*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người nhìn nhau từ xa, nhưng không một ai ra tay trước, bầu không khí sặc mùi thuốc súng đáng sợ.
Nhưng khiến người ta khó hiểu là trên người Dương Thanh không hề có chút hơi thở võ thuật nào, giống như một người bình thường vậy.
“Ầm!”
Đúng lúc này, Lucifer đột nhiên đạp một cú lên người Lôi Âm, khiến ông ta bay xa mười mấy mét, va mạnh lên trên vách tường bê tông.
Lúc này, ông ta thật sự không còn sức để tiếp tục chiến đấu nữa, sau khi ngã xuống, lúc cố hết sức bò dậy thì lại phát hiện mình hoàn toàn không làm được.
Ông ta chua xót quay đầu nhìn về phía Dương Thanh, cất lời: “Đại nhân, tôi đã cố gắng hết sức rồi!”
Dương Thanh gật đầu, tiện tay lấy một viên thuốc màu đen ra, cong tay búng một cái, viên thuốc bay vào miệng Lôi Âm.
Viên thuốc vừa vào miệng đã bắt đầu tan ra, biến thành một dòng nước ấm chảy vào nơi sâu trong cổ họng của ông ta.
Dù không biết Dương Thanh cho mình uống thuốc gì, nhưng Lôi Âm hiểu viên thuốc này chắc chắn rất có lợi cho việc hồi phục tình trạng thương tích của mình.
“Ông yên tâm điều dưỡng đi, chuyện còn lại giao cho tôi xử lý!”
Dương Thanh đứng dậy nói.
“Vâng!”
Lôi Âm vội vã đáp lời.
Dù Dương Thanh muốn ép ra tiềm lực của Lôi Âm, nhưng cũng hiểu bây giờ ông ta thật sự đã đến giới hạn rồi.
Dù sao bản thân Lucifer cũng là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, còn Lâm Ẩn chỉ có cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ, đầu tiên về mặt cảnh giới đã có chênh lệch rất lớn rồi.
Ông ta có thể kiên trì đến bây giờ hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của Dương Thanh.
Không chỉ có Dương Thành, những sát thủ hàng đầu của Hồng Trần cũng đều vô cùng khϊế͙p͙ sợ.
Lucifer thân là một trong những sát thủ hạng nhất của Hồng Trần, hơn nữa còn có cảnh giới võ thuật cao hơn Lôi Âm, không ngờ hai người giao chiến lâu như vậy trận chiến mới kết thúc.
Nói theo một ý nghĩa nào đó thì Lucifer đã thua rồi.
“Thằng oắt con, mày là ai?”
Lucifer nhìn về phía Dương Thanh bằng vẻ mặt khát máu.
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh.
Tất cả những người có thể xuất hiện trong căn cứ ngầm của trụ sở chính này đều là nhóm sát thủ đứng đầu chủ chốt nhất của Hồng Trần, dù Dương Thanh còn trẻ, nhưng bọn họ cũng không lập tức ra tay với anh.
Có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào nơi này đã đủ chứng minh thực lực của Dương Thanh rồi.
Dương Thanh không thèm trả lời câu hỏi của Lucifer, anh lướt qua Lucifer, nhìn thẳng vào thủ lĩnh của Hồng Trần.
Thủ lĩnh của Hồng Trần cũng nhìn thẳng vào Dương Thanh, hai người nhìn nhau từ xa, mang lại cho người khác một cảm giác ngột ngạt vô hình ở cái căn cứ ngầm không rộng rãi gì mấy này.
“Đồ khốn kiếp! Mày đúng là tự tìm đường chết!”
Lucifer bị Dương Thanh làm lơ lập tức nổi giận, gã ta đường đường là sát thủ có thực lực đứng thứ hai trong Hồng Trần, đã bao giờ bị người khác coi thường như thế đâu?
Gã ta nhún chân, nhắm thẳng về phía Dương Thanh.
Nhưng từ đầu đến cuối Dương Thanh vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích dù là một chút, hình như không hề lo rằng Lucifer sẽ giết chết mình.
Lúc này, tất cả sát thủ của Hồng Trần đều nhìn về phía Dương Thanh, bọn họ đều muốn biết người trẻ tuổi dám làm lơ Lucifer này rốt cuộc có năng lực thế nào.
Không chỉ có những sát thủ Hồng Trần, ngay cả thủ lĩnh Hồng Trần cũng muốn biết.
“Đi chết đi!”
Trong nháy mắt, Lucifer đã xông tới trước mặt Dương Thanh, đột nhiên đấm mạnh tới một quyền, nhắm thẳng vào mặt Dương Thanh.
