn phi thăng nữa?

Hơn nữa, tiên giới còn phải đánh giặc sao?

Tứ doanh quân Tiên Võ là gì chứ, sao nghe giống như ở hạ giới vậy?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.