Lúc này, ngay cả Dương Thanh cũng đã biến sắc, nhìn cao thủ cầm đầu đội Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý bị giết chết trong tích tắc, lòng anh trầm xuống.
Anh không ngây thơ đến độ tưởng rằng có người tới giết cao thủ nhà họ Lý để cứu mình.
Hôm nay, không chỉ có cao thủ nhà họ Lý đuổi giết anh mà còn cả cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đang truy đuổi anh ráo riết, ở đây, kẻ có thể giết chết cao thủ nhà họ Lý chỉ có thể là cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Ban đầu, đội ngũ cao thủ nhà họ Lý có chín Siêu Phàm Cảnh, Dương Thanh đã giết chết ba người, kẻ thần bí vừa hạ gục một tên, nay chỉ còn lại năm cao thủ.
Quan trọng nhất là, ba người mạnh nhất đội ngũ này đều đã chết.
Năm tên cao thủ còn lại đều chỉ là Siêu Phàm Nhất Cảnh mà thôi.
“Rốt cuộc kẻ nào vừa ra tay?”
Năm cao thủ còn lại của nhà họ Lý đều tức giận không thể kiềm chế.
Tận mắt nhìn người anh em từng cùng nhau tu luyện hơn năm mươi năm bị giết chết, bọn họ vừa phẫn nộ lại vừa đau xót tột cùng.
Vào lúc này, một bóng người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ quỷ từ trong đêm tối bước ra.
“Là ông à!”
Dương Thanh lập tức nhận ra đối phương, đây chính là vị cao thủ ở bên cạnh Thượng Quan Hoàng.
“Rốt cuộc mày là ai? Che che giấu giấu thì đáng mặt gì chứ? Có giỏi thì bỏ mặt nạ xuống, để chúng tao xem mày là kẻ nào”.
Người đứng thứ tư trong đội cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhà họ Lý sầm mặt quát to.
Mặc dù biết đối phương chính là cao thủ bên cạnh Thượng Quan Hoàng nhưng Dương Thanh cũng biết, người này hẳn phải có thân phận cực cao trong Hoàng tộc họ Thượng Quan, thậm chí còn có thể là bậc cha chú của Thượng Quan Hoàng, bởi vì lần trước, khi Thượng Quan Hoàng mang người này tới gặp anh, anh có thể nhận ra Thượng Quan Hoàng đối xử với người này hết sức cung kính.
Lúc này, anh cũng đang cực kì muốn biết, vị cao thủ đeo mặt nạ quỷ này rốt cuộc là ai.
“Nếu các người đã muốn biết tôi là ai thì tôi sẽ cho các người toại nguyện, chỉ có điều, tất cả những kẻ từng nhìn thấy mặt tôi luôn phải nhận một kết cục, đó chính là chết!”
Người kia lạnh lẽo lên tiếng.
Tên cao thủ “anh tư” của nhà họ Lý cười nhạt, nói: “Mày đã giết chết anh cả của chúng tao, hôm nay, nếu mày không giết được chúng tao thì ngày này năm sau là ngày giỗ của mày”.
“Vậy tôi cho các người được toại nguyện”.
Vị cao thủ thần bí của Hoàng tộc họ Thượng Quan lạnh lùng nói, sau đó, lão ta gỡ chiếc mặt nạ quỷ xuống, một gương mặt già nua xuất hiện trước mắt bao người.
“Thì ra là ông!”
Tên cao thủ “anh tư” nhà họ Lý vừa thấy khuôn mặt kia, con ngươi liền co rút lại, đồng thời sắc mặt cũng tràn đầy sợ hãi thân mình liên tục run lẩy bẩy.
“Anh tư, ông ta là ai?”
Có người không nhận ra vị cao thủ kia, bèn lên tiếng hỏi.
“Anh tư” run giọng đáp: “Đó là Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc họ Thượng Quan, cũng chính là chú của Hoàng Chủ hiện tại, tên là Thượng Quan Phó”.
Ầm!
Lão ta vừa dứt lời, các cao thủ khác của nhà họ Lý đều biến sắc, hoảng sợ nhìn về phía Thượng Quan Phó.
Đây là lần đầu tiên Dương Thanh nghe nói đến thân phận của Thượng Quan Phó, lòng anh cũng vô cùng chấn động, thì ra lão ta chính là Hoàng Chủ đời trước, chẳng trách Thượng Quan Hoàng lại cung kính với người này đến thế.
Thượng Quan Phó cười nhạt: “Thật không ngờ đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện lại mà vẫn còn có người nhớ được tên tôi”.
