Lâm Dương sờ sờ cằm, nhìn xuống eo của Diêu Mộc Nhã, dời tầm mắt đi chỗ khác trước khi bị chú ý, nói: “Được thôi, nhìn vẻ mặt của cô, tôi đành nói vậy! Người của nhà họ Diệp này, tôi đoán rằng đã tu luyện loại nội công tâm pháp linh tinh gì đó, môn công phu này tạo thành gánh nặng rất lớn đối với tim mạch, càng luyện đến uyên thâm thì gánh nặng càng lớn, mỗi lần vận công sẽ bị tức ngực khó tht, co giật lồng ngực, trường hợp nghiêm trọng hơn sẽ trực tiếp bị choáng.”
Lời nói của Lâm Dương khiến người nhà họ Diệp sắc mặt thay đổi rõ rệt. Bởi lời của anh không sai chút nào.
Diệp Tiểu Manh hừ lạnh một tiếng: “Tôi không tin, ông của tôi là cao thủ cấp Huyền, ông hiện giờ đã thọ bảy mươi tuổi rồi, tu vi của tôi còn kém xa ông tôi, anh lại nói tôi sống không qua nổi năm nay, anh căn bản chỉ là đang nói nhảm.”
Lâm Dương bĩu môi nói: “Đó là bởi vì cô là phụ nữ, bộ môn công phu này của các cô căn bản không thích hợp cho phụ nữ tu luyện! Cô đi xem xem, có cô gái nào có thể phát triển giống bộ dạng này của cô? Đầu nặng chân nhẹ, bước đi loạng choạng, đây đều là di chứng còn lưu lại sao?”
Lời nói không chút lưu tình của Lâm Dương khiến Diệp Tiểu Manh nghiến răng nghiến lợi.
Răng cũng muốn vỡ ra rồi.
Cô ta có chỗ nào không tốt? Không biết có bao nhiêu cô gái ngưỡng mộ, bao nhiêu nam nhân ngước nhìn, vậy mà lại nói cô ta đầu nặng chân nhẹ, anh ta chắc chắn không phải là đàn ông.
Những người còn lại trong nhà họ Diệp đều vô cùng tức giận.
Diệp Tiểu Manh chính là bảo bối của bọn họ.
Kết quả, Lâm Dương nói: “Bí quyết tu luyện của các người có hại đối với phụ nữ gấp đôi đối với nam giới, trái tim của cô sớm đã hoạt động quá tải, tổn hại rất lớn, ôi!”
Diệp Ngọc Luân hỏi: “Nhưng có cách nào chữa trị không?”
Lâm Dương đột nhiên nói: “Lạc đề rồi à? Tôi đến đây để đòi nợ, không phải đến để xem bệnh cho các người.”
Diệp Khánh Vĩ nói: “Nợ gì?”
Họ bây giờ mới nhớ ra việc hỏi rõ nguyên do.
Diệp Tiểu Manh chỉ nói đơn giản một chút, từng người trong nhà họ Diệp đều nghiến răng nghiến lợi, quá đáng lắm rồi, đã phá hỏng miếng cơm của họ, đánh Diệp Trọng Đại bị thương, còn ức hiếp Diệp Tiểu Manh, vậy mà còn muốn đến yêu cầu bồi thường.
Có còn công lý nữa không?
Kết quả, Diệp Khánh Vĩ lập tức nói: “Bồi thường, nên bồi thường, nhất định bồi thường, theo ý của anh Lâm, sáu mươi tỷ, không… sáu mươi tỷ quá ít rồi, tên súc sinh Diệp Trọng Đại này, thế mà lại dám dừng xe ở bên đường chặn đường của anh Lâm, khiến cho mẹ vợ của anh Lâm đây hoảng sợ, sáu mươi tỷ làm sao đủ? Gấp đôi, nhất định phải một trăm hai mươi tỷ, tôi lập tức đi viết một tấm chi phiếu một trăm hai mươi tỷ để nhận lỗi với anh Lâm.”
Ách.
Diệp Tiểu Manh và những người khác tất cả đều sững sờ không nói nên lời.
Mười phút sau.
Lâm Dương ngựa lớn đao vàng ngồi ở chỗ ngồi chính bên trong nhà chính của nhà họ Diệp.
Đây chính là vị trí mà Diệp Ngọc Luân ngồi trước đây.
Anh cũng không có áp lực tâm lí gì cả, liếc mắt nhìn nhân viên cốt cán của nhà họ Diệp ở bên dưới, nói: “Bệnh này của chủ nhà họ Diệp cũng không phải là không có cách, chỉ có điều…”
Diệp Khánh Vĩ lập tức nói: “Anh Lâm muốn bao nhiêu tiền, xin cứ nói.”
Lâm Dương xua xua tay: “Đây không phải vấn đề tiền bạc… Được thôi, đây quả thực cũng coi như là vấn đề tiền bạc, vấn đề của cha anh chỉ có một thứ có thể cứu vãn, thuốc trợ tim.”
“Thuốc trợ tim? Đơn dược?”
“Không sai! Tôi có thể duy trì mạng sống của cha anh trong vòng bảy ngày bằng cách châm cứu, như vậy tổng cộng là mười ngày, trong vòng mười ngày, anh nhất định phải tìm được một vài dược liệu mà tôi cần, luyện thành đơn dược, cha của anh có thể cứu được một mạng.”
Diệp Khánh Vĩ đương nhiên đáp ứng.
Sau đó, Lâm Dương châm xuống người Diệp Ngọc Luân bảy cây kim để duy trì mạng sống, cảnh này khiến cho Diêu Đức Bằng nhìn thấy liền tấm tắc kinh ngạc.
Đợi Lâm Dương liệt kê một trang dược liệu và chú thích, Diệp Ngọc Luân nói với Lâm Dương: “Cảm ơn anh Lâm ra tay cứu giúp, chỉ là, cháu gái này của tôi… anh xem, có cách nào không?”
Lâm Dương nhìn Diệp Tiểu Manh, lắc đầu nói: “Cô ta… có chút phiền phức, tim mạch bị tổn hại của cô ấy đã biến dạng nghiêm trọng, tình trạng không tốt hơn ông là bao, ừm, cộng thêm nam nữ thụ thụ bất thân, điều trị bằng châm cứu không thuận tiện.”
Diệp Ngọc Luân cười híp mắt hỏi: “Mạn phép hỏi anh Lâm đã lấy vợ hay chưa?”