Con Rể Quyền Quý

Chương 1396



Chương 1396:

chúng ta hãy giải thích về vấn đề bảo vệ cho hai tiến sĩ kia một chút, hơn nữa phần tiền bảo vệ kia cũng bị tiến sĩ Khâu Phong chuyển đi rồi”

Khi nãy Lâm Ngữ Lam và Trương Thác đã nghĩ đến những điều mà thư ký Lý Thanh đã nói rồi.

“Không cần quan tâm đến chuyện này, cô đi sắp xếp nơi ở cho bọn họ đi” Lâm Ngữ Lam dặn dò.

Phía dưới tập đoàn nhà họ Lâm.

Khâu Phong và Mai Tâm Nguyệt cùng nhau ra khỏi cửa tập.

đoan nhà họ Lâm, lên một chiếc xe đã chờ sẵn ở bãi đậu xe từ sớm.

Hai người vừa mới lên xe, tài xế ngồi ở ghế lái liền quay đầu lại nịnh hót: “Nhìn dáng vẻ hai vị xem ra mọi chuyện rất thuận lợi nhỉ?”

“Chỉ là một cái nhà họ Lâm, muốn hoàn thành lần thử nghiệm lần này còn phải cần dựa vào chúng ta sao, lại dám muốn nhiều ít gì?” Khâu Phong một bộ xem thường: “Các người đã nhận được tiền chưa?”

“Nhận được, đã nhận được!” Tài xế liên tục gật đầu: “Mới vừa rồi giám đốc Tôn đã gọi điện sai bảo, phần của hai vị tối nay sẽ đến tài khoản của hai vị”

“Tốt lắm” Khâu Phong nghe thế liền hài lòng gật đầu một ec a mươi lăm tỷ, bàn xong tám phần, các người ở trung gian làm một ít chuyện liền cầm được hai phần, tốc độ kiếm tiền nhanh thật!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 65: Kính Tương Lai

“Giáo sư Khâu, chuyện này ong hiểu lầm chúng tôi rồi, chúng tôi dung khoản tiền đó để đóng thuế và tìm người ghi chép sổ sách, kiếm tiền chính là việc cực khổ mà, ơn nữa chúng tôi còn mời một đội an ninh đến, lại phải tốn mất mấy trăm ngàn”

“Được rồi, không cần than khổ, đưa chúng tôi đến quán rượu trước đi” Khâu Phong vung tay.

Tài xế vội vàng gật đầu, nhanh chóng lái xe đi.

Bên trong tập đoàn nhà họ Lâm, tại phòng làm việc cao.

chót vót.

Trương Thác nhìn bí thư Lý cầm giấy tính tiền tới: “Vợ, tiền bảo hiểm ba mươi lăm tỷ này, xem ra lần này chính phủ nâng đỡ rất nhiều đúng không, khó trách bọn họ không kiên nhẫn nổi”

Chỉ phí của một đoàn đội an ninh tất nhiên sẽ không thể nào nhiều như vậy, tiền thừa còn lại rõ ràng chính là giúp đỡ của chính phủ cho hạng mục thí điểm lần này của nhà họ Lâm, có thể trực tiếp vung tay phê duyệt số tiền này chứng tỏ nhất định đã có một só công ty không hài lòng, truyền ra ít lời ong tiếng ve nên mới dùng số tiền này để dẹp yên.

Lâm Ngữ Lam thở dài: “Chuyện như vậy hầu như năm nào cũng gặp mấy lần, đã sớm thành thói quen rồi”

“Quy tắc ngầm trong nghề này chính là đơn giản như thế”

Tham Khảo Thêm:  Chương 11: Bốn mươi năm

Trương Thác vuốt ve mái tóc của Lâm Ngữ Lam: “Hạng mục thí điểm em bắt được này cũng có nhiều người nhìn chăm chú lắm đấy, một trăm triệu này nhất định phải bỏ ra”

Lâm Ngữ Lam hơi nhíu mày: “Nếu chỉ như vậy thì không vấn đề gì, chỉ sợ là phía sau còn có chuyện gì đó, em luôn cảm thấy cái ông Khâu Phong đó không phải là người sẽ dễ dàng thỏa mãn, sau này vốn nghiên cứu sợ rằng sẽ không phải là con số nhỏ.”

“Không sao cả, nếu ông ta quá tham lam thì đuổi ông ta ra khỏi trò chơi, anh sẽ gọi Vị Lai qua giúp em” Trương Thác thờ ơ nói.

Lâm Ngữ Lam đảo đôi mắt đẹp một vòng: “Quên đi, công trình nghiên cứu của con bé Khương Nhân kia là cả thế giới đều nhìn chằm chằm vào đấy, anh gọi cô ấy qua đây, đó không phải nhà họ Lâm chúng ta trở thành “Ha ha” Trương Thác cười to hai tiếng: “Vợ, dù sao thì chúng ta cũng có cách, cứ làm theo tình huống bình thường là được, nếu có người thật sự muốn giở trò với chúng ta thì chúng ta cũng không sợ, đi viện mồ côi đón Thiên Linh thôi rồi đi mua đồ ăn, buổi tối muốn ăn cái gì? “


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.