Tên “anh tư” kia nghiến răng nói: “Thượng Quan Phó, nói thế nào thì ông cũng là người thuộc hàng cha chú, vậy mà lại tùy tiện giết hại cao thủ nhà họ Lý chúng tôi như thế, có phải hơi quá đáng rồi không?”.
ngôn tình hay
Thượng Quan Phó khinh thường cười lạnh: “Quá đáng à? Nói như các cậu, Dương Thanh cũng là hàng con cháu, lại đã mất hết võ thuật, còn bị cả đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh các cậu bao vây tấn công như vậy, chẳng phải các cậu càng tồi tệ hơn hay sao?”
Đám cao thủ nhà họ Lý lập tức im lặng, một hồi lâu sau, “anh tư” kia lại hỏi: “Nói vậy, ông tới đây là để cứu cậu ta à?”
Thượng Quan Phó không đáp, ánh nhìn sắc bén như dao bỗng rơi xuống người Dương Thanh.
Giây phút này, Dương Thanh có cảm giác mình đang bị cái chết bao trùm lên rồi, kẻ kia chỉ cần nảy sinh một ý niệm trong đầu là có thể dễ dàng giết chết mình.
Cho đến giờ phút này, anh mới ý thức được, vị cao thủ vẫn luôn ẩn núp bên cạnh Thượng Quan Hoàng mạnh đến cỡ nào, chỉ sợ cảnh giới võ thuật của lão ta đã vượt qua Lý Trọng rồi, nhưng hẳn cũng không cao hơn Lý Trọng là bao.
Lý Trọng tuy chỉ mới tới Siêu Phàm Tứ Cảnh nhưng cũng đã tiến sát tới cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, quan trọng hơn nữa là, Lý Trọng đang tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, có thể chiến đấu vượt cảnh giới, có nghĩa là, thực lực của Lý Trọng chí ít cũng phải ngang với cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí có thể gần bằng Siêu Phàm Lục Cảnh.
Hoàng tộc họ Thượng Quan đã có Thượng Quan Phó âm thầm bảo vệ, nhưng Hoàng tộc họ Thượng Quan vẫn không chịu ra tay với nhà họ Lý, như vậy chỉ có một khả năng, đó là Hoàng tộc vẫn còn có điều cần lo lắng.
Lo lắng này nhất định đến từ Lý Trọng, Thượng Quan Phó hoàn toàn không dám chắc mình có thể nhanh chóng giết chết Lý Trọng hoặc đánh trọng thương lão ta.
Không chỉ có thế, Thượng Quan Phó còn biết Lý Trọng đang âm thầm bồi dưỡng chín cao thủ Siêu Phàm Cảnh, một khi cuộc chiến giữa hai tộc nổ ra, nếu lão ta không thể nhanh chóng hạ gục Lý Trọng thì chín tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý sẽ tàn sát sạch người của Hoàng tộc.
Thượng Quan Phó không dám đặt cược, cho nên vẫn không dám ra tay với nhà họ Lý, đồng thời cũng nấn ná mãi không chịu ra mặt.
Nhưng tình thế hôm nay đã khác, tất cả mọi cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý đều đã ra mặt, trừ đi ba người bị Dương Thanh giết cùng với một tên vừa rồi bị lão ta hạ gục, đội quân Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý đã thiệt hại rất nặng nề.
Còn lại năm tên cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh chỉ là con sâu cái kiến trước mặt lão ta mà thôi.
Dương Thanh đoán lão ta đã sớm có mặt ở đây, nhưng thấy anh bị đám cao thủ nhà họ Lý bao vây nên mãi vẫn không ra mặt, mãi đến khi Dương Thanh bị đánh trọng thương, sắp bị mang đi, lão ta mới nhảy ra.
Có một điều có thể khẳng định, thực lực của Thượng Quan Phó nhất định cao hơn Lý Trọng, vậy tức là, cảnh giới võ thuật của lão ta hẳn đang nằm ở Siêu Phàm Lục Cảnh.
Lòng Dương Thanh lúc này đang chua xót tột cùng, hiện tại anh đã thực sự bị phế bỏ rồi, nếu không sử dụng viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển, anh làm gì có khả năng tham dự cuộc chiến giữa các cao thủ Siêu Phàm Cảnh?
Dương Thanh lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không giúp gì được các ông đâu!”
Dù anh còn sức chiến đấu trận nữa thì cũng không thể dốc sức đối phó với Thượng Quan Phó giúp bọn họ, bởi vì anh biết rõ, lấy trạng thái hiện tại của anh mà đối đầu với Thượng Quan Phó thì hoàn toàn không có hi vọng sống sót.
Ngược lại, nếu những cao thủ Siêu Phàm Cảnh này có thể bám chân Thượng Quan Phó một thời gian, đợi Lý Trọng tới, chưa biết chừng lại có thể được xem một trận chiến long trời lở đất.
Đợi khi Thượng Quan Phó và Lý Trọng đều bị tổn thất nặng trong trận chiến, anh sử dụng viên thuốc kia lấy lại thực lực thì toàn bộ Hoàng thành Thượng Quan này còn ai có thể cản được bước chân anh?