Hoắc Thâm liếc nhìn một cái: “Tôi biết rồi.”
Anh thuận thế lật xem rồi bỏ lại một câu: “Làm lại.”
Lâm Thuận Bân… Vâng ạ.
Anh ta nhìn vẻ mặt càng lúc càng lạnh của Hoắc. ‘Thâm mà luôn có một các giác sợ hãi bất an. Hội nghị hôm nay…… đoán chừng sẽ bị hành hạ tiếp rồi.
Sự thật đúng như anh ta đoán. Hội nghị đã được định xuống từ sớm, tất cả người của chỉ nhánh và tổng bộ công ty khó khăn lắm mới cùng tập hợp lại mở họp.
Kết quả vừa mới mở màn đã có hai chỉ nhánh công ty vì vấn đề nghiệp vụ mà nảy sinh tranh cãi, chỉ nhánh công ty đều nhận video khiến bọn họ hiểu rõ mọi chuyện.
Mới đầu Hoắc Thâm không có phản ứng gì, đợi sau khi hai bên cãi kịch liệt thì anh ném tập tài liệu trước mắt lên trên bàn, nhấc mắt lên lạnh lùng nhìn bọn họ: “Cãi nhau đủ chưa?”
Mọi người im lặng, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Hoắc Thâm cười lạnh một tiếng, nhìn những người còn lại: “Nói chuyện.”
Mọi người run rẩy, đến rắm cũng không dám thả. Cho tới khi hội nghị kết thúc, còn có người kéo lấy Lâm Thuận Bân tò mò hỏi: “Hôm nay Hoắc tổng làm sao thế?”
Trợ lý Lâm lắc đầu: “Không rõ lắm.” “Cảm xúc âm dương bất định này, quá đáng sợ.”
Lâm Thuận Bân cười khổ.
Anh ta cũng muốn biết rốt cuộc hôm nay ông chủ nhà bọn họ bị làm sao vậy này!!
Còn Lê Nhất Ninh ở thôn trang nghỉ mát thì nhận được vô số lời tâng bốc của fan.
[Aaaaa a Lê Nhất Ninh xinh đẹp quá đi thôi! Vóc dáng này đỉnh của đỉnh rồi]
[Tui tuyên bố! Sau này Lê Nhất Ninh chính là vợ xinh đẹp của tuil]
[Bà chị lầu trên nghiêm trọng cảnh báo nha, Ninh Ninh là vợ xinh đẹp của tui nha]
[Thật đấy, Lê Nhất Ninh có gương mặt này thôi là đủ rồi, tôi có thể nhìn chằm chằm mười tiếng mà không chán.]
[Có mười tiếng thôi sao, tôi có thể nhìn một trăm tiếng nè! A a a a gương mặt và thân hình này, mẹ nó sức. hấp dẫn quá cao rồi!!]
[Hu hu hu hu thích quá thích quá đi thôi!]
Ngay cả Tống Tĩnh cũng gọi điện thoại cho Lê Nhất Ninh.
“Những bức ảnh đó của em còn có bức nào chưa đăng không?”
“Chị có ý gì”
Tống Tĩnh cười nói: “Rất đẹp chứ sao, sau này có thể đưa cho công ty làm phúc lợi phát ra ngoài.”
Lê Nhất Ninh bật cười, gật đầu: “Có.”
“Lát nữa gửi cho chị.”
“Được.” Tống Tĩnh nói: “Lúc nào về? Em nên chuẩn bị vào tổ quay phim rồi.”
Lê Nhất Ninh “ừm’ một tiếng: “Mai bọn em sẽ về.”
“Được.”
Cúp điện thoại rồi, Lê Nhất Ninh nhìn điện thoại rất lâu xem có nhận tin nhắn và thông báo bấm like của người nào đó không.
Nhưng mà chưa nhìn thấy nữa…… hay là không để ý thật?
Cô chọc màn hình, lúc không cẩn thận lỡ bấm một sticker gửi đi.
Lê Nhất Ninh ngẩn người, giật mình vội rút trở về.
Hoắc Thâm vừa lấy điện thoại ra thì nhìn thấy hành vi nhanh như chớp này của cô vợ nhà mình.
Hoắc Thâm: [?] Lê Nhất Ninh: […… Bấm nhầm thôi.]
Hoắc Thâm khựng lại, nhớ tới những bức ảnh nhìn thấy trước lúc mở họp bèn gọi điện thoại tới.
“Alo.” Lê Nhất Ninh cố gắng khống chế giọng nói xấu hổ của bản thân.
Giọng nói của Hoắc Thâm thấp trầm: “Em đang làm gì?
Lê Nhất Ninh bĩu môi, nhìn phong cảnh ở phía trước: “Đang ngắm cảnh.”
Hoắc Thâm: “…… Bao giờ thì về?” “Hả?” Hoắc Thâm đổi câu hỏi: “Hình là do ai chụp?”
Lê Nhất Ninh ngớ người, vô thức hỏi ngược lại: “Anh nhìn thấy rồi?”
“Ừm.” Hoắc Thâm khựng lại chốc lát, “Tốt nhất là đừng đăng những bức ảnh lộ liễu như vậy lên weibo.”
Lê Nhất Ninh: “?”