Sao có thể chứ?
Mà Ân Nhân Quân nhìn Diệp Phàm, trong đối mắt của ông ta cũng hiện lên sự kinh hãi giống như vậy.
“Ngươi… ngươi là ai?”
Ân Nhân Quân chất vấn.
Âm!
Diệp Phàm không nói những lời thừa thải, hắn lại tung cú đấm ra.
Đấm phá thiên!
Cú đấm này, Diệp Phàm đã phát huy tuyệt kỹ của Lục sư phụ của hắn. Một cú đấm tung ra dường như sắp khiến trời xanh nổ tung, tràn đầy khí thế.
Hư Không đã bị Diệp Phàm gi ết chết ngay tại chỗ chỉ bằng một cú đấm này.
Cú đấm của hẳn không ai có thể ngăn cản, hắn liên tục lao về phía Ân Nhân Quân, người phía sau vội vàng xua hai tay chống đối.
Ẩm!
Kèm theo một tiếng vang lớn là Ân Nhân Quân bị một quyền của Diệp Phàm đánh bay.
Phốc!
Cơ thể của Ân Nhân Quân bay xa hàng chục mét sau đó đập mạnh xuống đất, ông ta điên cuồng phun máu ra.
Khoảnh khắc này, tam hộ vệ của Hoàng tộc họ Trần và Cơ Vô Song của Hoàng tộc họ Cơ đều thất thần.
Bọn họ nhìn Diệp Phàm, trên mặt ai cũng lộ ra biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
Thực lực của tên này vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Cho dù có so sánh thực lực của người thừa kế Hoàng tộc của bọn họ với tên này thì e rằng vẫn còn kém hơn đúng không?
“Ngươi… ngươi chờ đó cho tal”
Ân Nhân Quân bị thương rơi xuống đất, việc đầu tiên ông ta làm là lấy một viên đan dược ra uống để khôi phục một phần thương tích, sau đó ông ta nhìn Diệp Phàm rồi hét lên.
Nói xong, ông ta che lấy cơ thể mình rồi rời khỏi chỗ này.
“Luil”
Ngay lập tức Tam hộ pháp của Hoàng tộc họ Trần và Cơ Vô Song của Hoàng tộc họ Cơ nói, chuẩn bị rút lui cùng thủ hạ.
Sau khi tận mắt chứng kiến thực lực của Diệp Phàm thì người của hai đại hoàng tộc đã nhận ra không còn hy vọng tranh đoạt Long Tỷ nữa. Với thực lực của bọn họ, ngay cả khi liên thủ lại cũng không phải là đối thủ của Diệp Phàm.
Hậu bối trẻ tuổi này quá quái dị rồi!
Xoạt!
Diệp Phàm nhìn người của hai đại hoàng tộc định chạy trốn thì hắn trực tiếp lao thẳng về hướng Cơ Vô Song.
Trong nháy mắt, Diệp Phàm đã đứng ở trước mặt Cơ Vô Song.
“Ngươi muốn làm gì?”
Nét mặt của Cơ Vô Song đông cứng lại, ông ta nhìn chăm chăm Diệp Phàm. “Những người khác có thể đi nhưng ông thì không được.”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Nói cho tôi biết tình hình của Cơ Như Yên và mẹ của cô ta, còn có sào huyệt của Hoàng tộc ông ở đâu?”
Diệp Phàm nói thẳng.
“Ngươi quen biết Cơ Như Yên?”
Cơ Vô Song nhíu mày nhìn Diệp Phàm.
“Trả lời câu hỏi của tôi!”
Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.
“Ngươi đừng hòng moi được bất kỳ thông tin hữu dụng nào từ miệng của ta.” Cơ Vô Song cương quyết nói.