Trong thời gian này, Ngải Lâm luôn phải chịu một áp lực rất lớn, khó khăn lắm mới gặp lại Mã Siêu, Mã Siêu lại bị thương nặng dẫn tới mất cả ý thức.
Từ đó đến nay, anh ta chưa có bất cứ dấu hiệu khôi phục nào.
Bản thân cô ấy cũng là một chuyên gia trong lĩnh vực y học, tình hình hiện nay của Mã Siêu nguy hiểm cỡ nào, cô ấy biết rất rõ.
Nhưng Mã Siêu còn chưa có dấu hiệu hồi phục, bên phía Dương Thanh lại đã gặp chuyện chẳng lành, cô ấy vô cùng nóng lòng.
Thấy Ngải Lâm kích động như vậy, Dương Thanh trầm mặc hồi lâu mới nói: “Tình hình hiện nay của em không được tốt lắm, nhưng chị cứ yên tâm, em vẫn còn có thể chịu đựng được”.
Cuối cùng, anh vẫn không thể nói thật với Ngải Lâm về tình trạng của mình, anh sợ cô ấy biết rồi sẽ càng thêm lo lắng.
Bấy giờ, Tống Tả bất chợt lên tiếng: “Cậu Thanh, tôi cũng có đôi chút hiểu biết về cổ trùng Vô Tâm, nghe đồn rằng, người trúng cổ này nhất định sẽ mất mạng trong vòng bảy ngày”.
“Nhưng còn một lời đồn khác, rằng người trúng cổ có một cơ hội sống sót, đây cũng là cơ hội duy nhất”.
Nghe Tống Tả nói thế, tất cả đều quay sang nhìn lão ta, mặt đầy mong đợi.
Dương Thanh cũng âm thầm kích động lên, vội vàng hỏi: “Biện pháp gì?”
Tống Tả đáp: “Giết kẻ thi cổ!”
“Giết kẻ thi cổ?”
Dương Thanh bỗng có cảm giác như vừa thấy ánh mặt trời hi vọng mới, khi hoạt tính của cổ trùng Vô Tâm trong người anh càng ngày càng mạnh lên, anh đã bắt đầu tuyệt vọng, vốn tưởng đã không còn biện pháp nào giải quyết con cổ trùng này, không ngờ giờ đã thực sự có một biện pháp mới.
Tỗng Hữu bỗng nói: “Có điều, tìm được sư phụ của Lưu lão quái nào dễ dàng gì? Dù thực sự tìm được, cậu Thanh có thể giết chết ông ta sao?”
Đáy mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, anh nheo mắt nói: “Chỉ cần có thể tìm được ông ta, dù tôi phải liều cái mạng này cũng sẽ khiến ông ta chết trước mặt tôi”.
Sư phụ của Lưu lão quái là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, nhưng cũng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ mà thôi.
.