Chiếm Hữu Cực Độ

Chương 63: C63: Chương 63



Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.

Có lẽ vì đêm nay ánh nến quá ấm áp, cũng có lẽ do cậu uống quá say. Khi trở về khách sạn, Lâm Hiểu lập tức sà vào lòng người đàn ông.

Cậu bị thân hình cao lớn vạm vỡ của hắn ép vào cửa, buộc phải ngẩng đầu lên nghênh đón đôi môi nóng bỏng của hắn.

Không khí trở nên bức bối, mùi hương nồng nặc bay lơ lửng.

Trước mắt hiện lên một tia sáng làm Lâm Hiểu hơi nheo mắt, mùi rượu bốc lên khiến cơ thể cậu nóng đến nỗi rạo rực. Cậu ngơ ngác nhìn khuôn mặt nghiêm nghị trước mặt, ngay cả khi hôn cậu thì vẻ mặt của hắn vẫn hung ác như muốn nuốt chửng cậu.

Nhưng cậu đã ngẩng đầu lên không chút dè dặt, nhắm mắt lại và trao trọn tất cả của mình cho người đàn ông này.

Chiếc quần nhanh chóng bị cởi ra, cậu bị người đàn ông loạng choạng kéo đến bên ghế sô pha. Hơi thở của hai người đan xen vào nhau, cơ thể cậu mềm nhũn, cậu phát ra từng tiếng rên rỉ nức nở khi bàn tay nóng bỏng của hắn mơn trớn trên làn da.

Hai chân banh ra để vòng eo săn chắc chen vào, hoa huy*t không cần an ủi quá nhiều cũng đã ướt át, nó co rúm lại vì ngứa ngáy không chịu nổi.

“Ngài…”

Lâm Hiểu mở đôi mắt mê mang, trong đó toàn là hình bóng cường tráng của người đàn ông, các cơ bắp săn chắc và tràn đầy sức mạnh. Trên vai hắn có một vết sẹo rất dễ thấy, mới lành cách đây không lâu nên mép còn hơi đỏ.

Người đàn ông nửa quỳ ở đó giống như một vị thần cao lớn điển trai, trong khí chất bình tĩnh lại toát ra vẻ gợi cảm khó tả. Hắn hơi cụp mắt nhìn người dưới thân đã mềm nhũn, ngậm bao cao su bên miệng rồi xé bao bì ra.

Tiếng nhịp tim đập dữ dội vang lên trong tai, rõ ràng đã làm điều đó nhiều lần nhưng mỗi khi cậu nhìn người đàn ông đeo bao cao su vào dương v*t to lớn thì Lâm Hiểu vẫn xấu hổ đến nỗi đỏ bừng mặt.

Giữa hai chân ẩm ướt khiến cậu khó chịu ưỡn eo, chỉ cảm thấy hoa huy*t ướt át dường như đang khao khát điều gì đó, đôi môi mấp máy và làn nước trong mắt sắp trào ra.

Giây tiếp theo hai chân cậu bị banh ra một cách mạnh mẽ, dương v*t cứng ngắc lập tức đâm vào hoa huy*t nhạy cảm, cậu thở hổn hển và hét lên, hai tay căng thẳng nắm lấy lưng ghế sofa.

“Ưm…”

Đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông lúc này cũng trở nên sâu thẳm và tối tăm khiến người ta sợ hãi, chỉ có người mềm mại kia vẫn không nhận ra, cái miệng nhỏ phát ra một tiếng rên ngọt ngào, cơ thể quằn quại như đang thèm khát lại như đang khó chịu.

Ham muốn càng lúc càng mãnh liệt, kêu gào hắn chiếm hữu người này ngay lập tức.

Tham Khảo Thêm:  Chương 2035: Hung Hiểm Đi Chung Đường (1)

Quy đầu kề sát vào hoa huy*t run rẩy, cứ cọ xát liên tục vào mép huyệt. Khoái cảm mãnh liệt lập tức ập đến khiến cơ thể Lâm Hiểu run lẩy bẩy, muốn kẹp chặt hai chân lại.

“A…”

Cậu nhìn người đàn ông với đôi mắt ngấn lệ, đầu óc choáng váng một lúc rồi lồng ngực thở gấp dồn dập, từng hơi thở đều nóng hổi như dung nham.

Hai mép huyệt mỏng manh không giữ được quy đầu hung tợn, chỉ có thể run rẩy mút lấy nó rồi tràn ra nước dâm lênh láng. Trên thân dương v*t trải dài những đường gân xanh, quy đầu tiếp tục ấn và cọ xát dữ dội vào mép huyệt, nhiều lần đè sát đến mức làm hoa huy*t đỏ tươi bị biến dạng, âm vật nhỏ ẩn giấu bên trong bị kích thích cũng nhanh chóng sưng to lên thành một viên ngọc tròn bóng loáng.

Hai mép huyệt mấp máy từ từ hé mở giống như một cái miệng nhỏ đang chờ được cho ăn, chỉ chờ có người đến lấp đầy.

