Một chiếc máy bay hạ xuống sân bay Tô thị.
Xung quanh máy bay, một đám chiến sĩ, vệ sĩ vác súng, đạn lên nòng canh gác nghiêm ngặt!
Ngoài cửa khoang, một hàng dài người mặc vest đen xếp thành hàng.
Những người này chính là các chủ tịch, giám đốc. của các tập đoàn lớn quận Giang Nam.
Tất cả những đại lão thương giới lệ thuộc vào. thương hội Giang Nam đều xuất hiện ở đây.
Thậm chí ngay cả các quan viên và quận thủ quận Giang Nam cũng đến.
Hiển nhiên bọn họ đang chào đón một đại nhân vật. Rất nhanh, cửa khoang bị mở ra.
Đâu tiên là một đám vệ sĩ mặc vest đen, đeo kính râm, khí thế sắc bén đi ra.
Đám vệ sĩ này không phải vệ sĩ bình thường.
Trên người tản ra hơi thở lạnh băng, tất cả đều bước. vào Nhân cảnh.
Sau đám vệ sĩ này là một người đàn ông mặc vest trắng, khoảng 30 tuổi bước ra, trên người tản ra uy thế đứng đầu.
“Chào mừng tổng giám đốc Hứa!”
Đám đại lão thương giới và Tô Lâm – quận thủ quận Giang Nam cùng với một đám quan viên đang đứng chờ cung kính cúi người chào.
Người đàn ông mặc vest trắng liếc nhìn mọi người, nói: “Tôi đã nói không muốn khoe khoang cơ mà, việc gì
phải phô trương như vậy!”
Mặc dù đang răn dạy, nhưng sắc mặt của người đàn ông này lại cực kỳ hưởng thụ.
“Tổng giám đốc Hứa, chào mừng đến quận Giang Nam, tôi là Tô Lâm, quận thủ quận Giang Naml”
Tô Lâm đi lên, vươn tay về phía người đàn ông này. “Quận thủ Tô, chào ông!”
Người đàn ông này duỗi tay hơi nắm tay với Tô Lâm, sau đó buông lỏng ra.
“Tổng giám đốc Hứa, lần này đến, ngài phải ra mặt cho chúng tôi!”
Tổng giám đốc của tập đoàn Từ thị, Từ Uy đi đến trước mặt người đàn ông này, tố khổ.
“Tôi đã biết chuyện của các người!”
“Người của điện Long Vương cũng dám uy hiếp, rất lớn mật!”
“Lần này đến đây là để lấy lại thể diện cho mấy người!”
Người đàn ông này lạnh nhạt nói.
“Tổng giám đốc Hứa, điện Long Vương uy hiếp. chúng tôi đến tham gia lễ khai trương của chỉ nhánh tập đoàn Đường thị, khẳng định do Đường thị sai khiến!”
Từ Uy nói tiếp.
“Đường thị ~”
“Đi, đi đến hiện trường lễ khai trương chỉ nhánh Đường thị!”
Trong mắt người đàn ông này lóe lên ánh sáng, đi thẳng ra bên ngoài.
Tổng đốc Tô thị đi phía sau, tò mò hỏi Tô Lâm: “Quận thủ, người này là ai vậy? Phô trương lớn như vậy, hơn nữa đám người của thương hội Giang Nam cũng đều nghe người này!”
“Người này đến từ thương hội Thiên Long!”
Tô Lâm nói.
“Thương hội Thiên Long?”
Sắc mặt tổng đốc Tô thị thay đổi, lộ ra sự khiếp sợ.
Thương hội Thiên Long là khủng long khổng lồ của thương giới Long Quốc, chiếm giữ một nửa GDP của Long Quốc.
Chỉ cần thương hội Thiên Long dậm chân một cái, đủ khiến giới tài chính Long Quốc nổi gió lốc.
Đây là chỗ đáng sợ của thương hội Thiên Long!
Hơn nữa thương hội Thiên Long không chỉ có mặt ở lĩnh vực kinh tế, còn trải rộng khắp các ngành nghề.
Thậm chí không ít hào môn, thế gia, thậm chí sau lưng các đại thân đều có bóng dáng của thương hội Thiên Long.
Nguyên nhân là vậy cho nên triều đình không dám dễ dàng đắc tội thương hội Thiên Long.
“Không lẽ chủ nhân đứng sau thương hội Giang Nam là thương hội Thiên Long?”
Tổng đốc Tô thị khiếp sợ nói.
“Đúng vậy, không chỉ có thương hội Giang Nam, các thương hội ở các quận Long Quốc đều nằm dưới sự khống chế của thương hội Thiên Long!”
Tô Lâm nói.
Nghe đến đây, cuối cùng tổng đốc Tô thị cũng nhận thức sâu sắc đến sự đáng sợ của thương hội Thiên Long!
