“Quả nhiên là nhà họ Tiết!”
Dương Thanh cau mày, ánh mắt đã lạnh như băng.
Ngay từ đầu anh đã đoán được, chỉ thiếu chứng cứ mà thôi, bởi chỉ khi đạt đến cấp độ của tám gia tộc quyền thế ở Yến Đô thì gia tộc đó mới có khả năng bồi dưỡng ra tử sĩ.
Hiện giờ, chỉ có nhà họ Tào và nhà họ Tiết là có xung đột với anh.
Nhà họ Tào chỉ có mình Tào Huy thực sự từng có xung đột với anh, nhưng địa vị của Tào Huy ở trong gia tộc dường như không quá quan trọng.
Nhưng nhà họ Tiết thì khác, lần này kẻ có xung đột với anh chính là con trai thứ ba được Tiết Vương yêu thích nhất, tương lai có thể trở thành chủ mới của Vương tộc.
“Anh Thanh, là do Tiết Khải làm, em nghi rằng chuyện này nhà họ Tiết không rõ”.
Mã Siêu nói ra suy đoán của mình.
Dương Thanh gật đầu: “Tôi biết rồi”.
“Anh Thanh, nhà họ Tiết đã nắm giữ được Nam Dương và Đông Lan, nay Tiết Khải còn đang ở Đông Lan, hay là để em đích thân tới Đông Lan xem sao?”
Mã Siêu hiện đã cực kì muốn giết Tiết Khải, gã này quả là muốn chết, ngay cả anh Thanh mà cũng dám động tới.
Dương Thanh nheo mắt nói: “Đúng là cần phải cho nhà họ Tiết một bài học, cậu đi đi, chú ý an toàn”.
“Vâng!”
Mã Siêu vội đáp.
Cao thủ phụ trách bảo vệ Tiết Khải có thực lực rất mạnh, bên cạnh Dương Thanh chỉ có Mã Siêu có năng lực đối phó với ông ta.
Đây cũng là một dịp để Mã Siêu trải nghiệm, mặc dù thực lực của anh ta đã tăng cao nhưng so với các cao thủ hàng đầu trong Vương tộc và Hoàng tộc thì vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
Hai mươi phút sau, Dương Thanh tới trang viên nhà họ Trần.
Nơi đây vốn là trang viên nhà họ Thái, sau khi lên thay thế vị trí nhà họ Thái, gia tộc họ Trần đã chuyển vào ở.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh tới, Trần Hưng Hải vội ra tận cửa đón tiếp.
Ngoài Trần Hưng Hải còn có cả Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn.
“Chuẩn bị thế nào rồi?”
Dương Thanh vừa đi vừa hỏi.
Trần Hưng Hải vội đáp: “Cậu Thanh, cậu cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong, mười hai giờ trưa mở tiệc chiêu đãi chủ gia tộc họ Lê và các gia tộc khác trong trang viên nhà chúng tôi”.
“Nhà họ Hàn và nhà họ Quan thì sao?”
Lúc này, bọn họ đã vào trong nhà.
“Nhà họ Hàn đã chuẩn bị xong, sẵn sàng nghe theo sự sắp xếp của cậu”.
“Nhà họ Quan cũng đã chuẩn bị kĩ càng, sẵn sàng đợi lệnh của cậu”.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn nhanh nhẹn đáp.
Dương Thanh nhìn đồng hồ, nói: “Còn nửa giờ”.
Khi đang nói chuyện, Trần Hạo đã đi vào phòng, chào hỏi Dương Thanh xong mới nói với Trần Hưng Hải: “Thưa bố, người nhà họ Hồng tới rồi, Hồng Hưng nói muốn gặp bố”.
“Hả? Nhà họ Hồng?”
Trần Hưng Hải kinh ngạc, vội nhanh chóng giải thích với Dương Thanh: “Nhà họ Hồng xưa nay luôn có xích mích với nhà họ Lê, nghe nói vì muốn bám vào nhà họ Thái mà hai gia tộc này từng có xung đột rất lớn, nhà họ Hồng cũng không nằm trong danh sách đối đầu với gia tộc tôi, tôi không mời họ”.
“Vậy xem ra, nhà họ Hồng đã nhận ra điều gì đó, cho nên vội tới đây lấy lòng”.
Hàn Khiếu Thiên cười nói.
Trần Hưng Hải lại lắc đầu: “Theo những gì tôi biết về nhà họ Hồng thì hẳn không phải là lấy lòng mà là muốn hợp tác”.