Không chịu nổi kích thích mạnh như vậy, Lâm Hiểu vịn chặt thành ghế sô pha, rơi nước mắt cầu xin.

“Hức… Ngài… đừng làm thế… đừng…”

“Ahh… Tôi sắp đi tiểu… Tôi đang tiểu… Ha…”

Người đàn ông ngoảnh mặt làm ngơ, mặc dù dục vọng dưới háng cũng đã cương cứng không thể chịu nổi nhưng vẻ mặt hắn vẫn cứ hờ hững.

Thân thể nhỏ xinh bên dưới bắt đầu run rẩy mất khống chế, nhưng đến lúc này hắn lại kiên nhẫn đến nỗi không chiếm hữu cái hoa huy*t ấm áp khít khao đó, mà chỉ trơ mắt nhìn cậu khóc thút thít và vặn vẹo thân thể.

Như thể vẫn chưa đủ, khi Lâm Hiểu sắp lên đỉnh thì hắn dùng những ngón tay chai sạn xoa bóp âm vật đã sưng to.

“Á… đừng… đừng chạm…”

Vòng eo mềm mại của Lâm Hiểu cong lên giống như một cây cung, một dòng điện từ xương cụt nhanh chóng xộc thẳng lên đầu. Cậu chỉ nhìn thấy một luồng sáng trắng trước mắt, chỉ kịp hét lên một tiếng khi lên đỉnh.

Phần dưới cơ thể nóng ẩm, cơ thể co giật phun ra một dòng nước nóng, cảm giác mất khống chế này khiến cậu khóc thét lên.

“Ha… đi tiểu…”

“Ngài…để tôi đi…ừm…”

Nước dâm nhiễu xuống giữa lòng bàn tay, Tống Diêm nhìn thoáng qua rồi bôi toàn bộ nước dâm lên ngực Lâm Hiểu. Hắn vẫn tiếp tục vuốt ve cho đến khi hai núm vú tròn trịa dính đầy những vệt nước dâm.

Lâm Hiểu vẫn đang thở hổn hển với hai mắt mở to, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, vẻ mặt thống khổ có chút bối rối sau khi đạt cực khoái.

Đôi mắt cậu nhìn về phía người đàn ông, rồi đưa tay ra nức nở.

“Ngài…”

“Ngài ôm tôi một cái đi.”

Cậu dường như mất đi vẻ thận trọng sau khi say rượu, mà càng trở nên yếu đuối và nũng nịu. Thấy người đàn ông không nhúc nhích, nên cậu tự động nép vào cánh tay hắn mà khóc thút thít.

Tham Khảo Thêm:  Chương 158

Cánh tay thon thả ôm lấy người hắn, yếu đuối như một dây tơ hồng.

Hơi thở của Tống Diêm cũng dần trở nên rối loạn, hắn nhìn chằm chằm vào thiếu niên mê mang với đôi mắt nặng trĩu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng và đôi mắt long lanh đó.

Một giây tiếp theo, ngón tay hắn đột ngột đút vào trong hoa huy*t đang mấp máy.

“Ờ…”

Lâm Hiểu thở hổn hển, chớp đôi mắt đầy bối rối và tủi thân.

“Ngài… muốn ngài vào.”

“Vào đi……”

Cậu say rồi nên mới dám nghĩ gì nói đó, thậm chí không suy xét đến việc khi những lời này lọt vào tai người đàn ông sẽ gây ra hậu quả thế nào.

Những ngón tay đang đút vào trong hoa huy*t ướt đẫm nước dâm, bên trong khít khao mút chặt lấy ngón tay không chịu buông, đói khát và cuồng nhiệt lạ thường.

Lâm Hiểu rên rỉ rồi vươn tay choàng qua vai người đàn ông, đôi chân thon thả của cậu cố di chuyển một cách yếu ớt để phần thân dưới càng lộ ra triệt để, nhìn từ trên cao xuống trông cậu giống như một tên yêu tinh đang chủ động banh chân chờ được **.

“Ướt quá.” Người đàn ông khàn giọng nói.

Nó ướt và nóng đến mức khiến hắn tan chảy.

Hắn không chút do dự rút ngón tay ra, trước khi hoa huy*t quyến rũ hoàn toàn khít lại thì dương v*t dữ tợn đã nhanh chóng nhấp vào trong, nhờ có nước dâm trơn trượt mà hắn càng dễ dàng đâm vào lút cán.

“Ah-“

Lâm Hiểu ngửa cổ rên một tiếng dài, đau đớn xen lẫn một chút vui thích.

“Ưm… à… thưa ngài…”

“Nó căng quá…to quá…”

Cậu lẩm bẩm không mạch lạc, rồi lại bắt đầu khóc thút thít lên án hắn.

“Lần nào… Ngài…cũng đâm mạnh…Á!”

