Cô muốn tranh thủ thời gian rảnh rỗi của mình để tiếp tục đến chợ đen chào hàng lương thực và gà, một ngày có thể kiếm thêm mấy đồng tiền, một tháng sẽ có một khoản thu nhập không nhỏ đâu. Dưới tình huống không có công việc đàng hoàng thì không thể miệng ăn núi lở được.
Cô có không gian Tu Di, cho dù đội dân binh có đến chợ đen tập kích, thì cô cũng có thể bỏ đồ vật vào trong không gian, chỉ cần không tìm được vật chứng, không có chứng cứ, thì ai có thể nói cô là đầu cơ trục lợi?
Cho nên, cô đi chợ đen không có gì nguy hiểm, đây vẫn có thể xem là một con đường.
Tuy từ đại đội đến công xã không xa lắm, nhưng mỗi ngày đều mang theo Yến Thiếu Đường bôn ba thì không chỉ có cô mệt mỏi, mà cô gái nhỏ cũng mệt mỏi theo. Bây giờ cô đang là tuổi lớn, trạng thái tinh thần cũng đang từ từ phục hồi như cũ, tất cả đều đang phát triển theo phương hướng tốt lên.
Cố Đình Hoài dừng lại, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Thế này đi, để anh đi làm, thằng ba ở nhà chăm sóc Thiếu Đường.”
Anh ấy làm anh cả trong nhà, nhẽ ra là phải chăm sóc cho em trai em gái, Cố Tích Hoài là thích đọc sách, mỗi ngày làm việc đã tiêu tốn không ít thời gian, nên không còn thời gian đọc sách nữa. Bây giờ để thằng ba chăm sóc Thiếu Đường, dù sao cũng còn hơn là đi làm.
Quả nhiên, ngay khi nghe thấy lời này, ánh mắt Cố Tích Hoài sáng lên.
Cố Chí Phượng lắc đầu, bưng bát mì sợi lên bắt đầu ăn, không bình luận gì về quyết định của bọn trẻ.
Mặc dù ông ấy nghĩ rằng mọi thứ bây giờ đang trở nên tốt hơn, bằng sức lao động của nhà bọn họ, cứ chăm chỉ làm việc một thời gian thì kiểu gì cũng sẽ càng ngày càng tốt lên, nhưng máy đứa nhỏ đều lớn cả rồi, có suy nghĩ của riêng mình, ông ấy cũng không muốn làm một người cha phong kiến quyết định hết mọi chuyện thay cho mấy đứa nhỏ.
Cố Tiểu Tây ngước mắt lên, liếc nhìn Cố Tích Hoài một chút, vuốt cằm nói: “Như vậy cũng tốt.”
Cố Tích Hoài là một tài năng học tập, đời này hoàn cảnh của anh ấy ngày càng tốt hơn, điều kiện học tập cũng thuận tiện hơn, con đường của anh ấy trong cuộc đời này cũng nhất định sẽ càng thêm trôi chảy, chỉ là không biết anh ấy có thể gặp lại chị dâu đời trước không nữa?
Trong khi cô đang suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng chiêng đột nhiên vang lên.
Cố Chí Phượng sững sờ: “Có chuyện gì vậy?”
Cố Đình Hoài nhướng mày: “Hình như là đại đội có chuyện gì đó xảy ra, để con đi qua xem thử một chút.”
Cố Tiểu Tây lười tham gia vào mấy chuyện náo nhiệt, lắc đầu nói: “Con không đi đâu, con phải trông Thiếu Đường, mọi người đi đi.”
Cô vừa dứt lời, ba người Cố Chí Phượng cũng không nói gì rồi cùng nhau đi ra ngoài.
Cố Tiểu Tây dọn dẹp bát đũa, đi vào phòng nhìn thoáng qua Yến Thiếu Đường đang ngủ say, thì chạy ra nhà ngoài làm trái cây ngâm nước đường. Lần trước cô đã đến xã cung ứng mua ba cân đường để thi thoảng nấu một quả trứng gà nước đường cho Yến Thiếu Đường ăn, cô bé rất thích ăn món này.
Trái cây ngâm nước đường không hề khó làm, chỉ cần sơ chế trái cây, nấu nước đường dựa theo tỉ lệ, rồi bỏ vào trái cây vào bình ngâm ngập nước là được.
Vị ngọt của đường tràn ngập ở trong không gian, khiến tâm trạng của người ta cũng trở nên vui vẻ.
Cố Tiểu Tây trộn mấy miếng vải cắt thành từng miếng vào quả chua, cô không sợ bọn họ hỏi, ở đây tuy rằng không có vải nhưng nếu bọn họ hỏi thì cô cứ nói là một loại quả dại hái ở trên đỉnh núi, cô không biết nó là loại gì là xong.
Cô vừa nấu xong nước đường thì Yến Thiếu Đường tỉnh dậy.
Cô gái nhỏ thích vị ngọt, vừa rời giường đã bưng bát uống chút nước ngọt đến khi cái bụng tròn vo.
Cô bé liếm thìa, khi Cố Tiểu Tây tới lấy bát thì miệng nhỏ khẽ nhúc nhích, nói: “Ngon… Ngon quá.”
Ánh mắt Cố Tiểu Tây khẽ động, cô vươn tay sờ đỉnh đầu Yến Thiếu Đường, nhẹ giọng khích lệ nói: “Thiếu Đường giỏi quá! Chị đã dạy em một lần, em nhớ đúng không nào? Em nói nhiều một chút, tất cả mọi người sẽ càng thích càng thích Thiếu Đường hơn.”
Yến Thiếu Đường nhếch miệng nhỏ cười cười, so sánh với nửa tháng trước thì cô bé hoàn toàn không còn vẻ ngốc nghếch nữa.
Hơn nữa, trong thời gian này, cô đã cho cô bé ăn thịt và trứng mỗi ngày, cô gái nhỏ gầy trơ xương ngày nào đã hoàn toàn thay da đổi thịt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt hoa đào xinh đẹp, tuy vẫn chưa linh động lắm nhưng rất sáng, hoàn toàn không giống dáng vẻ u tối như trước đây, cô bé mặc áo hoa nhỏ mà Cố Tiểu Tây tự mình làm trông rất xinh đẹp.
Thành thật mà nói, nếu Yến Thiếu Đường và Cố Tiểu Tây đứng bên nhau, thì hầu như không ai hoài nghi quan hệ chị em của hai người.
Cũng không phải hai người trông giống nhau, mà bởi vì hai người đều có làn da trắng, một đại mỹ nhân, một tiểu mỹ nhân, quả thực tựa như một phong cảnh xinh đẹp ở đại đội sản xuất Đạo Lao Tử, trông vô rất bắt mắt.