Quan Chính Sơn khinh thường cười một tiếng: “Hợp tác? Cậu ta định lấy gì để hợp tác với nhà họ Trần? Có cậu Thanh ở đây, chúng ta còn cần tới nhà họ Hồng sao?”
“Nếu cậu ta đã muốn gặp tôi thì cứ để cậu ta vào đi”.
Trần Hưng Hải lên tiếng, Trần Hạo vội vàng đi thông báo.
“Hồng Hưng là chủ nhà họ Hồng, cùng lứa với Trần Hạo, là một người trẻ tuổi rất quyết đoán, đồng thời cũng rất có tài, người như thế thường sẽ khá kiêu ngạo, không thể có chuyện muốn quy phục nhà họ Trần đâu”.
Trần Hưng Hải bình tĩnh nhận xét.
Đúng lúc này, Trần Hạo đã dẫn một người đàn ông trung niên tới. . Ra chương nhanh nhất tại * trùmtruyện .ne t *
“Xin chào ông chủ Trần!”
Hồng Hưng vừa bước vào phòng liền nhìn về phía Trần Hưng Hải.
Trần Hưng Hải bình thản nhìn ông ta, hỏi: “Cậu tìm tôi có việc gì?”
“Nghe nói ông chủ Trần có mời vài gia tộc tới tụ hội, tôi đây không mời mà tới, ông chủ Trần sẽ không trách chứ?”
Quả nhiên đúng như lời Trần Hưng Hải nhận xét, thái độ của Hồng Hưng cực kì kiêu ngạo.
Trần Hưng Hải cau mày: “Nếu tôi nói có thì sao?”
Hồng Hưng sửng sốt, hiển nhiên ông ta cũng không ngờ Trần Hưng Hải sẽ trả lời như vậy.
Ông ta liếc nhìn mấy gương mặt xa lạ bên cạnh Trần Hưng Hải, đột nhiên lại nói: “Ông chủ Trần, tôi có vài chuyện muốn tâm sự riêng với ông”.
“Những người này đều là bạn tốt của tôi, không có chuyện gì mà họ không thể nghe được, cậu cứ nói đi”, Trần Hưng Hải lạnh nhạt nói.
Hồng Hưng âm thầm kinh ngạc nhìn, Trần Hạo lúc này đã là chủ gia tộc họ Trần, vậy mà còn không có tư cách ngồi cùng.
Vậy thì ba người đang ngồi với Trần Hưng Hải là những ai?
Điều khiến ông ta kinh ngạc hơn cả là, trong đó còn có một thanh niên mới chừng hơn hai mươi tuổi.
“Nếu ông chủ Trần cũng đã nói vậy thì tôi cũng không giấu nữa. Lần này tôi tới tìm ông là muốn nói cho ông biết một bí mật. Nhà họ Lê đã bắt tay với bốn gia tộc khác, chuẩn bị ra tay với nhà họ Trần ngay trong hôm nay”.
Hồng Hưng nói tiếp: “Tôi tới đây là muốn đàm phán với nhà họ Trần một giao dịch, nếu ông chủ Trần có thể nhận lời thì tôi dám bảo đảm liên minh của nhà họ Lê không thể đe dọa đến nhà họ Trần được”.
Nhưng điều khiến Hồng Hưng phải thất vọng là, dù ông ta đã nói ra chuyện nhà họ Lê bắt tay với bốn gia tộc khác để đối phó với nhà họ Trần, Trần Hưng Hải vẫn không hề bất ngờ, lão ta bình tĩnh lạ thường.
Không chỉ có Trần Hưng Hải, ba người ngồi cạnh lão ta cũng bình thản như không.
Ban đầu Hồng Hưng còn cho rằng, sau khi biết tin này, nhà họ Trần chắc chắn sẽ rất lo lắng, bức thiết cần sự giúp đỡ của nhà họ Hồng, nhưng thực tế hoàn toàn trái ngược.
Trần Hưng Hải đâu thèm tỏ vẻ hòa nhã với Hồng Hưng, lão ta ra lệnh một tiếng, lập tức có hai vệ sĩ cao lớn lực lưỡng tiến tới, một trái một phải túm lấy cánh tay Hồng Hưng, xách ra ngoài.
“Khốn kiếp! Buông ra! Các người buông ra ngay!”
“Trần Hưng Hải, ông sẽ phải hối hận!”
“Ông cứ chờ hứng lửa giận của ông chủ Tôn đi!”
Hồng Hưng đã bị kéo đi xa nhưng giọng nói đầy tức tối của ông ta vẫn vẳng lại.
– —————————