Người đàn ông lười nghe lời lên án của người say nên cúi xuống đè lên cơ thể Lâm Hiểu, dương v*t cũng tiến vào một độ sâu chưa từng có rồi bắt đầu một cuộc chinh phục mãnh liệt, khiến Lâm Hiểu hoàn toàn không nói nên lời.

Bạch bạch bạch.

Òm ọp, òm ọp.

Tiếng nước bắn tung tóe hòa lẫn với tiếng thân thể va chạm, những tiếng rên rỉ ngọt lịm với tiếng thở hổn hển bị kìm nén của người đàn ông cũng quyện vào nhau đầy kích thích.

hoa huy*t mút chặt lấy dương v*t của người đàn ông, mỗi lần dương v*t nhấp vào hoa huy*t đều thèm thuồng muốn đưa nó vào sâu hơn.

Mà dương v*t to lớn cũng đã dính đầy nước dâm, dương v*t đâm vào lút cán rồi lại rút hết ra. Hành động thô lỗ không cho phép cậu từ chối, khiến hoa huy*t mỏng manh run lên trước những cú nhấp dồn dập.

“À… Hưm… Ngài… thưa ngài…”

Lâm Hiểu không rõ mình muốn cái gì, nhẹ hơn hay nhanh hơn? Đầu óc nhỏ bé mụ mị của cậu không còn nghĩ ra được gì nữa, cậu cứ gọi liên tục ngài như thể điều này sẽ khiến cậu an lòng hơn, nên cứ thế gọi đi gọi lại cũng không thấy mệt mỏi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 133: Chương 133

Đôi chân yếu ớt buông thõng xuống, mắt cá chân vô tình va vào mép bàn tạo ra tiếng vang, người đàn ông nhìn thấy lập tức nắm lấy chân cậu đặt lên vai mình.

“Ưhh…”

Sự thay đổi tư thế đột ngột khiến dương v*t nóng bỏng đâm sâu hơn vào cơ thể, suýt nữa đã đi vào trong cổ tử cung mềm mại. Người đàn ông dường như cũng cảm nhận được điều đó nên đôi mắt tối sầm lại, hắn bắt đầu nhấp mạnh vào nơi mềm mại đó.

“A… không… Hức… Ngài… Căng bụng quá…”

“Sắp…sắp hỏng rồi…”

Quy đầu khổng lồ nhanh chóng mở một khe hẹp ở cổ tử cung, hắn tiếp tục nhấp hông đút toàn bộ quy đầu vào bên trong.

“À… Ngài!”

Lâm Hiểu hoảng sợ kêu lên, có vẻ cực kỳ sợ hãi: “Sắp hư rồi…”

Cú đâm quá sâu khiến cậu có ảo giác như bị đâm thủng, đồng thời trên bụng bỗng nổi lên một cục u càng khiến cậu sợ hãi kêu to, eo bắt đầu giãy giụa lung tung.

Nhưng rất nhanh người đàn ông đã nắm hai chân cậu rồi đè xuống ngực cậu, sau đó hắn hung hăng nhấp dương v*t của mình vào khoang tử cung nhỏ hẹp.

Hắn nghe tiếng kêu đứt quãng của Lâm Hiểu, nhưng vẫn bất chấp nán lại ở nơi ấm áp đó.

Trước mặt là một đống hỗn loạn, Lâm Hiểu phải cố gắng mở to mắt mới có thể nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông này. Bàn tay đẫm mồ hôi choàng qua cổ hắn, đợi đến khi hắn cúi người xuống thì cậu nức nở nói: “Ngài… hôn tôi đi, được không?”

Cậu khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt như chứa đựng ngàn vì sao nhìn hắn đầy mong đợi.

Tống Diêm khẽ cười, trên khuôn mặt lạnh lùng thường ngày bỗng hiện lên một vẻ dịu dàng, trước khi Lâm Hiểu kịp nhìn rõ thì đôi môi và chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn đã cúi xuống cướp đi hơi thở của cậu.

Môi và lưỡi quấn quýt vào nhau, hơi thở nhịp nhàng.

Trong lòng Lâm Hiểu đột nhiên xuất hiện một cảm giác rạo rực, khiến cậu choáng váng đến mức chỉ biết theo bản năng tiến đến gần hắn.

Phần thân dưới dán chặt vào nhau, ngay cả những cú va chạm mãnh liệt cũng dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Lâm Hiểu không khỏi rên rỉ và siết chặt, dùng cơ thể tận hưởng cảm giác bị chiếm hữu và lấp đầy.

Những cú nhấp liên tục mang đến khoái cảm tê dại, Lâm Hiểu chỉ muốn ôm thật chặt cơ thể cường tráng trước mặt, liều mạng ôm lấy hắn để hắn sưởi ấm mình.

Trong đêm tối, hai thân thể nóng bỏng quấn chặt vào nhau, tiếng nước sền sệt vang lên không ngớt.

Ngay trên đà cực khoái, Lâm Hiểu hoảng hốt khi nghe thấy tiếng người đàn ông thì thầm bên tai mình.

“Ngoan quá.”

Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.