“Không biết, ông ấy cũng không nói gì thêm, chỉ bảo với tôi thông báo với anh nhớ đi tham gia cuộc thi!” Lâm Thi Âm lắc đầu.
“Được!” Diệp Phàm gật đầu.
Trước đây hắn vốn không có ý định tham gia cuộc thi này, bởi vì hắn thấy đám người được gọi là thiên tài ở Long quốc này đã không còn cùng đẳng cấp với hắn nữa.
Nhưng nếu như nhị sư phụ muốn hắn tham gia, nhất định là có mục đích gì đó, cho nên Diệp Phàm dự định sẽ đi xem cuộc thi Thanh Bảng này!
Lúc này Đường Sở Sở gọi điện tới, nói có người đang tìm hắn.
Diệp Phàm tới thẳng Tử Đàn nhất phẩm.
“Ai tìm anh vậy?” Diệp Phàm đi vào biệt thự, hỏi Đường Sở Sở. “Diệp công tử, cầu xin anh hãy cứu lấy tiểu thư nhà chúng tôi!”
Đột nhiên một người con gái mặc quần áo màu xanh đến chỗ Diệp Phàm rồi cầu xin.
“Là cô!”
Diệp Phàm có chút kinh ngạc nhìn người con gái này, cô bé chính là thị nữ Tiểu Thanh của Thượng Quan Lưu Ly.
“Tiểu thư của cô bị sao vậy?” Diệp Phàm hỏi. “Tiểu thư nhà tôi bị lão gia và phu nhân đưa đến chỗ Hán Vương rồi. Mà Hán Vương chính là một kẻ biến thái chuyên làm nhục phụ nữ, tiểu thư rơi
vào tay Hán Vương nhất định sẽ phải chịu đau khổ.”
“Diệp công tử, trước đây tiểu thư đã nói với tôi về anh, xin anh hãy cứu tiểu thư nhà tôi!” Tiểu Thanh nhìn Diệp Phàm, không ngừng cầu xin.
“Tiểu Phàm ca ca, hãy giúp Thượng Quan tiểu thư đi!” Đường Sở Sở nhịn không được nói.
“Dẫn tôi đến phủ Hán Vương!” Diệp Phàm nói thẳng. Sau đó Tiểu Thanh dẫn Diệp Phàm tới đó.
Hán Vương là một trong tám vị vương của Long Quốc, đồng thời cũng là kẻ biến thái nhất!
Hán Vương này thích nhất là sắc đẹp, hơn nữa còn thích thực hiện đủ loại tra tấn biến thái đối với phụ nữ, danh tiếng xấu xa của ông ta nổi tiếng khắp Đế Đô, đến nỗi tiểu thư của các gia tộc không dám xuất hiện trước mặt Hán Vương vì sợ bị ông ta nhắm trúng!
Thế nhưng với địa vị và quyền lực của Hán Vương nên không ai dám nói gì ông ta!
Lúc này, trong một căn phòng ở phủ Hán Vương.
Thượng Quan Lưu Ly đang bị trói trên một cái giá hình người, trước mặt đặt một đống dụng cụ biến thái.
Có hai người đàn ông ngồi ở một bên, một người đã lớn tuổi, mặc áo sơ mi trắng, toát ra hơi thở rất dâm đãng!
Ông ta chính là Hán Vương!
Người còn lại thì trẻ tuổi, để tóc dài, ánh mắt mang theo sự nham hiểm, khiến người khác cảm thấy gã ta khá nguy hiểm.
“Tây Môn thiếu gia, cậu cảm thấy nữ nhân này như thế nào?” Hán Vương hỏi tên trẻ tuổi.
“Không tệ, khá tốt đấy!” Gã ta gật đầu.
Gã ta chính là đại thiếu Tây Môn Vũ của Tây Môn Phiệt, mà Tây Môn Phiệt đứng thứ hai trong cửu phiệt của Long Quốc.
Hán Vương được một tay Tây Môn Phiệt nâng đỡ, sở dĩ thích mỹ nhân phần lớn là do đưa cho vị đại thiếu Tây Môn này!