Con Rể Quyền Quý

Chương 2142



Chương 2142:

“Đúng thật là một phương pháp ngây thơ mà” Một người phụ nữ tóc đã có chút hoa râm mở miệng nói: “Chúng ta đã tung hoa ngang dọc trên thương trường biết bao nhiêu năm nay, có loại sóng to gió lớn nào mà chưa gặp qua chứ hả? Cái con nhóc tí tuổi đầu này triệu tập chúng ta tập chung lại với nhau, đến lúc đó người khó xử chỉ có bản thân cô ta mà thôi”

“Ha ha, Lâm Nhất, một công ty giống như trúng xổ số có thể tạo ra sóng gió gì cơ chứ? Hơn một triệu năm trăm tỷ tiền vốn lưu động, nghe thì có vẻ rất nhiều đấy, thế nhưng đặt trong lòng bàn tay của một con nhóc tí tuổi đầu, nhiều nhất là một năm, cô ta liền sẽ phát hiện ra rằng một triệu năm trăm tỷ này căn bản còn không đủ để cho cô ta bù vốn nữa!”

“Phản hồi gần đây của Lâm Nhất tôi đã xem rồi” Người phụ nữ trung niên được gọi là tổng giám đốc Đổng trên mặt lộ ra vẻ khinh thường: “Người của Lâm Nhất cũng không có năng lực gì cả, báo cáo với bản kế hoạch mà bọn họ đưa ra, không khách khí mà nói, nếu như mà ở phòng kế hoạch của công ty tôi, tôi sẽ để cho bọn họ cùng nhau cuốn gói cút đi”

“Ha ha” Người đàn ông ba mươi tuổi kia cười lớn một tiếng: “Tổng giám đốc Đổng, lời này của bà đã rất khách khí rồi, có điều có những lời trực tiếp nói ra cũng không sao cả đâu!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Khi người đàn ông nói đến đây, nhìn lướt qua người phục vụ xinh đẹp đứng ở phía sau người của mình, sau đó tiếp tục nói: “Lâm Nhất có thể có đạt được thành tựu như hôm nay, nói trắng ra đúng là một cái vận may đột nhiên đến không báo.

trước, có điều vận may của bọn họ thì có thể duy trì liên tục được bao lâu chứ, các vị, mọi người đều là người quen cũ cả rồi, có những chuyện, tôi liền trực tiếp nói thẳng, đối phương là người như thế nào thì chúng ta đều biết, mọi người lần này đều đến Châu Xuyên, chẳng qua chỉ là nhìn trúng miếng bánh ngọt Lâm Nhất này, mặc dù con nhóc họ Lâm kia có can đảm tập trung tất cả chúng ta lại, muốn để cho chúng ta đấu thầu con át chủ bài ra, chỉ bằng ngày hôm nay chúng ta cùng nhau phân chia Nhất Lâm, cũng bớt phải tranh giành cấu xé lẫn nhau, các vị thấy ý tưởng này thế nào?”

“Ha ha, tôi đương nhiên là không có vấn đề gì cả” Tổng giám đốc Đổng là người đầu tiên bày tỏ thái độ: “Con nhóc tí tuổi đầu họ Lâm này có chút kiêu ngạo, cho rằng có được danh hiệu nhà giàu số một Đông Hòa liền có thể không cần đặt chúng ta vào mắt nữa, để cho chúng ta ở đây đợi cô ta, loại người như thế này, cũng nên cho cô ta chút giáo huấn rồi”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Đúng vậy, tôi thấy ổn đấy” Người phụ nữ lớn tuổi mái tóc hoa râm kia cũng bày tỏ: “Làm ăn ở Đông Hòa này càng ngày càng khó làm rồi, Lâm Nhất cầm giữ khoản tài chính lưu động lớn như vậy, nhưng lại chỉ nắm ở trong tay, điều này đối với giới kinh doanh ở khắp Đông Hòa này mà nói, đều là một loại tổn thất, sự phát triển của kinh tế cần phải có sự thúc đẩy của thương mại, chúng ta phân chia Lâm Nhất cũng là cống hiến cho sự phát triển của nền kinh tế quốc gia thôi”

“Vậy thì quyết định chọn ngày hôm nay đi, tôi nghĩ là các vị cũng đều có biện pháp riêng của bản thân đối với thứ mà mình nhìn trúng, thậm chí phải làm điều gì trong lòng mọi người cũng đã có tính toán rồi”

Những người có mặt ở hiện trường này đều âm thầm gật đầu, không nói lời nào, bọn họ đều là những người tài giỏi trên thương trường, một khi đưa ra quyết định thì trong lòng cũng đã có tính toán rồi.

Từng bước xâm chiếm Lâm Nhất, phân chia Lâm Nhất, miếng bánh ngọt này đối với bọn họ mà nói, quả thật không hề nhỏ chút nào.

Bên trong căn phòng hội nghị dần dần rơi vào trạng thái trầm mặc, trong lòng mỗi một người đều đang tính toán điều gì đó.

Sau một khoảng thời gian trâm mặc ngắn ngủi, cửa lớn của phòng hội nghị đột nhiên mở ra.

Tham Khảo Thêm:  Chương 7: 7: Dấu Hiệu Tạm Thời Muốn Thử Không

Trong khoảnh khắc cánh cửa phòng hội nghị được mở ra, những bên trong phòng dường như đều đồng loạt nhìn về phía cánh cửa.

Chỉ nhìn thấy một người đàn ông dáng người mập mạp tròn xoe, mặc trên người bộ đồ tây, thắt thêm một chiếc cà-vạt, ưỡn ngực đầu ngẩng cao bước vào trong.

Cách ăn mặc của người đàn ông mập mạp này cộng với khí chất của anh ta mang đến cho người khác cảm giác buồn cười vô cùng.

Người đàn ông mập mạp vừa bước vào này, chính là Toàn Cảnh Thiên muốn tìm nhà đầu tư.

Sau khi Toàn Cảnh Thiên bước vào trong phòng, ánh mắt quét qua một vòng, sau đó sải bước lớn đi đến trước phòng hội nghị, nơi đó có thể nhìn được rõ toàn bộ những người đang ngồi trên ghế dựa trong căn phòng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.