Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 101



Chương 101

Cố Tịch Dao trợn trừng cặp mắt như chuông đồng khó tin trừng mắt nhìn cánh tay quấn băng gạc của Bắc Minh Quân…

Cô cố gắng nuốt câu nói chấn động đến khó tiêu vừa nãy của anh.

Bắc Minh Quân nhăn mày, cười khảy: “Em đang lề mề gì thế? Trong điều kiện bổ sung có nói em phải nghe theo bất kỳ lời dặn dò nào của anh đấy?”

Sâu trong đáy mắt lóe lên vẻ đắc ý vì gian kế đã đạt được.

Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy trái tim nhỏ bé của cô đập thình thịch không ngừng.

“Vậy em cũng đã nói rồi, không cho phép anh dùng quyền lực dã man …”

“Quấy rối thân thể phải không?” Cô còn chưa dứt lời anh đã cắt ngang lời cô: “Anh biết, nhưng Cố Tịch Dao em xem tình trạng bây giờ của anh thì làm thế nào tiến hành quấy rối thân thể với em được, rõ ràng là em đang quấy rối anh mà!”

“…” Lúc này, Cố Tịch Dao mới sực tỉnh, lại bị gã này hãm hại!

Cô cắn răng, tức giận đến cứng họng, đẩy mạnh anh sang bên cạnh, sau đó không nhanh không chậm xé mấy miếng khăn giấy, bao thật chặt mấy ngón tay trắng như ngó hành…

Người đàn ông nào đó không vui.

“Ông nội nó chứ!” Ngay cả người từ trước tới giờ luôn tao nhã như cậu hai Bắc Minh cũng nhịn không được chửi thề. Nhìn hành động kia của Cố Tịch Dao có thể biết cô nhóc Cố kia tổn thương đến lòng tự trọng của người ta cỡ nào. Anh cắn chặt răng, hơi híp cặp mắt nguy hiểm nói: “Cố Tịch Dao, anh cũng không chê tay em bẩn, em lại chê anh trước!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Có bao nhiêu phụ nữ ước ao của quý của anh đấy! Sao mà đến lượt cô thì giống như đang sỉ nhục anh vậy?

Bắc Minh Quân bị người phụ nữ không có mắt này ghét bỏ gần chết, lần trước nói rửa răng khử trùng lần này lại còn dùng khăn giấy bọc tay lại.

Chuyện này khiến cho cậu hai Bắc Minh cực kỳ tức giận.

Cố Tịch Dao liếc mắt nhìn sắc mắt âm trầm của anh trong lòng thoáng vui sướng, thế là cô mỉm cười giơ bàn tay nhỏ đã được bọc kín bằng giấy vệ sinh nói: “Tổng giám đốc à, ngài có bệnh thích sạch sẽ tôi cũng vậy thôi tôi. Đối với vật thể nào đó tôi cũng có bệnh thích sạch sẽ!”

Cô hết sức nhấn mạnh chữ “vật thể nào đó”, tiếp theo khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn cười tươi như hoa.

Tiếp theo đó một cánh tay được bọc bằng lớp giấy vệ sinh trắng tinh, dầy cộm thấp thỏm không yên kéo quần bệnh nhân trên người anh xuống…

Trời vừa sáng.

Đêm qua Cố Tịch Dao bị dày vò rất muộn mới đi ngủ được, nên lúc này cô vẫn còn làm ổ trên sô pha không chịu dậy.

Cho đến khi bị tiếng ồn đánh thức.

Mấy bác sĩ trực phòng bệnh VIP đến rồi.

Bọn họ đang dè dặt đâu vào đấy đứng xung quanh giường của Bắc Minh Quân.

Y tá đang nhanh chóng băng bó vết thương cho Bắc Minh Quân.

Tham Khảo Thêm:  Chương 172: Ngoại truyện 3

Bác sĩ đang bận rộn khám bệnh cho anh.

“Ngài Bắc Minh, trước mắt các nội dung xét nghiệm đều nằm trong chỉ số bình thường, tuy vết thương trên người anh không nặng lắm, nhưng miệng vết thương phải chú ý không được đụng nước tránh cho bị nhiễm trùng. Bên phía bệnh viện chúng tôi hy vọng ngài có thể ở lại chỗ chúng tôi thêm mấy ngày nữađể quan sát tình hình bệnh. Ngài Bắc Minh, ngài chắc chắn hôm nay muốn xuất viện sao?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.