Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3523



Chương 3523

Nghe thấy Dương Chấn nói thế, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ cơ thể người phụ nữ, vẻ ngoài của bà ta cũng thay đổi, lập tức trở thành một người phụ nữ trung niên xinh đẹp.

Đối phương mặc đồ đỏ hoa lệ, đeo trường kiếm bên hông, khí thế vô cùng đáng sợ.

Người phụ nữ lạnh lùng hỏi: “Tôi bảo cậu cút, tại sao không cút?”

Nghe thấy giọng đối phương, Dương Chấn biến sắc, lúc này anh mới nhận ra đối phương chính là một trong ba bộ xương kia.

Bởi vì giọng nói bảo anh cút trước đó chính là của người phụ nữ này.

Nhưng Dương Chấn không hiểu, rõ ràng đối phương đã hóa thành xương trắng, tại sao vẫn có thể xuất hiện bằng cơ thể đây?

Tuy khó hiểu nhưng Dương Chấn vẫn vội trả lời: “Tiền bối, cơ thể tôi sắp tan vỡ, nếu không thay bằng xương của thần, sau này tôi sẽ hoàn toàn trở thành kẻ tàn phế, so với việc trở thành kẻ tàn phế, tôi thà chết còn hơn!”

“Hừ!”

Người phụ nữ lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình! Người phàm mà cũng dám mơ đến xương của thần á, cậu là cái thá gì? Dám nhòm ngó xương của thần à?”

Sau tiếng quát tức giận của người phụ nữ, áp lực khủng khiếp cũng bao trùm lấy Dương Chấn.

Dương Chấn lập tức thấy ngạt thở, áp lực khổng lồ khiến anh có cảm giác như bị nghiền nát.

Tham Khảo Thêm:  Chương 90: Thiên tài (1)

Cơ thể anh vốn đã tổn thương do bị Ma Thần ép phát huy thực lực vượt xa sức chịu đựng, giờ lại chịu áp lực từ người phụ nữ, xương cốt khắp người anh nổ vang, rõ ràng đã gãy rồi.

“A…”

Dương Chấn hét lên đau đớn.

“Ầm!”

Anh nặng nề quỳ một gối xuống đất, xương cốt đã nát vụn.

“Quỳ xuống!”

Người phụ nữ tức giận quát, áp lực càng khủng khiếp hơn ập đến.

Vai Dương Chấn như bị một ngọn núi đè lên, muốn nghiền nát cơ thể anh.

Người anh đang cúi thấp dần, nhưng anh vẫn cố chịu cơn đau khi xương cốt khắp người vỡ vụn, không để đầu gối mình khuỵu xuống.

“Ồ?”

Thấy Dương Chấn vẫn chưa quỳ, người phụ nữ hơi bối rối, lập tức hừ lạnh, bỗng khoát tay, áp lực càng mạnh hơn giáng xuống.

“Ầm!”

Lần này, Dương Chấn không chống cự nổi nữa, nặng nề nằm rạp ra đất.

“Chỉ là người phàm mà dám khiêu khích thần, đáng chết!”

Người phụ nữ lạnh lùng nói, trong giọng bà ta tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Dương Chấn cố chịu cơn đau dữ dội, liều mạng chống tay xuống đất, từ từ bò dậy.

“Ầm!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.