Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 242



Bây giờ Khương Thành đã là Huyền Tiên nhất phẩm.

Đạo tâm của 992 điều quy tắc chủ kết hợp với một dòng võ đạo Ngũ Hành cấp

Tiên Vương, thì sức tấn công bình thường sẽ đột phá qua cả phạm vi Kim Tiên.

Hơn nữa còn có Thương Long Tinh Huyết, cộng thêm mấy chục BUFF anh linh

và Thí Tiên Thương nữa…

“Khương Thành, ngươi đã suy nghĩ cẩn thận chưa, cho dù ngươi có thể giết

mấy người chúng ta trong trận chiến này, bản thân ngươi chắc chắn cũng không

thể sống sót nổi!”

Thành chủ của thành Xích Nguyệt ở phía đối diện vẫn đang bốc phét.

Trong trận đấu này, họ có ưu thế tuyệt đối về số lượng người.

Quả thật không cần lo lắng đến chuyện thất bại, mấu chốt là chiến thắng bằng

cách nào thôi.

Chết một người khác với chết một vạn người.

Kẻ trước chỉ là mồi nhử vô dụng, còn kẻ sau sẽ khiến thành Xích Nguyệt ngã

xuống ngay lập tức, nhiều năm về sau cũng không thể vực lại được.

“Dù sao việc các ngươi thua trận này là chuyện đã định rồi, việc gì còn phải lấy

tính mạng ra đùa giỡn chứ?”

“Ta đề nghị ngươi nên rút lui, ít nhất ngươi còn có thể sống sót.”

Bọn họ thực sự hy vọng có thể giành chiến thắng mà không cần phải chiến đấu.

Như thế thì không cần trả giá lớn gì hết.

Tiếc là Thành ca đã hạ quyết tâm rồi.

Đấy còn là lần đầu tiên hắn bị người khác chỉ vào mũi nói muốn chơi với hắn

vài lần.

Thể diện này không lấy lại thì không được.

Thế là hắn vung một kiếm xuống.

Kèm theo một kiếm này là cả không gian khiêu chiến bị chấn động mạnh.

Hiện trường lúc đầu ngay lập tức bị hủy diệt, tiếng nổ mạnh kéo dài như vô tận

làm đinh tai nhức óc.

Không gian lập tức bị bóp méo, chỉ có thể nhìn thấy một thanh kiếm lớn quát

sạch mọi thứ trong không trung.

Bất kể sông núi hay là sinh linh.

Dưới cú đánh này, đều lập tức biến thành tro bụi.

Không kháng cự được chút nào, càng không phản công lại được, hoàn toàn là vì

trở tay không kịp.

Bùm!

Vô số tiên thành ở hạ tiên giới, thậm chí cả bảng phi thăng, giờ phút này cũng

không ngừng rung chuyển.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chuyện gì xảy ra thế?”

“Chẳng lẽ trận chiến phi thăng xảy ra vấn đề gì hả?”

“Chắc là bây giờ thành Xích Nguyệt đang khiêu chiến với thành Định Thiên

Tham Khảo Thêm:  Chương 941: Chương 941

đấy?”

Có lẽ bởi vì cú đánh này đã vượt quá giới hạn cao nhất được định sẵn của hạ

tiên giới, không gian khiêu chiến liên tục bị chấn động trong thời gian dài rồi

mới từ từ lắng xuống.

Thành ca cũng không nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng hoàn thành việc thu chiến

lợi phẩm đang rơi lả tả về tay.

Bởi vì lần này lực công kích quá mạnh, rất nhiều vật phẩm đã bị phá hủy ngay

tại hiện trường.

Nhưng rất may là số còn lại đủ nhiều, nhiều hơn so với hàng chục trận đấu đơn

trước kia.

“Thấy chưa, đây mới là tư thế chiến đấu chính xác.”

“Làm gì mà nói nhảm nhiều như thế?”

Tam Nhãn Hổ ở đằng sau bị dọa đực mặt ra.

Mới vừa rồi chính là 29999 tên cao thủ chứ không phải 29999 cái đầu heo nha.

