*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy Dương Thanh, Diệp Sát kinh ngạc đến mức ngây người, không ngờ bản thân lại thấy anh ở ngoài biên giới.
Dương Thanh tỏ ra rất bình tĩnh, nhìn năm cao thủ của hoàng tộc họ Diệp đã bị dọa cho xanh mặt.
“Dương Thanh, mày muốn làm gì?”
Diệp Sát cảnh giác nhìn anh, hỏi.
Là cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc họ Diệp, lão ta biết rất rõ những tin đồn liên quan đến Dương Thanh.
Bây giờ, bọn họ có thể chắc chắn rằng cảnh giới võ thuật của anh đã bước vào Siêu Phàm Cảnh.
Trong giới võ thuật có một câu nói: Dưới Siêu Phàm Cảnh toàn là giun dế!
Từ câu nói này có thể thấy được sức mạnh của cao thủ Siêu Phàm Cảnh cực kỳ đáng sợ, cao thủ Thần Cảnh không thể sánh bằng.
Kể cả năm cao thủ Thần Cảnh như nhóm người Diệp Sát mà đứng trước mặt cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng sẽ bị giết không còn một mống.
“Xông lên!”
Dương Thanh không để ý tới Diệp Sát, bỗng nhiên ra lệnh.
Lời vừa dứt, Satan mang theo bốn cao thủ Thần Cảnh từ một bên đi ra.
Diệp Sát là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, ngoài ra bên Hoàng tộc họ Diệp còn có hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ và hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.
Còn phía Dương Thanh, trừ anh ra thì chỉ có Satan là có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, còn lại là hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ và hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ.
Những người này đều là sát thủ đứng đầu tổ chức Hồng Trần.
Hai bên đứng đối diện nhau, hiển nhiên thực lực tổng thể của phe Satan kém hơn người của Hoàng tộc họ Diệp một cảnh giới.
Chuyện này là do Dương Thanh cố ý sắp xếp, vì anh muốn vừa giải quyết rắc rối, vừa rèn luyện các sát thủ đứng đầu Hồng Trần một chút.
Lúc Diệp Sát nhìn thấy mấy người nhóm Satan, con ngươi lão ta đột nhiên co lại, cắn răng nghiến lợi nói: “Mày là Satan, thủ lĩnh của Hồng Trần!”
Sau khi giết chết thủ lĩnh trước của Hồng Trần, Dương Thanh đã nâng đỡ Satan trở thành thủ lĩnh tiếp theo.
Diệp Sát là một trong những người quyền quý hàng đầu của Hoàng tộc họ Diệp, mặc dù đây là lần đầu gặp nhau nhưng trước đó lão ta đã từng thấy ảnh của Satan rồi.
Bây giờ nhìn thấy hắn ta xuất hiện, còn trông như nghe lệnh Dương Thanh răm rắp, cuối cùng Diệp Sát cũng nhận ra được cái gì.
“Tao nhớ ra rồi, mấy tháng trước, cái người bí ẩn suýt chút nữa đã diệt sạch Hồng Trần chính là mày, Dương Thanh!”
Nét mặt lão ta bỗng trở nên bàng hoàng, tiếp tục nói: “Đám sát thủ ám sát dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp ở Hoàng thành Diệp vào tối qua cũng chính là sát thủ của Hồng Trần, tất cả những thứ này đều do mày đứng sau lưng sai khiến “.
“Sát thủ của Hồng Trần không những ám sát dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp tao mà còn cố ý giết những người có mặt tại đó, bố trí thành hiện trường do sát thủ của điện Hắc Long gây nên.
Mày làm thế là vì muốn Hoàng tộc họ Diệp và điện Hắc Long trở mặt”.
Vốn Diệp Sát còn hơi nghi ngờ, Hoàng tộc họ Diệp và điện Hắc Long không ân không oán, tại sao điện Hắc Long lại ra tay với dòng chính của Hoàng tộc, đến tận bây giờ lão ta mới hiểu rõ mọi chuyện.
“Ông đã biết quá nhiều rồi đấy!”
Vừa dứt lời, chân Satan khẽ di chuyển, lập tức đánh về phía Diệp Sát.
“Các anh em, giết chúng!”
Diệp Sát nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn đầu xông lên nhằm về phía Satan.
Một giây sau, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong là Satan và Diệp Sát lao vào nhau.
Hai người vừa ra tay, chẳng khác nào muốn hủy diệt toàn bộ vùng đất đó, uy thế võ đạo khủng bố không ngừng lan ra bốn phía.
Tám cao thủ Thần Cảnh khác cũng lao vào nhau.
Chẳng qua, trong số các sát thủ bên Hồng Trần, ngoại trừ Satan là ở cùng một cảnh giới với Diệp Sát thì thực lực của những sát thủ khác đều thấp hơn một bậc so với cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.