“Vậy vị này có vị trí gì ở thương hội Thiên Long?” Tổng đốc Tô thị tò mò hỏi.
“Người này là Hứa Thế Thần, em trai của Hứa Thế Thiên, một trong chín thần tài của thương hội Thiên Long!”
Tô Lâm nói.
Chín thần tài của thương hội Thiên Long chính là chín vị đại lão.
Chín người bọn họ cùng quản lý các sản nghiệp lớn ở thương hội Thiên Long, có quyền lực to lớn, có địa vị cực cao ở trong thương hội Thiên Long.
Với thân phận của bọn họ, cho dù là đám quan viên †am tứ phẩm, thậm chí là gia chủ của các hào môn thế gia ở Đế Đô cũng phải cung kính ba phần!
Đây là sự khủng bố của chín thần tài!
Hứa Thế Thần này là em trai của một trong chín thần tài, có thể thấy được thân phận cực kỳ cao, thảo nào ngay cả một quận thủ như Tô Lâm cũng phải tự mình đến chào đón!
“Hứa Thế Thần này đến để đối phó với Đường thị sao?”
“Một Đường thị cỏn con lại có thể để em trai của một vị thần tài ra tay, đúng là đủ mặt mũi!”
Tổng đốc Tô thị nói. “Sợ rằng lần này sẽ có rắc rối lớn đây!” Tô Lâm cau mày, sắc mặt khó coi.
Ông ta biết rõ người đàn ông của chủ tịch Đường thị là Diệp Phàm.
Với tính cách của người này, nếu hắn đối đầu với Hứa Thế Thần, không cần nghĩ cũng biết kết quả!
Lúc này, Tô Lâm lại cảm thấy đầu đau tim mệt!
Cùng lúc đó, khu thương nghiệp Tô thị, bên ngoài tòa nhà của chỉ nhánh Đường thị.
Nơi này xếp đầy lãng hoa, biểu ngữ, đứng đầy người!
Đám người Diệp Phàm và Đường Sở Sở xuất hiện ở đây.
“Chủ tịch Đường, chúc mừng, tôi đại biểu cho nhà họ Cảnh đến chúc mừng chỉ nhánh khai trương rực rỡ, đồng thời còn chuẩn bị một món quà, hy vọng nhận lấy!”
Gia chủ nhà họ Cảnh, Cảnh Mộc dẫn theo con gái mình, Cảnh Nhã xuất hiện ở đây, chúc mừng Đường Sở Sở.
“Cảnh gia chủ, ngài có thể đến là vinh hạnh của Đường thị, còn chuẩn bị quà làm gì!”
Đường Sở Sở mỉm cười nói. Hai cha con nhìn về phía Diệp Phàm, hơi gật đầu. Lần này bọn họ đến cũng vì Diệp Phàm
Sau đó, một hào môn lớn khác ở quận Giang Nam, người nhà họ Vương cũng đến chúc mừng, tặng quà.
Sau đó là lão đại nhà họ Minh.
Lão đại nhà họ Minh biết được hôm nay chỉ nhánh Đường thị khai trương, cũng đặc biệt chạy đến chúc mừng.
“Minh đại nhân!”
Đường Sở Sở nhìn lão đại nhà họ Minh, vội vàng đi _ đến, cung kính chào hỏi.
Hôm qua nghe cha nói, cô mới biết vị này chính là một quan lớn tứ phẩm, bởi vậy biểu hiện cực kỳ cung kính.
“Chủ tịch Đường, chúc mừng!”
“Sau này có gì cần hỗ trợ cứ việc nói, đây là số của tôi!”
Lão đại nhà họ Minh, Minh Hách lấy ra một tấm danh thiếp, đưa cho Đường Sở Sở. “Diệp công tử!” Minh Hách nhìn về phía Diệp Phàm, cung kính nói.
“Không lẽ vị kia là lão đại nhà họ Minh, một trong số các hào môn ở Đế Đô, quan viên tứ phẩm, Minh Hách!:
“Ngay cả nhà họ Minh ở Đế Đô cũng đến, xem ra bối cảnh của Diệp Phàm này rất khủng bố!”
Cảnh Mộc nhìn Minh Hách xuất hiện, khiếp sợ nói.
“Chủ tịch, các tập đoàn top 10 ở quận Giang Nam và một số người chúng ta mời vẫn chưa đến!”
Lúc này, người phụ trách chỉ nhánh Đường thị đi đến †rước mặt Đường Sở Sở, nói.
“Chưa đến?”
Diệp Phàm nhăn mày lại, lúc trước hắn đã bảo. Khương Uyên đi thông báo những người đó, nếu ai không đến sẽ giết không tha, bọn họ sẽ không không đến!