Tại tổng bộ sở Hộ Long.
Ngô Càn trở lại đã lập tức tìm cha mình – Ngô Thiên, báo cho đối phương biết chuyện nhà họ Tư!
“Cha, con muốn tên nhãi ranh kia chết không có chỗ chôn!”
Ngô Càn nói với cha mình.
“Người này không đơn giản như con nghĩ đâu!” Ngô Thiên nhíu mày.
“Chẳng lẽ ngay cả cha cũng không dám ra tay với hắn?”
“Rốt cuộc thì hắn ta có lai lịch gì?”
Ngô Càn khó hiểu nhìn cha mình, đối phương đơn giản nói qua những chuyện liên quan tới Diệp Phàm.
“Hắn ta chính là kẻ đã giết chết người của Đoạn Vương?”
Ngay lập tức, vẻ mặt Ngô Càn trở nên kinh ngạc.
“Không sai, hắn còn giết Xuyên Vương, hai vị thống soái của chiến khu Tây Bộ, phó tổ trưởng tổ Long, cộng thêm ba vị quân chủ của quân Thiên Lang, quân Bạch Hổ và quân Bạo Hùng!”
Khi Ngô Thiên nói ra từng cái tên, vẻ mặt Ngô Càn không ngừng thay đổi, cuối cùng trở nên cứng ngắc!
Lúc này, Ngô Càn vô cùng kinh ngạc, hai mắt mở to, không ngừng nuốt nước bọt.
“Hắn…sao hắn có thể khủng bố như vậy?” Ngô Càn lắp bắp nói.
Hắn ta không bao giờ nghĩ tới, người kia lại giết chết nhiều đại nhân vật quyền thế ngút trời như vậy!
Tên kia khủng bố như thế mà hắn vẫn còn có thể sống sót được từ trong tay hắn ta, đúng là may mắn!
“Sự khủng bố của người kia còn hơn tất cả những gì mọi người có thể tưởng tượng, cho dù các vị trưởng lão trong nội các cũng không dám đụng tới hắn ta”
“Thế nên trước tiên con vẫn phải nhịn một chút, đợi cục trưởng xuất quan thì may ra có thể đối phó được với cậu ta”
Ngô Thiên trâm giọng nói.
“Vâng!”
Ngô Càn gật đầu.
Mà ở nhà họ Vân, khi Vân thiếu muốn nhờ Vân gia ra †ay, hắn cũng nhận được đáp án giống nhau: Người này không thể trêu chọc!
Cùng lúc đó, ở bên trong lầu các cổ kính.
Người đàn ông mặc lễ phục thời nhà Thanh đang quan sát những ngôi sao trên bầu trời, không biết đang nghĩ tới điều gì.
Lão già mặc thường dân bước nhanh tới: “Chủ công, những người đó đã nhận được người kia còn sống, đoán chừng là mấy ngày nữa sẽ ra tay!”
“Vậy thì chúng ta đợi xem kịch hay thôi!”
Người đàn ông đối diện cười lạnh: “Những người khác đã tới đông đủ chưa?”
Lão già gật đầu. “Vậy thì hành động thôi, ủ mưu 18 năm!” “Cũng nên thu lưới rồi!”
Lúc này trong mắt đối phương bắn ra tỉa sáng khiếp người, toát ra uy áp tối cao, giống như bá chủ càn quét thiên hạ!
Hôm sau, một ngày mới lại đến!
Ở ngoại ô phía tây Đế Đô, có một tòa kiến trúc khổng lồ.
Lấy tòa kiến trúc này làm trung tâm, trong phạm vi vạn mét đầu được xem là cấm địa, bất kỳ người ngoài nào cũng không được tự ý vào, ngay cả nhân viên chính phủ cũng không được!
Nơi này chính là tổng bộ điện Long Vương!
Là thế lực đứng đầu Long Quốc, mặc dù không còn như xưa nhưng những gì nên có thì vẫn có.
Hôm nay là ngày điện Long Vương cử hành đại hội Long Vương mới.
Tất cả những thành viên cấp cao của điện Long Vương, bao gồm các người phụ trách phân điện đều tập trung ở đây, vì vậy thỉ vệ canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.
Bên ngoài có ba ngàn quân tinh nhuệ của điện Long Vương trú đóng.
Những nơi khác Đế Đô còn có gần một vạn thành viên điện Long Vương.
Là tổng bộ của điện Long Vương, lực lượng ở đế đô đương nhiên là mạnh nhất!
Đương nhiên so với điện Long Vương ở thời kỳ đỉnh cao vẫn có chênh lệch rất lớn!
Năm đó Long Vương tọa trấn điện, điện Long Vương ở Đế Đô có mười vạn quân đóng giữ, có thể so với một quân đoàn chính quy, mà thành viên điện Long Vương ở các nơi trong nước cộng lại cũng phải vượt qua ba mươi vạn người!
Đây chính là thế lực của một tổ chức lớn nhất Long Quốc!
Nhưng từ sau khi Long Vương biến mất, điện Long Vương đã bắt đầu bị những thế lực khác và bên chính phủ tấn công.
Nhất là phía chính phủ, năm đó bởi vì sự tồn tại của Long Vương nên không dám ra tay với điện Long Vương, hiện giờ Long Vương không còn nữa, họ đương nhiên sẽ không mặc cho một lực lượng khổng lồ như vậy đóng quân ở Đế Đô để uy hiếp đến bọn họ.
Những năm gần đây, phía trên đã ngoài sáng trong tối trấn áp điện Long Vương, thậm chí còn huy động toàn bộ thế lực lớn ở Kinh Đô để đè ép bọn họ.
Mà lực lượng của điện Long Vương ở Đế Đô cũng không ngừng bị giảm bớt, ban đầu từ mười vạn người giờ còn một vạn người, thậm chí sức ảnh hưởng của điện Long Vương ở Đế Đô còn không bằng một Thiên Môn quật khởi không quá mười năm!
Lúc này, trong một phòng họp khổng lồ của điện Long Vương.
Các điện chủ phân điện và một số thành viên cấp. cao đang có mặt tại đây.
Trong đó có Khương Uyên phụ trách ở phân điện Giang Nam, Hướng Khôn phân điện Nam Thiên, Cung Kiếm phân điện Hoài Giang, Thiết Ưng phân điện quận Thiên Phủ, Từ Xuyên phân điện Thiên Thục và Tống Mạch ở quận Giang Bắc!
“Long thủ tới!”
Lúc này, một tiếng hô. lên.
Mọi người ở đây đều đứng dậy, ánh mắt nhìn ra phía ngoài.
Rất nhanh, đoàn người đi đến, xung quanh bảy người cầm đầu đều tản ra khí tức khủng bố.
Bọn họ chính là bảy trong bát đại Long Thủ của điện Long Vương, theo thứ tự là Kiếm Lãng Long Thủ, Phong Thiên Long Thủ, Thiên Cực Long Thủ, Phần Diễm Long Thủ, Huyền Băng Long Thủ, Liệt Ảnh Long Thủ, Thanh Phong Long Thủ.
Bát đại long thủ, bởi vì Huyền Ưng Long thủ bị Diệp Phàm giết chết, bây giờ chỉ còn lại có bảy người!
Mà theo sau bảy vị long thủ này là long tướng của mỗi người.