Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1155



Chương 1155

Trong tầng hầm, lúc này chỉ còn lại hai anh em.

”Này, nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy bị đánh mông bao giờ à. À, anh thì vui rồi, còn có lòng thômg cảm không vậy. Có tin là em dậy xử lý anh không.” Dương Dương nhìn Trình Trình đang ngồi một bên vui vẻ nhìn mình liền mặc kệ.

Nhưng vì mông nhỏ nóng rát và đau, hai tay thằng bé chống lên, không làm gì được.

”Em ngoan ngoãn chút đi, gây chuyện lúc nào không gây lại cứ phải vào lúc này.”

Trình Trình nói rồi nhảy xuống sô pha, đi vào nhà vệ sinh cầm một chiếc khăn lông. Lấy mấy viên đá trong tủ lạnh cho vào khăn rồi đến bên cạnh Dương Dương, cố ý quơ quơ trước mặt thằng bé.

Lúc khăn lạnh áp lên mông nóng rát, Dương Dương không nhịn được rùng mình một cái.

”Bắc Minh Tư Trình, đây là cái gì, có phải anh nhân lúc mẹ không ở đây muốn hại chết em không! …A!”

”Đúng là có lòng mà không biết ơn, nhìn xem mông em sưng lên cả rồi. Nếu không khỏi thì hai ngày em phải nằm đây đó. Anh tốt bụng lấy đá chườm cho em bớt sưng, em không cảm kích thì thôi còn nói anh hại em. Nếu biết kết cục như vậy anh nên cho em một ít muối ớt em thường chấm lúc ăn thịt cừu xiên cho xong.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Trình Trình cố ý kéo căng mặt, định xoay người bỏ đi.

”Aii, đừng mà…” Dương Dương giơ tay nắm lấy vạt áo của Trình Trình.

”Hắc hắc, em mới là học sinh tiểu học thôi, sao biết những thứ này. Học sinh xuất sắc như anh đừng chấp nhặt với em.” Dương Dương nhe răng, nở một nụ cười ngây thơ.

Nói thật, thằng bé đúng là sợ Trình Trình làm như vậy. Giờ đã đau rát rồi, nếu thêm thứ kia nữa…

Vừa nghĩ đến đây, thằng bé không khỏi rùng mình.

Trình Trình bất đắc dĩ lắc đầu, thằng em này của cậu, bình thường cà lơ phất phơ, gây phiền toái khắp nơi. Làm anh trai phải thay ba mẹ dạy dỗ vậy.

Mặt cậu nghiêm túc như người lớn nói: ”Có một vài chuyện hôm nay anh phải nói. Vừa nãy bị mẹ đánh, em cũng đừng trách mẹ, đó hoàn toàn là em tự chuốc lấy.”

”Cái gì mà tự chuốc, em có lỗi gì?” Cái miệng nhỏ nhắn của Dương Dương vểnh lên, vẻ mặt oan ức.

”Sáng nay, em không nhìn ra dù là mẹ, ba hay chú Hình Uy, sắc mặt bọn họ cũng đều không tốt ư?” Trình Trình bắt đầu phân tích.

Dương Dương ngẩng đầu suy nghĩ một lúc, sau đó gãi tóc mình: ”Em không nhìn ra.”

Trình Trình nhất thời không biết nói gì, thằng em này đúng là não phẳng: ”Đáng đời em bị đánh, sắc mặt người lớn không tốt cũng không nhìn ra.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 108: 108: Quên Rồi 2

Nói rồi, cậu dứt khoát kéo một chiếc ghế nhỏ rồi ngồi xuống trước mặt Dương Dương.

”Sáng nay sắc mặt ba rất tệ, sau khi giao chúng ta cho mẹ liền đi, sau đó chú Hình Uy cũng đi luôn. Trưa bọn họ về, sắc mặt đều rất khó coi. Lúc này em còn không biết sống chết mà con gọi ba là con chim chết. Nếu không phải mẹ giải vây cho em thì em đã ăn đòn từ lâu rồi.”

Dương Dương có chút không phục:

”Hừ, buổi trưa nếu không phải bọn họ cãi nhau dưới tầng, quấy nhiễu mộng đẹp của em…”

Nói xong, bàn tay nhỏ bé của Dương Dương vẽ ra một kích thước, dáng vẻ vô cùng đau đớn nói: “Thấy không, một cái đùi gà lớn như vậy, vừa muốn cắn vào trong miệng, đã bị ông ấy làm mất đi. Cái này đối với người có thể chất ăn hàng như em, tàn khốc đến nhường nào?”

Dáng vẻ huyết lệ lên án này của Dương Dương, Trình Trình không thèm để ý.

Lại hỏi cậu: “Vừa rồi em biết vì sao mẹ sốt ruột bảo chúng ta dậy không?”

Dương Dương vẫn gãi gãi đầu. ! Trình Trình khó tin nhìn Dương Dương, đã bận rộn hơn nửa ngày, còn xảy ra chuyện lớn như vậy, người này lại không biết gì cả.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.