Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 827



Chương 827

Nhưng mà, tôi lại rất thích cậu hai Sở bạn của cậu hai Q, cùng là đàn ông rẻ tiền, nhưng cậu hai Sở lại không khiến người ta ghét…nhìn đi, đều là đàn ông rẻ tiền, nhưng sự khác biệt của rẻ tiền sao lại lớn đến thế chứ?]

Hiển nhiên, đây chỉ là sơ thảo, còn chưa viết hoàn chỉnh.

Bắc Minh Quân trừng mắt nhìn màn hình máy tính, khuôn mặt có hơi co giật: “Không được viết Sở Nhị! Tôi đã nói rồi, tôi không ngại làm bản gốc sáng tác cuốn sách này của em!”

“Anh quản được tôi viết ai chắc! Trả cho tôi!” Cô vươn tay muốn giật máy tính lại.

“Cô gái, đừng khiêu chiến giới hạn của tôi!” Sắc mặt anh âm trầm, sau đó ngón tay ấn một cái, toàn bộ xóa sạch những thứ mà cô mới vừa viết…

“A—” Cố Tịch Dao hét lên: “Tên khốn kiếp! Anh dựa vào đâu mà xóa đồ của tôi! Anh cút cho tôi, cút đi…”

Đại khái thì thứ mà tác giả hận nhất, chính là thứ mình vất vả sáng tác lại bị người ta thong thả xóa sạch!

Cố giống như một con sư tử nhỏ bị chọc giận, đột nhiên nhảy lên giường, vươn bàn chân trắng nõn thon dài ra, đá mạnh về phía anh.

Hận bản thân không có Ngọc Nữ Thần Công, hai cước ba đá liền đá anh bay về Tây Thiên lấy kinh!

Tham Khảo Thêm:  Chương 184: Mặc cảnh thâm mà lại hạ mình đến chỗ này

Anh cũng đâu phải hạng vừa, túm lấy chân của cô, ngăn chặn sự tấn công tàn bạo của cô!

Hai người sau đó dùng một tư thế có độ khó cao đánh nhau trên giường…

Giống như diễn viên tạp kỹ vậy, chân cô đặt trên trán anh, và chân anh ôm lấy đầu cô…

Đột nhiên, tút tút tút…

Điện thoại trên đầu giường vang lên–

Cố Tịch Dao sững sờ!

“Tên khốn, thả tôi ra!”

Nhưng anh kẹp lấy cô, không để cô nhúc nhích, hừ một tiếng, nói: “Trừ phi em bỏ suy nghĩ viết quyển sách này đi!”

Nếu cô đã không muốn viết anh, dù sao anh cũng không muốn làm hình mẫu cho một tên đàn ông rẻ tiền, cách tốt nhất, chính là để cô đừng viết sách nữa!

Cô trừng to đôi con ngươi: “Anh cút ra cho tôi, dựa vào đâu mà tôi phải ấu trĩ cùng với anh chứ?”

Điện thoại vẫn đang vang lên tút tút.

Tiếng chuông này cô quen thuộc vô cùng, sau khi anh chuyển đến sống ở đối diện cô, cô may mắn vì đã sớm thay đổi nhạc chuông do cô bé nhỏ ghi âm, nếu không để anh nghe thấy, hậu quả sẽ thật tai hại!

“Em không đồng ý, tôi sẽ không buông!” Anh dùng sức, rắp tâm không để cô đi nghe máy.

Cố Tịch Dao trừng thằng cha ngạo mạn bình thường luôn cao cao tại thượng này, vậy mà lại ấu trĩ đến khiến người ta phát điên!

Tham Khảo Thêm:  Chương 49

Tút tút tút…

Tiếng điện thoại thúc giục càng gấp gáp, trái tim cô càng căng thẳng.

Nhưng cô dựa vào cái lông gì mà phải thoả hiệp với tên này chứ? Cô viết sách gì, mắc gì phải nghe lời anh?

“Tôi đếm đến ba, nếu em còn chưa quyết định, tôi sẽ nghe máy giúp em…” Thanh âm khàn khàn êm dịu của anh tràn đầy đe dọa!

Bỉ ổi!

Tên bỉ ổi này!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.