Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 262



Chương 262

Cái gì là cô vợ nhỏ của anh chứ, anh già lắm rồi sao? Anh cũng chỉ lớn hơn cô ấy có bốn tuổi thôi mà.

Đương nhiên anh không phủ nhận, Mộng Nhược Đình biết mình đã đoán đúng rồi, lập tức nở một nụ cười có phần kỳ dị: “Sao em cảm thấy cô vợ nhỏ này của anh chẳng quan tâm gì đến anh thế nhỉ? Em thấy, hình như cô ấy còn có ý tác hợp cho hai chúng ta nữa đấy.”

“Em nói nhiều quá rồi đấy.” Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng quét ánh mắt qua cô ta, mang theo ý cảnh cáo rõ ràng, giọng nói ấy lạnh đến thấu xương.

Về chuyện này, người phụ nữ đáng chết kia đã làm đủ rõ ràng rồi, anh có mắt anh nhìn ra được, vậy nên, không cần phải nhắc nhở anh.

Lúc này anh có một cảm giác kích động đến mức muốn bóp chết người phụ nữ đáng ghét kia.

Nhìn thấy Mộng Nhược Đình đã dọn sạch sẽ tất cả đồ ăn trên bàn rồi, trong lòng anh lại càng buồn bực hơn.

Đồ ăn vợ anh làm, anh còn chưa được ăn, vậy mà lại để cho một người ngoài hưởng hết.

“Ái chà, anh tức giận rồi sao? Em chỉ nói vậy thôi, mà khiến anh tức giận sao? Anh ngày trước chưa từng bị cảm xúc hóa thế này.” Ánh mắt Mộng Nhược Đình phấn khích như vừa phát hiện ra một châu lục mới vậy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 79: C79: Chiêu lạt mềm buộc chặt này dùng có vui không

Anh trước nay không phải là người dễ tức giận như thế.

Nhưng lần này, rõ ràng là đang bực tức, mà lại chẳng có chuyện gì to tát.

“Anh nói xem, liệu có khả năng nào khác không?” Mộng Nhược Đình ăn uống no say rồi, tính hiếu kỳ lại dâng lên.

Nguyễn Hạo Thần liếc sang, ánh mắt lạnh băng, mày hơi cau lại, rõ ràng anh chưa hiểu sao cô ta đột nhiên đưa ra câu hỏi này.

“Có lẽ nào cô ấy giả vờ là không quan tâm, nhưng thực chất đang ghen không? Sau đó một mình trốn trong phòng đau khổ buồn bã?” Mộng Nhược Đình cảm thấy khả năng này là rất lớn, dù gì anh cũng ưu tú như thế, dường như không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại được sức hút của anh.

Nguyễn Hạo Thần hơi ngỡ ngàng, nhìn Mộng Nhược Đình một cái, sau đó đột ngột đứng dậy, đi thẳng lên trên tầng.

Mộng Nhược Đình khẽ giật mình, ánh mắt lấp lánh, cô chẳng qua chỉ là tùy tiện đoán mà thôi, mà hình như anh đã tưởng là thật, hơn nữa phản ứng này của anh hơi vội vàng.

Xem ra rất là để ý đấy!

Nếu nói như vậy, cuộc hôn nhân của anh là thật lòng, chứ không phải chỉ là để cho ông cụ Nguyễn xem.

Thế này thì cô yên tâm rồi, mẹ cũng có thể yên tâm.

Chỉ là không biết người nào đó lúc này ở một mình trong phòng rốt cuộc là đang làm gì? Có phải thực sự đang buồn bã đau khổ như cô đoán không?

Tham Khảo Thêm:  Chương 205

Nếu đúng là vậy, thì tốt, mà nếu không thì sao?

Nguyễn Hạo Thần đi lên tầng, đi thẳng tới bên ngoài cửa phòng Tô Khiết, còn chưa mở cửa, anh đã nghe thấy tiếng cười của Tô Khiết từ bên trong truyền ra.

Con ngươi của Nguyễn Hạo Thần tối sâm lại, anh không gõ cửa, mà trực tiếp đẩy cửa phòng vào.

“Được, đi đi” Ở trong phòng, Tô Khiết đang đeo tai nghe, nằm sấp trên giường, hai chân co lên, không biết đang gọi video với ai, cười nói vui vẻ, trông rất thoải mái.

Buồn bã đau khổ? Buồn bã đau khổ cái khỉ khô!!

Hiện tại cô đang quá tập trung gọi video với người khác, lại đeo thêm tai nghe, nên khi anh đi vào, cô không hề phát hiện ra.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.