“Bốp!”
Một giây sau, cảnh khiến tất cả mọi người phải khϊế͙p͙ sợ diễn ra, lúc nắm đấm của Lucifer sắp đánh lên mặt Dương Thanh, Dương Thanh hờ hững duỗi một bàn tay, không ngờ cứ thế nắm được tay của Lucifer, khiến nắm đấm của gã ta không thể nào tiến về phía trước nữa.
Ầm!
Lúc này, những người đang có mặt đều thấy khϊế͙p͙ sợ!
Lôi Âm vừa đấu một trận kịch liệt với Lucifer, cuối cùng thua trong tay Lucifer cũng trợn mắt há mồm nhìn Dương Thanh, không ngờ anh lại nắm được tay của Lucifer một cách dễ dàng như thế.
Lucifer là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ đấy!
Sao lại như một đứa trẻ trong tay Dương Thanh thế này?
Một đòn dùng hết sức lực của Lucifer cứ thế bị Dương Thanh thoải mái bắt lấy?
Sao có thể có chuyện đó được?
Đây không chỉ là suy nghĩ của một mình Lôi Âm, mà cũng là suy nghĩ của những người đang có mặt.
Thủ lĩnh Hồng Trần híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Đến tận lúc này, ông ta mới biết vì sao sát thủ Hồng Trần phái đi giết Dương Thanh đều bị giết hết.
Vì Dương Thanh hoàn toàn không phải cao thủ Thần Cảnh bình thường, mà là cao thủ đứng ở đỉnh Thần Cảnh thật sự!
“Mày… Mày… Chuyện này… Chuyện này không thể nào!”
Lucifer trợn to hai mắt, lúc cố gắng muốn tránh khỏi tay Dương Thanh mới phát hiện sức mạnh của Dương Thanh đáng sợ đến mức nào.
Gã ta đường đường là cao thủ đứng thứ hai Hồng Trần mà lại không thể nào giãy tay khỏi người khác.
Điều này khiến gã ta lần đầu tiên cảm thấy nghi ngờ thực lực của mình.
“Không! Chuyện này không thể nào!”
Lucifer tức giận hét to, trong tròng mắt dữ tợn tràn đầy sự điên cuồng: “Chết đi cho tao!”
Gã ta nổi giận gầm lên một tiếng, vung nắm đấm còn lại muốn đánh mạnh lên mặt Dương Thanh.
“Ầm!”
Lúc này, cuối cùng Dương Thanh cũng ra tay, Lucifer vừa mới vung nắm đấm lên đã bị Dương Thanh đá bay.
Trong ánh mắt khϊế͙p͙ sợ của tất cả mọi người, Lucifer Thần Cảnh hậu kỳ lập tức bị đạp bay mười mấy mét như quả bóng cao su, va mạnh lên vách tường xi măng cốt thép.
Trên vách tường chỗ Lucifer đập trúng lại có một đống bê tông đổ xuống, lộ ra một hình người.
Sau khi Lucifer rơi xuống đất, gã ta phun ra một ngụm máu, hơi thở võ thuật trên người lập tức biến mất.
“Hay!”
Lôi Âm kích động siết chặt hai tay, ánh mắt vô cùng hưng phấn.
Sức mạnh của Dương Thanh lại đổi mới nhận thức của ông ta một lần nữa rồi.
Đến lúc này, ông ta mới hiểu trước đó vì sao Dương Thanh vẫn luôn không ra tay, mà lại bảo ông ta ra tay.
Hóa ra một khi Dương Thanh ra tay, dù là Satan hay Lucifer cũng không thể chịu nổi một đòn của anh.
Nếu anh ra tay thì sao ông ta còn có cơ hội tích lũy kinh nghiệm nữa?
Dương Thanh là đang rèn luyện ông ta!
Rèn luyện bằng một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ và một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, thật sự quá đỉnh.
Trên mặt mười mấy sát thủ chủ chốt còn lại trong căn cứ ngầm đều tỏ vẻ cảnh giác, cầm sẵn súng ống trong tay, đợi lệnh của thủ lĩnh Hồng Trần bất cứ lúc nào.
“Chẳng trách sát thủ Hồng Trần phái ra đều chết hết trong tay cậu”.
Rốt cuộc thủ lĩnh Hồng Trần cũng lên tiếng, nhìn về phía Dương Thanh bằng vẻ mặt bình tĩnh, tựa như đang nói chuyện với bạn bè của mình vậy.
“Anh em của tôi ở đâu?”
Dương Thanh đột nhiên hỏi.
Lần này