Sau khi rời khỏi nhà ga, hai người ăn qua loa một tô mì ở bên ngoài rồi quay về nhà khách, cũng may là bọn họ không ở chung một căn phòng. Gần sáu giờ, Cố Tiểu Tây lặng lẽ rời khỏi nhà khách, tiến về phía phố lương thực.
Hoàng hôn là khoảng thời gian mặt trời lặn, dòng người trên phố lương thực như dệt ai về nhà nấy, con đường lập tức trở nên rộng rãi hơn.
Cố Tiểu Tây vừa mới bước vào phố lương thực, cô nhìn thấy Hình Kiện đang tựa lưng vào tường ngay tại giao lộ.
Tay của gã ta đang cắm ở trong túi, trong miệng đang ngậm một điếu thuốc đang cháy, dáng vẻ tuấn tú được xây dựng rất thành công. Có một cô gái tóc dài xõa ngang vai đang đứng ở trước mặt gã ta, hai người đang cười nói gì đó, bầu không khí trông có vẻ rất hòa hợp.
Cố Tiểu Tây đứng ở một bên không tiến lên trước. Cô còn không không thức thời như vậy mà đi càng quấy rầy chuyện tốt của người khác.
Có điều, cô đứng chưa được bao lâu đã bị Hình Kiện phát hiện ra.
Ánh mắt của gã ta sáng lên, gã ta lập tức vứt bỏ cô gái tóc dài mà đi nhanh về phía cô, trong giọng nói mang theo chút oán trách rất quen thuộc: “Chị Cố, tại sao giờ chị mới đến hả? Em đã đứng ở đây đợi chị rất lâu đó!”
Vẻ mặt củ Cố Tiểu Tây không đổi, cô bình tĩnh nói: “Tôi nói sáu giờ, mấy giờ rồi?”
Nghe vậy, Hình Kiện vui vẻ hớn hở cười một tiếng, cũng không phản bác gì nhiều.
Lúc này, cô gái tóc dài đi tới, đứng ở bên cạnh Hình Kiện. Cô ta hiếu kỳ nhìn Cố Tiểu Tây, giọng điệu cực kỳ hiền lành, không có chút nhắm vào cô nói: “Vị này chính là chị Cố sao? Thật xinh đẹp!”
Cố Tiểu Tây nhìn về phía Hình Kiện, cô chờ gã ta giới thiệu. Nếu như chỉ là một người vô dụng thì Hình Kiện sẽ không dẫn đến đây để gặp cô.
Hình Kiện cười ha ha, chỉ vào một phương hướng nói: “Chị Cố, ở bên này, em đã dàn xếp cho tất cả anh em ở trong một căn nhà cho thuê ở trên con đường này. Chúng ta ở đây nói chuyện có chút không phù hợp, chuyển sang nơi khác đi. Em có không ít chuyện muốn nói với chị đó.”
Cố Tiểu Tây gật đầu, đi theo sau lưng Hình Kiện và cô gái tóc dài tiến tới căn nhà mà gã ta đã thuê.
Lúc tới nơi, cô mới phát hiện ra căn nhà mà gã ta nói là nhà ở, thật ra đó chính là một cái nhà kho. Trên một mặt tường của nhà kho có một dãy giường gỗ đang tựa sát vách, phía trên giường có chăn mền cuộn tròn lộn xộn, trông có vẻ hơi bẩn. Đây là tình huống mà cô không ngờ tới.
Hai trăm đồng đủ để gã ta sắp xếp ổn thỏa cho những người cấp Không biết có phải là gã ta đã nhận ra được suy nghĩ của Cố Tiểu Tây hay không, Hình Kiện gãi lỗ tai, nói: “Chị Cố, chị ngồi xuống trước đi. Em sẽ kể lại từng sự việc cho chị nghe, sau đó chị sẽ biết chuyện gì đang xảy ra. Lần này nhờ có đồng chí Triệu Viện.”
Vừa nói, Hình Kiện đốt đèn dầu hoả lên, nhà kho lớn lập tức sáng lên.
Cố Tiểu Tây đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, Triệu Viện đã rót một ly nước cho cô, cô xem xét xung quanh thấy nơi này hết sức quen thuộc.
Sau đó, Hình Kiện báo toàn bộ mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này cho Cố Tiểu Tây. Nghe xong, cô cũng không khỏi mím môi, khó trách Hình Kiện dám không chút kiêng dè gì mà đăng báo tuyên truyền như thế, hóa ra là tìm được người có bối cảnh cứng rắn hơn.
Cố Tiểu Tây kinh ngạc nhìn Triệu Viện, nhưng người sau lại không nhìn cô. Cô ta chỉ mượn ánh đèn yếu ớt mà vừa xấu hổ vừa e sợ nhìn Hình Kiện. Đường đường là con gái của “quản đốc của xưởng chế biến thực phẩm ở thành phố Phong”, thế mà cô ta lại thích một tên phóng đãng không bị trói buộc như Hình Kiện.
Khi đó, sau khi cô rời khỏi thành phố Phong, Hình Kiện đã bắt đầu thành lập khu chợ đen.
Đầu tiên là gã ta đi tìm Thái Lan để nói rõ thái độ, không muốn hợp tác với gã ta để làm những việc thương thiên hại lý nữa. Xem như trực tiếp không để ý mặt mũi, Thái Lan bên ngoài cười ha hả chấp nhận, nhưng sau lưng lại đi tìm người dạy dỗ Hình Kiện.
Hình Kiện đối với gã ta mà nói, gã ta chỉ là một con thú cưng được nuôi dưỡng mà thôi. Nếu thú cưng không nghe lời mà muốn cắn người, tất nhiên phải dùng gậy gộc để dạy dỗ rồi.