Trong đó có khoảng 7 tên Kim Tiên, mấy trăm vị Huyền Tiên, số còn lại đều là

Thiên Tiên đấy.

Một đòn đã xử lý sạch sẽ?

Đù má, khoa trương quá rồi đấy?

“Ca, rốt cuộc ngươi mạnh tới mức nào thế? Không phải thật sự là ngươi đã từng

là tiên nhân đấy chứ?”

Là một kẻ từng chứng kiến Thành ca ở thời kỳ Phân Hồn cảnh như nó, vậy mà

bây giờ cũng bắt đầu dao động.

“Nếu không thì sao?”

“Đã nói nhiều lần rồi mà ngươi còn không tin.”

Thành ca thuận miệng đáp lại một câu để ứng phó, rồi vẫy tay với tên tu sĩ

Thánh Giai còn sót lại ở trước mặt.

Người trước mặt là người duy nhất còn sống sót.

“Tiểu lão đệ, tiếc ghê, không thể chơi mấy lần nữa với thành Xích Nguyệt các

ngươi được nữa rồi.”

Vẻ mặt tên tu sĩ Thánh Giai kia mờ mịt.

Mọi chuyện thay đổi quá nhanh, hắn còn chưa tiêu hóa xong nên giờ hắn vẫn

đang ở trong tình trạng ngớ người đây.

Giành thắng lợi ở hai trận đầu, thì không cần đấu tiếp trận thứ ba, trực tiếp nhận

định thành Định Thiên chiến thắng.

Vào lúc này, vô số tiên thành ở hạ tiên giới có đang ngẩng cổ chờ khiêu chiến

chấm dứt.

Dù biết rằng kết quả là do định mệnh, nhưng mọi người vẫn muốn chứng kiến

khoảnh khắc đó.

“Lần này để cho thành Xích Nguyệt nhặt được món hời lớn rồi.”

“Không biết bọn họ hiến tế thành chủ hay chưa?”

“Nhất định là không, chúng ta có thể nghĩ đến việc tìm người thế thân, hiển

nhiên bọn họ cũng có thể nghĩ đến.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 168

“Trời ơi, thế là phải đợi thêm một năm nữa.”

Chắc bây giờ đám người quyền cao chức trọng của thành Ngân Chung và thành

Song Đăng còn đang lấy làm tiếc đấy.

“Đi ra rồi kìa!”

“Mới chút xíu mà đã đánh xong rồi ư?”

Có rất nhiều tu sĩ đang nhìn chằm chằm vào bảng phi thăng, cuối cùng cũng

thấy được bảng đơn có thay đổi.

“Thành Định Thiên … thắng 112 trận.”

“Thành Xích Nguyệt … thắng 116 trận.”

Phản ứng đầu tiên của mọi người là sửng sốt, sau đó toàn thể náo động lên.

Kết quả này khác hoàn toàn với dự đoán ban đầu của bọn họ.

“Tại sao lại như vậy?”

“Thành Định Thiên thắng ư?”

“Sao Định Thiên Thành có thể thắng được, không phải bọn họ đã bị nhìn thấu

thật giả rồi sao, còn trở thành gà đợi giết thịt nữa?”

“Không thể nào…”

“Không có gì không khả năng cả, nếu như thành Định Thiên đã khôi phục tinh

hạch rồi thì sao?”

“Nếu nhìn theo hướng này thì là thành Xích Nguyệt tự đi tìm đường chết phải

không?”

“Ồ, cũng chưa chắc đâu.”

Một kẻ mù trong số họ bất ngờ phát hiện ra mấu chốt.

“Các ngươi hãy nhìn vào thứ hạng của thành Xích Nguyệt đi, không hề tụt

xuống, nghĩa là bọn họ vẫn còn phi thăng đài.”

Nếu tinh hạch bị cắn nuốt, phi thăng đài sẽ bị sụp đổ, tất cả các trận thắng đều

sẽ bị xóa bỏ.

Nhưng bây giờ thành Xích Nguyệt chỉ bị giảm từ 117 trận thắng về 116 mà thôi,

điều này chứng tỏ tinh hạch của bọn họ không bị cắn nuốt.

