Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3613



Chương 3613

Trước mặt cao thủ Thiên Cảnh, những cao thủ dưới Thiên Cảnh như họ chỉ là sâu kiến.

“Ma Tông được cứu rồi!”

Ở chỗ Thánh Cung, Tần Y mỉm cười, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Bùi Thiên Âm chăm chú nhìn Dương Chấn, lập tức nói với Tần Y: “Thiên phú của cậu ta vô cùng yêu nghiệt, ta không thể nhìn thấu, chắc chắn thực lực của cậu ta đã ở trên Thiên Cảnh. Tương lai của cậu ta không thể đo lường!”

Nghe thấy Bùi Thiên Âm khen Dương Chấn, Tần Y nói với vẻ tự hào: “Anh ấy là anh rể của con đấy!”

Bùi Thiên Âm lạnh lùng nói: “Đừng quên thân phận của con!”

Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt Tần Y lập tức biến mất, cô ta lại nhìn về phía Dương Chấn với vẻ mặt phức tạp.

Lúc này, Lệ Trần đã đi tới trước mặt Cao Hùng.

Cao Hùng không hề sợ hãi, đứng đối mặt với Lệ Trần, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Lệ Trần, hôm nay tôi sẽ đích thân lấy mạng ông! Sau đó tiêu diệt Ma Tông! Tôi muốn ông biết, người bị ông ngó lơ mới là người có tư cách thừa kế chức tông chủ Ma Tông nhất!”

Lệ Trần lạnh lùng nói: “Cậu tưởng mình bước vào Thiên Cảnh là có thể vô địch à? Trong mắt tôi, cậu vẫn chỉ là sâu kiến thôi!”

“Lệ Trần!”

Cao Hùng tức giận quát, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn: “Ông đừng xem thường người khác! Tôi sẽ cho ông biết, tôi mới là người có thiên phú mạnh nhất Ma Tông!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 2: 2: Tình Nguyện Bảo Vệ Ngươi

“Ầm!”

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người ông ta.

Lệ Trần đứng im, khí thế cũng bất ngờ tăng vọt.

Hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ còn chưa giao chiến, chỉ mới phóng khí thế ra mà đã khiến người ta cảm thấy ngạt thở rồi.

“Chết cho tôi!”

Cao Hùng giận dữ quát, cầm kiếm linh khí xông tới chỗ Lệ Trần.

“Hừ!”

Lệ Trần hừ lạnh, quát: “Dám múa rìu qua mắt thợ à? Tôi sẽ cho cậu biết thế nào mới là ma đạo chính thống!”

Lệ Trần nói rồi bỗng bước lên một bước, quát lớn: “Trấn áp cho tôi!”

Ngay sau đó, Cao Hùng xuất hiện trong lĩnh vực ma đạo của Lệ Trần, trọng lực tăng gấp bội lập tức giáng lên người ông ta.

Cao Hùng biến sắc, ông ta thấy vai mình như đang bị núi đè lên, chân cũng nặng như đeo đá, nhưng ông ta vẫn không chịu từ bỏ, ông ta bỗng chém kiếm linh khí về phía Lệ Trần, còn quát lớn: “Chém cho tôi!”

“Keng!”

Khi kiếm linh khí sắp chém tới, Lệ Trần bỗng đưa tay phải lên, gập ngón trỏ lại, ngón cái ôm lấy ngón trỏ, lão búng một phát, ngón trỏ của lão lập tức va vào kiếm linh khí, phát ra tiếng vang thanh thúy.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.