Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1079



Chương 1079

“…” Anh im lặng, tiếp tục lái xe.

“Thế mà không phải số giả!” Cố Tịch Dao nhìn anh ngạc nhiên: “Anh… cho cô ta số thật à…”

Vậy số đó là của ai?

Chẳng lẽ là số khác của Bắc Minh Quân?

Nghĩ tới đây, tim cô không khỏi khó chịu.

Cô dời mắt, nhìn chằm chằm đầu xe.

Bầu không khí giữa hai người nhanh chóng chìm vào sự ngột ngạt lạnh lẽo…

Trong một góc không tên nào đó trong thành phố, có một người tên là tác giả đang cúi đầu sáng tác trước máy tính.

Trong lúc tác giả đang nở nụ cười thâm sâu khó lường trước màn hình máy tính, thì điện thoại bỗng đổ chuông.

Tác giả cũng không nghĩ nhiều mà nghe máy, chỉ nghe thấy đầu bên kia truyền tới một giọng nữ dịu dàng, làm tác giả nhất thời chấn động…

“A lô, chào anh… Ha ha, tôi là y tá đã tiêm anh lúc nãy, hồi nãy tôi vẫn chưa kịp nói cho anh biết họ tên của tôi, ha ha, tôi họ Uông, tên Phi, anh có thể gọi tôi là Phi Phi… A lô? Anh vẫn đang nghe chứ? A lô…”

“Tít tít tít…”

Tác giả dứt khoát tắt máy!

Trên trán hiện lên ba vạch đen ngay!

Uông Phi cái quỷ gì?

Tên Bắc Minh Quân này đúng là tên bẫy người mà!

Dám bán số điện thoại của tác giả đi!

Uổng công tác giả đối xử không tệ bạc với anh, chỉ cho anh ăn thịt, chuẩn bị cơ thể mềm mại của cô ấy cho anh, con trai con gái đều sinh cho anh!

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Hừ! Để xem tác giả có giày vò anh đến chết không, hừ hừ…

Từ thành phố S đến thành phố A, chỉ chạy xe mất mấy tiếng.

Cố Tịch Dao cảm thấy trong mấy tiếng này, tâm tư cô đều rối bời vì câu nói “Số điện thoại đó không phải là số giả” của Bắc Minh Quân.

Không phải cô tin anh thật sự qua lại với cô y tá đó, mà là…

Anh vẫn còn một số điện thoại mà cô không biết!

Con người thường là như vậy, chỉ một số điện thoại, đã biết được bạn có phải là người quan trọng với đối phương hay không.

Mắt thấy xe sắp chạy ra khỏi đường cao tốc, rồi tiến vào thành phố A.

Cố Tịch Dao cắn môi: “Cái đó, tôi có thể đi thăm mẹ tôi trước không…”

Cô muốn biết mẹ mình được sắp xếp ở bệnh viện nào, để cô có thể ở gần đó chăm sóc bà.

“Là bệnh viện trung tâm thành phố A. Em cũng không xa lạ gì với nơi đó.” Bắc Minh Quân nhìn thấu tâm tư của cô, nên cho cô một đáp án rõ ràng.

Quả thật Cố Tịch Dao không hề xa lạ với nơi đó.

Vì bất kể là ai trong nhà Bắc Minh, chỉ cần bị thương hay bệnh nhẹ một chút cũng đi tới đó.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.