Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 507



CHƯƠNG 507

Mặc dù sau khi được thả ra, Hàn Tiễn Hoa cũng không dám tiếp tục để ý đến Y Linh nữa, nhưng sự hầm hầm trong mắt anh ta lại càng thêm sâu.

Y Linh có thể cảm giác được, anh họ này của mình cũng không phải thay đổi triệt để, mà là chôn chặt hận thù trong lòng.

Bây giờ, người cậu có thể áp chế được người anh họ này mất rồi, chỉ sợ rằng người anh họ này đã không còn nén được giận!

Y Linh cúi đầu, khẽ gọi: “Anh họ.”

Thấy Y Linh mặc đồ tang, khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa lê dính hạt mưa, trái tim Hàn Tiễn Hoa chợt run lên, chỉ cảm thấy tim mình như bị một cái búa tạ đập vào.

“Đẹp, đúng thật là quá đẹp!”

Mấy ngày nay Hàn Tiễn Hoa vẫn luôn thu xếp ở bên ngoài. Hàn Quốc Mạnh không chỉ có mình anh ta là con trai duy nhất, muốn tiếp quản vị trí đại lão của Hàn Quốc Mạnh ở Lịch Xuyên, Hàn Tiễn Hoa cần phải có được ủng hộ của rất nhiều người.

Nhưng cũng may, chỉ số IQ của anh ta được tính là cao nhất trong số đông đảo anh em.

Mọi thứ đều diễn ra vô cùng thuận lợi.

Tuy nhiên, Hàn Tiễn Hoa vẫn luôn không quên mình vẫn còn một cô em họ xinh đẹp và đáng yêu.

Việc đầu tiên sau khi từ bên ngoài trở về chính là đến tìm Y Linh.

Tham Khảo Thêm:  Chương 26: Ảo giác của Nghiêm Qua

“Em họ mau đứng dậy đi, mặt đất lạnh lắm, quỳ lâu không tốt cho sức khỏe!” Nói rồi, Hàn Tiễn Hoa vươn tay kéo Y Linh.

Y Linh cảm thấy sợ hãi, vội vàng đứng lên, thuận thế lùi về sau mấy bước: “Không làm phiền anh họ phí sức, tôi tự mình đứng dậy được.”

Nụ cười trên mặt Hàn Tiễn Hoa chợt lạnh đi, ánh mắt nhìn Y Linh mang tính chiếm hữu sâu sắc.

“Em họ, em ghét tôi như vậy sao?” Giọng Hàn Tiễn Hoa có chút lạnh lùng.

“Đâu có, anh nói đi đâu vậy, tôi làm sao dám ghét anh họ.” Y Linh đáp lại trái với lòng mình.

Hàn Tiễn Hoa cười lạnh lùng, nói: “Em cũng không cần phải giả vờ trước mặt tôi, chuyện tới nước này, tôi sẽ nói rõ cho em biết.”

“Bên ngoài tôi đã thu xếp xong, sau này tôi sẽ là đại lão mới của Lịch Xuyên. Nếu em ngoan ngoãn đi theo tôi, sau này mẹ con em vẫn có thể ăn no mặc đẹp. Tôi sẽ cho hai người muốn cái gì thì có cái nấy.”

Trái tim Y Linh hoàn toàn chùng xuống. Quả nhiên, người anh họ này đã không đợi thêm được nữa.

Hàn Tiễn Hoa có lẽ cảm thấy mình sắp trở thành đại lão mới của Lịch Xuyên, vẻ mặt vênh váo ta đây, đi về phía Y Linh cười xấu xa, đưa tay muốn chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Y Linh.

“Nếu em không biết điều, thì đừng trách anh họ vô tình!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 973

Tay của Hàn Tiễn Hoa từ từ rơi xuống, Y Linh nhìn mẹ trên giường, cắn răng, kìm lại sự run rẩy.

Tuy nhiên, ngay khi ngón tay của Hàn Tiễn Hoa chạm vào tóc Y Linh, Y Linh chợt né ra, giống như một con mèo bị giẫm vào đuôi.

“Anh họ, xin anh hãy tự trọng!” Cô thực sự không thể chịu đựng được, vì thế, cô thà chết.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.