“Vậy rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Biểu hiện của mọi người đều là vẻ tỏ mò.

Dưới sự tìm hiểu của nhiều người, kết quả của trận chiến nhanh chóng được

truyền ra.

Dù sao cuối cùng vẫn có một người sống sót mà.

Thành Xích Nguyệt, toàn quân từ thành chủ trở xuống đều bị diệt.

Mà Khương Thành ở phía đối diện chỉ mới ra một chiêu.

Đánh trận chiến phi thăng nhiều năm như vậy, số trận nhiều không đếm xuể.

Thương vong nặng nề không phải chuyện hiếm thấy, nhưng toàn quân bị diệt

giống như này là lần đầu tiên thấy.

Chuyện này thật sự nghe rợn cả người.

Ngay sau khi tin tức được truyền ra, vô số tu sĩ ở cả hạ tiên giới đều bị chấn

động mạnh.

Đặc biệt là thành Song Đăng và thành Ngân – hai tòa thành suýt nữa thì trúng

Tham Khảo Thêm:  Chương 49: Làm sao bây giờ?

thưởng, cả người đổ mồ hôi như thác.

Suýt chút nữa, chút nữa thôi chuyện toàn quân bị diệt sẽ đến lượt bọn họ rồi.

Chỉ cần nghĩ đến điều này thôi, bọn họ đã bất giác cảm thấy ớn lạnh rồi.

Sau trận chiến này, chắc không ai dám khiêu chiến thành Định Thiên nữa đâu.

Thiệt hại lớn như vậy, ai chịu nổi chứ?

Bên phía thành Định Thiên là một bầu không khí ăn mừng.

Mọi người vốn tưởng rằng thành chủ không thắng được, dù sao năm trước đã

bại một lần rồi.

Trong năm qua, rất nhiều cư dân tiên thành còn lo lắng rằng sớm muộn gì cũng

bị rớt ra khỏi top 10.

Bây giờ đã đánh bại được vị trí thứ bảy, mọi người như là được cho uống thuốc

an thần vậy.

“Khương Thành chủ quá ổn định.”

“Đương nhiên rồi, tự mình gánh, đường đường là đánh một trận chiến phi thăng

trang nghiêm bị biến thành một màn biểu diễn cá nhân, thử hỏi xem còn ai khác

nữa không?”

“Ha ha, thật quá may mắn khi có một thành chủ mạnh mẽ như vậy.”

“Còn không phải sao, chín năm nữa là có thể được thơm lây phi thăng trung tiên

giới đó.”

“Phi hay không phi thăng không quan trọng, hiện giờ chúng ta ở tiên thành

không ai sánh kịp, nghiền ép tất cả tiên thành ở trung tiên giới ấy chứ.”

“Ha ha ha! Đúng là như vậy!”

Khương chưởng môn cũng rất vui vì lần này thu hoạch rất lớn.

Đếm cẩn thận và đổi điểm tích phân, ước chừng được khoảng hơn 800 tỷ.

Sau 80 lần rút thưởng ở cấp tám, hắn sở hữu 220 điều quy tắc chủ đạt tới cấp

Tinh Thông.

Giờ đây, với đạo tâm của hắn, dù không dùng bạo kích gấp mười thì cũng có thể

nghiền ép bất kỳ Kim Tiên nào.

Thậm chí đến Tiên Tôn cũng có thể đối chọi lại được.

Thêm một Thái Khu Tiên Vận giúp võ đạo Tứ Tuyệt của hắn tăng lên tới cấp

Tiên Vương.

Thật đáng tiếc vì hiện tại hắn cần quá nhiều lực tiên nguyên để tăng cảnh giới

lên, rút thưởng và đan dược nhiều như thế, cuối cùng cũng chỉ tăng từ Huyền

Tiên nhất phẩm lên tam phẩm thôi.

Sức chiến đấu lần lượt tăng lên làm Thành ca cảm thấy hơi bối rối.

Hắn phát hiện đã lâu rồi mình không bị chết.

Hắn thực sự có chút không quen.

Với thực lực hiện tại của hắn, ở hạ tiên giới, người có thể giết chết hắn hình như

không tồn tại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.