Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 279



CHƯƠNG 279

Giống như một tên ăn mày mỗi ngày dựa vào ăn xin sống qua ngày, có một ngày bỗng nhiên lái xe sang trọng, ôm mỹ nữ đi tới trước mặt họ.

Mặc dù người này không có liên quan nhiều với họ, nhưng cảm giác chênh lệch đó thực sự để cho người ta khó mà tiếp nhận.

Mà mấy người Tôn Mạc đều là người vô cùng kiêu ngạo, càng không thể nào chấp nhận để những chuyện đó xảy ra trước mặt họ.

Cho nên, bọn họ cảm thấy đây tất cả đều là giả, vẫn luôn muốn đả kích Trình Kiêu, để Trình Kiêu lộ ra vẻ mặt thực sự.

Tựa như lần thứ nhất nhìn thấy tên ăn mày lái xe sang, ôm mỹ nữ, họ cũng sẽ cảm thấy anh ta đang giả bộ. Nên họ muốn nói cho mỹ nữ đó chỉ là một tên ăn mày thôi.

Trong hội trường, Đặng Gia Luân ánh mắt âm trầm quét nhìn một vòng, rốt cục, nhìn thấy Trình Kiêu và Y Linh còn chưa kịp đi đến chỗ ngồi.

Đặng Gia Luân không giống minh tinh khác, sẽ kiêng kỵ cái này, cố kỵ cái kia ở nơi công cộng, anh ta chưa hề kiêng kị thứ gì, bởi vì anh ta chỉ là muốn trở thành một minh tinh để thỏa mãn dục vọng được người khác ngẩng đầu nhìn xem mà thôi, thân phận chân thật của anh ta, dù là minh tinh nào cũng chỉ có thể ngưỡng vọng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1170

Đặng Gia Luân nhanh chân đuổi theo, tiến về phía trước chặn lại hai người Trình Kiêu.

“Em Y Linh, nhìn thấy đàn anh liền tiếng chào hỏi đều không có đã đi? Hình như không có lễ phép đấy!” Lúc nói chuyện, đôi mắt hẹp dài của Đặng Gia Luân lướt qua ánh sáng xâm lược mãnh liệt, giống như con hổ dữ đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

Y Linh khẽ nhíu mày, nói thật, từ khi vị này công khai công bố sau này Y Linh chính là của hắn ở trường học, Y Linh tránh né hắn như né ôn dịch.

Có điều, bởi vì rất nhiều nguyên nhân, cô ta cũng không thể để Đặng Gia Luân khó xử. Điều này khiến cô ta cự tuyệt quá không kiên quyết, ngược lại càng làm cho Đặng Gia Luân ngang ngược hơn.

“Giữa chúng ta cũng không quen, không cần chào hỏi.” Nói xong, Y Linh lôi kéo Trình Kiêu chuẩn bị vòng qua anh ta.

Đặng Gia Luân cũng không tức giận, chỉ là tiếp tục ngăn lại Y Linh, sư nồng cháy trong ánh mắt không che giấu chút nào: “Chờ anh xong trận này, liền để cha anh đến nhà em cầu hôn, đến lúc đó em còn nói chúng ta không quen sao?”

Y Linh lộ ra bối rối, cả giận nói: “Đặng Gia Luân, anh nổi điên làm gì! anh không cần si tâm vọng tưởng, tôi không có khả năng gả cho anh !”

Tham Khảo Thêm:  Chương 7

Đặng Gia Luân cười lạnh: “Y Linh, lấy hay không lấy chồng không phải do em. Tôi khuyên em bây giờ tốt nhất ngoan ngoãn chút, không thì tương lai sẽ đau khổ lắm đó!”

Nói xong, Đặng Gia Luân lộ ra nụ cười xấu xa, trực tiếp coi Trình Kiêu bên cạnh như không khí.

Vẻ mặt Y Linh đỏ bừng, tức đến mức ngực chập trùng kịch liệt, nói không nên lời.

Cô ta không nghĩ tới Đặng Gia Luân lại dám nói ra những lời vô liêm sỉ thế này tại nơi công chúng.

Nhưng mà, cô ta lại không có cách để đối phó tên vô lại này.

“Theo anh đi, hôm nay em muốn đồ vật gì, anh cũng sẽ tặng cho em!”

Đặng Gia Luân nói xong, liền muốn tiến lên bắt tay Y Linh.

“Cô ấy nói không quen anh, lỗ tai điếc sao?”

Giọng nói nhàn nhạt Trình Kiêu vang lên, anh vốn không muốn can thiệp việc của Y Linh, nhưng lần này thực sự nhìn không nổi nữa.

Ai ngờ Trình Kiêu vừa lên tiếng, Y Linh đột nhiên khẩn trương lên, quát lên: “Đây là việc giữa tôi và anh ta, anh đừng nhúng tay vào!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.