Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 800



Chương 800

Trái tim thắt lại thật chặt.

Hóa ra trên đời này còn có người đàn ông như vậy, bởi vì chơi đàn ngỏ lời yêu, cho nên sẽ không tùy tiện chơi đàn trước mặt người khác…

Lắc lắc đầu, cô mỉm cười khổ sở!

Nhưng mà—

Người đàn ông như vậy, sao có thể là Bắc Minh Quân chứ?

Hôm nay không phải anh sẽ đính hôn với Phỉ Nhi của anh sao?

Có lẽ bây giờ bọn họ không biết đang ân ái ngọt ngào ở cái góc nào đó rồi a!

Tên đó đàn piano, sao có thể là có ý chơi đàn ngỏ lời yêu chứ?!!

Cố Tịch Dao càng nghĩ càng cảm thấy không thể nào!

Thế nhưng, khi nghe thấy cô gái ở sát vách khóc lóc, cô vẫn nhịn không được mà an ủi—

“Cô ơi, có lẽ là hiểu lầm thì sao? Thay vì ở đây đè nén mà khóc, thì chi bằng đích thân đi hỏi anh ta đi…hỏi rõ rốt cuộc có phải là có ý chơi đàn ngỏ lời yêu với người phụ nữ khác hay không?”

Vừa nói, Cố Tịch Dao vừa đứng dậy.

Cô thật ra đã đi vệ sinh xong từ lâu rồi, chỉ là nói chuyện thêm vài câu với cô gái ở bên cạnh thôi.

Nhìn thời gian, Trình Trình và Dương Dương chắc cũng sắp đến rồi nhỉ?

Thế là, đứng dậy, cô xối bồn cầu, sau đó mở cửa phòng ra.

Tham Khảo Thêm:  Chương 5

Vừa đi về phía bồn rửa tay, vừa nói—-

“Cái đó, tôi vẫn còn có chút việc, không thể ở với cô nữa! Cô điều chỉnh lại cảm xúc cho tốt đi…tôi tin anh ấy của cô, nhất định vẫn yêu cô, dù sao giống như cô nói đó, các người đã…trải qua mưa gió bão bùng nhiều năm như vậy rồi, không dễ….”

Cố Tịch Dao mở vòi nước, vừa rửa tay, vừa nhìn bản thân mình trong gương.

Kể từ khi nào, cô vậy mà lại quên mất tình yêu là như thế nào rồi?

Đặc biệt là khi nãy lúc cô ngân nga , trong đầu không phải hiện lên Khởi Hiên, mà là—

Hình ảnh của Bắc Minh Quân…

Cô âm thầm thở dài một hơi.

Nhìn cánh cửa phòng vẫn còn đóng chặt đó, cô biết cô gái đó vẫn đang sụt sịt.

Nhưng mỗi người luôn có lúc phải trốn đi tự li3m vết thương của mình.

Có một số chuyện, không phải ai cũng có thể giúp đỡ được.

Cô nhiều nhất là nghe cô gái đó khóc lóc kể lể mà thôi.

Cố Tịch Dao lại nhìn thời gian, không khỏi thở dài một tiếng—

“Cô ơi, nếu cô không sao, vậy tôi ra ngoài trước đây…”

Cách một hồi lâu, Phỉ Nhi mới nghẹn ngào nói—

“Ừm…cảm ơn cô…”

“Ha ha, đừng khách sáo!”

Sau khi Cố Tịch Dao hơ khô tay xong, chuẩn bị rời khỏi nhà vệ sinh—


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.