Dù vậy, các sát thủ của Hồng Trần vẫn không hề có dấu hiệu lui bước, trái lại còn thể hiện ra thực lực ngang hàng với đám cao thủ Hoàng tộc.
Dương Thanh làm như không có chuyện gì, yên lặng đứng một bên, thờ ơ lạnh nhạt.
Đây là cơ hội tuyệt vời để những sát thủ hàng đầu Hồng Trần rèn luyện, nếu để anh ra tay, năm cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp sẽ bị giết trong nháy mắt.
“Oành!”
Satan như con sư tử cuồng bạo, không ngừng tấn công làm cho Diệp Sát liên tục lùi lại.
Khoảng mấy phút sau, trên người Diệp Sát chằng chịt vết thương, khuôn mặt lão ta dữ tợn: “Đồ khốn nạn, tao liều mạng với mày!”
Satan khinh thường nở nụ cười: “Cho dù ông có liều mạng cũng chỉ có một con đường chết thôi!”
Trước khi Dương Thanh giết thủ lĩnh cũ của Hồng Trần và Lucifer, bản thân Satan đã là một trong ba nhân vật đứng đầu của Hồng Trần.
Lúc còn ở chiến trường ngoài biên giới, hắn ta thường xuyên phải đối mặt với chuyện sinh tử, nào phải loại đóa hoa trong lồng kính như Diệp Sát có thể so được.
Lúc này, Satan gần như đã tiến vào trạng thái toàn thịnh, trái lại vết thương trên người Diệp Sát càng thêm chằng chịt, gần như sắp thua cuộc.
“Hóa ra cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ có thế!”
Satan mở miệng chế giễu, tựa như đã mất hứng thú chiến đấu.
“A a a, tao phải giết mày! Tao phải giết mày!”
Diệp Sát giận dữ, gào lên một tiếng.
Sau đó, trong sự ngỡ ngàng của mọi người, lão ta đột nhiên xoay người, lao nhanh về phía trước.
“Chuyện này…”
Satan sửng sốt.
Mãi đến tận khi Diệp Sát đã chạy đi thật xa, hắn ta mới lấy lại tinh thần: “Ông có thể thoát được sao?”
Dứt lời, Satan lập tức đuổi theo.
Từ đầu tới cuối, Dương Thanh không hề ra tay.
Đây vốn là một cơ hội cho các sát thủ hàng đầu Hồng Trần rèn luyện, nếu anh nhúng tay vào sẽ không còn ý nghĩa nữa.
“Giết giết giết!”
Lúc này, ý chí chiến đấu của bốn sát thủ Hồng Trần còn lại càng dâng cao hơn, ai ai cũng gào thét nhằm về phía các cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.
Ngày thường, các cao thủ của Hoàng tộc đều tu luyện trong thành, chẳng có mấy ai từng tham gia thực chiến bên cạnh việc tu luyện để cảnh giới võ đạo tăng lên.
Còn sát thủ của Hồng Trần thì ngược lại, ngày thường bọn họ không những phải tiếp nhận các loại nhiệm vụ ám sát mà còn phải sẵn sàng chiến đấu với các cao thủ hàng đầu nơi biên giới.
Hai bên vốn không cùng một cấp bậc, mặc dù cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp có cảnh giới cao hơn nhưng vẫn bị sát thủ của Hồng Trần áp chế.
Sau năm phút, cả bốn cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đều chết trong tay sát thủ của Hồng Trần.
Đúng lúc này, Satan cầm theo một cái đầu đi tới, cái đầu này chính là đầu của Diệp Sát.
“Cậu Thanh, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”, toàn thân Satan đẫm máu, nhìn về phía Dương Thanh hỏi.
Hai mắt Dương Thanh híp lại: “Điện Hắc Long luôn đối nghịch với Hồng Trần, vậy thì mượn cơ hội này để làm suy yếu thực lực của chúng.
Tôi giao nhiệm vụ tiêu diệt điện Hắc Long cho anh”.
Satan lập tức vui vẻ.
Ở chiến trường ngoài biên giới, thực lực của điện Hắc Long mạnh hơn Hồng Trần rất nhiều, nếu như có thể làm suy yếu thực lực của điện Hắc Long thì việc Hồng Trần muốn tiêu diệt chúng sẽ trở nên dễ dàng.
“Anh nghe đây, sắp xếp vài sát thủ Thần Cảnh phương Đông giết một vài người của điện Hắc Long trước đã, sau đó nói với chúng rằng, nếu dám đến chỗ của Hoàng tộc họ Diệp thì chắc chắn sẽ một đi không trở lại!”, Dương Thanh tiếp tục nói.
“Vâng!”
Satan nhận lệnh rồi rời đi.
.