Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1266



Chương 1266

Bắc Minh Quân gật đầu: “Cậu tìm một chỗ ngồi đi.”

Có câu ‘giữ cửa nhà Tể tướng ngang với quan tam phẩm’, lời này không sai chút nào, Bắc Minh Quân vừa lên tiếng, các lãnh đạo vừa mới ngồi xuống lại lần nữa cúi người nhường chỗ cho Hình Uy.

Hình Uy chỉ xua xua tay với bọn họ, ý bảo bọn họ không cần nhường. Sau đó nói với Bắc Minh Quân: “Cậu chủ, tôi canh giữ ở sau cánh gà, đề phòng lỡ như có chuyện gì.”

“Ừ, cứ làm như vậy đi.” Bắc Minh Quân đồng ý.

Chín giờ sáng, biểu diễn văn nghệ của trường học quý tộc đứng đầu thành phố A chính thức bắt đầu.

Nương theo tiếng âm nhạc dần dần nhỏ lại, ánh đèn xung quanh cũng dần dần mờ đi, mãi đến cuối cùng, toàn bộ rạp hát đã hoàn toàn tối đen như mực, giơ tay không nhìn thấy năm ngón.

Trong rạp hát chợt yên tĩnh.

Ngay tại khi khán giả không biết vì sao, hết ngó ngang lại ngó dọc.

Đột nhiên, tiếng sấm rền vang, khiến cho rất nhiều người đang ngồi đều không nhịn được khẽ run rẩy. Ngay sau đó những luồng sáng trắng chiếu lên sân khấu, giống như tia chớp giữa bầu trời đêm, chiếu sáng toàn bộ rạp hát .

Cùng với những tia chớp lóe và tiếng sấm ầm ầm, trên sân khấu bắt đầu phủ đầy khói mờ màu trắng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 611: Đều chấn động

Xuyên qua làn khói mờ, có thể loáng thoáng nhìn thấy một người mặc quần áo màu bạc lấp lánh, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu trắng đang dần dần nổi lên ở giữa sân khấu.

Sau khi cậu đứng trên sân khấu, tia chớp biến mất, tiếng sấm cũng không còn.

Hai bên góc sân khấu chợt lóe lên ánh sáng màu xanh thăm thẳm, ánh sáng này vừa vặn chỉ chiếu ra bóng dáng của người trên sân khấu.

Âm nhạc lại vang lên lần nữa, dưới chân người kia đột nhiên bắn ra một chùm ánh sáng màu xanh lục, nối thẳng lên đỉnh đầu.

Cậu chìa tay tỏ vẻ gắng sức ấn ánh sáng màu xanh lục xuống.

Sau đó lại là một chùm sáng từ phía sau cậu bắn ra, cậu lại vội vàng xoay người đè nó xuống.

Tiết tấu âm nhạc ngày càng tăng nhanh, người biểu diễn động tác này và tia sáng màu xanh lục kia cũng ngày càng nhanh hơn.

Chùm ánh sáng màu xanh lục này rất ngoan ngoãn biến đổi hình dáng của mình trong tay người biểu diễn.

Khi thì người biểu diễn kéo nó thành một bức tường ánh sáng màu xanh lục, khi thì lại bao bọc chính mình vào trong hình hộp bốn phía đều là bức tường ánh sáng.

Ánh sáng màu xanh lục khi thì xoay tròn khi thì biến mất, lúc lại cắt thành hai đoạn, lúc lại biến thành một cây gậy Kim Cô. Bị người biểu diễn cầm trong tay, tùy ý vung vẩy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 113

Đây là tiết mục phối hợp hoàn mỹ giữa ánh sáng và con người.

Cố Tịch Dao và những khán giả khác đều xem vô cùng say mê.

Người biểu diễn dường như đã dẫn bọn họ xuyên qua thời không, đi đến một không gian khác.

Rất nhiều người đều không tự chủ đứng dậy khua tay theo tiết tấu âm nhạc cùng người biểu diễn.

Loại biểu diễn vô cùng lóa mắt thế này thật sự quá hoàn mỹ rồi.

Khi âm nhạc kết thúc, người biểu diễn lại dần dần biến mất khỏi sân khấu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.