Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3292



Chương 3292

Anh không có hứng thú với quyền thế, hồi nãy anh do dự trong chốc lát không phải vì anh ham mê quyền lực, mà vì anh sẽ có thể bảo vệ người thân và bạn bè tốt hơn sau khi thừa kế vị trí tông chủ.

Nhưng sau khi anh trở thành tông chủ Võ Tông, anh sẽ không gặp nguy hiểm nữa chắc?

Chẳng những nguy hiểm không biến mất mà còn lớn hơn.

Bây giờ quanh anh không còn nhiều nguy hiểm nữa, nhưng nếu anh trở thành chủ Võ Tông, kẻ địch của anh chính là những thế lực hàng đầu khác đang nhòm ngó Võ Tông ở Ma Sơn.

Quan trọng nhất chính là anh thực sự không muốn trở thành tông chủ Võ Tông, ngay cả với chức vị trí minh chủ Võ Minh ở thế tục, anh cũng chỉ tạm thời tiếp nhận nó, sau khi đưa Đỗ Trọng bình an quay về, anh sẽ giao vị trí minh chủ cho Đỗ Trọng.

Bây giờ anh chỉ muốn mau chóng đưa vợ con về bên mình, sau khi giải quyết xong việc, anh chỉ muốn tìm nơi mà không ai biết anh, có thể là vùng nông thôn xa xôi, mua một trang trại rồi xây một căn tứ hợp viện, trong sân trồng cây ăn quả và rau, còn cả hoa nữa, sau đó sống ẩn dật bên vợ con.

Anh không muốn nhúng tay vào chuyện ở thế tục và giới võ thuật nữa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 72: C72: Cơ thể gầy gò giống như còn chưa phát triển hết

Thấy Dương Chấn từ chối, trong mắt hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn đều tràn ngập vẻ thất vọng.

Đỗ Minh Viễn không cam lòng, lại nói: “Cậu Chấn, cậu không nghĩ lại thật à? Tôi có thể cam đoan với cậu, chỉ cần cậu đồng ý nhận chức tông chủ Võ Tông, chúng tôi sẽ bảo vệ người thân của cậu thật tốt”.

Dương Chấn lắc đầu với vẻ cay đắng: “Anh Đỗ, xin lỗi anh!”

Đỗ Minh Viễn đang định thuyết phục tiếp, Đỗ Bá lại thở dài, nói: “Thôi! Nếu cháu đã không muốn ở đây, ta cũng không ép”.

Lúc này Dương Chấn mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh nói: “Bác, bây giờ Đỗ Trọng đang ở đâu? Có ổn không ạ?”

Đỗ Bá gật nhẹ đầu, cười nói: “Chắc tiệc chiêu đãi cháu đã được chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi ăn cơm đi”.

Ba người nhanh chóng đến một căn nhà cổ kính ở Võ Tông.

“Minh chủ!”

Vừa bước vào căn nhà cổ kính, Dương Chấn đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc, sau đó anh thấy Đỗ Trọng đang kích động nhìn về phía mình, vui vẻ nói: “Minh chủ, cậu khỏe chứ?”

Đỗ Trọng không bị thương, trông trạng thái rất tốt, rõ ràng ông ta sống khá ổn ở Võ Tông.

Cuối cùng Dương Chấn cũng bớt lo, anh cười nói: “Tôi khỏi hẳn rồi!”

“Ha ha, tốt quá!”

Đỗ Trọng kích động nói: “Cuối cùng minh chủ cũng khỏi, tôi tin chẳng mấy nữa, Võ Minh sẽ trở thành thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 14: Chuyện Tốt Sắp Tới (2)

Lúc này Đỗ Bá nói: “Cho dù biến Võ Minh thành thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu thì sao chứ? Em vẫn nên nghe lời anh, quay về giúp anh đi”.

Đỗ Trọng lạnh lùng nhìn Đỗ Bá: “Dù có chết ở ngoài, tôi cũng không về giúp anh đâu”.

Sắc mặt Đỗ Bá lập tức xám xịt, không nói năng gì.

Đỗ Minh Viễn cười nói: “Chú hai, cho dù thế nào, chúng ta cũng là người nhà, chú nể mặt cháu, đừng so đo với bố cháu nữa, về đi ạ! Võ Tông cần chú!”

Nghe thấy Đỗ Minh Viễn nói thế, sắc mặt của Đỗ Trọng dịu đi rất nhiều, ông ta nói: “Minh Viễn, không phải là chú hai không nể mặt cháu, mà thực lực của chú quá yếu, còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù quay về thì sao? Chú cũng không giúp được gì”.

Quả nhiên Đỗ Bá và Đỗ Trọng là anh em.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.