Con Rể Quyền Quý

Chương 595-597



Chương 595:

Một ông cụ nhìn khoảng 60 tuổi bước đến trước cửa của Ngọc Bích Tuyệt Thế, sau khi ông cụ nói xong những lời chúc mừng, ánh mắt lại đặt lên mấy tảng đá được bày trước cửa Ngọc Bích Tuyệt Thế, phát ra một âm thanh kinh ngạc: “Trời ơi, đá vương. Tôi muốn mua tảng đá này, bao nhiêu tiền?”

Âm thanh kinh ngạc của ông cụ, chốc lát liền thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Rất nhiều người có nghe nói đến đá vương, đá hậu trong truyền thuyết, nhưng lại không biết phân biệt kiểu gì, cho dù loại đá này có đặt ở trước mặt cũng không thể nhận ra được.

Hiện giờ nghe thấy lời nói của ông cụ, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về đây, muốn biết đá vương rốt cuộc trông như thế nào?

Kha Khương Bân cười lớn một tiếng, ông cụ này là chuyên gia đá quý mà anh ta cố ý mời đến, có ý muốn nâng danh tiếng của cửa hàng.

Kha Khương Bân trả lời lại: “Hôm nay khai trương ngày đầu tiên, tảng đá đầu tiên mà mỗi người mua, đều là sáu triệu”

“Sáu triệu?”

Trên gương mặt của ông cụ lộ ra vẻ không thể tin nổi: “Cậu chủ Kha, cậu là đang làm việc thiện đó, vậy tôi muốn tảng đá này”

Ông cụ tiến lên phía trước, võ tảng đá cao tâm một mét, rộng 13 cm, thẳng thắn nói: “Chính là tảng đá này”

Có thể mở cửa hàng đá quý tất nhiên phải tìm được người cắt đá chuyên nghiệp, một người thanh niên cầm dụng cụ đi tới: “Qúy khách, ông muốn chà sát hay là cắt?”

“Chà sát” Ông cụ không do dự đáp.

Người thanh niên gật đầu, vừa mới chà được một góc của tảng đá vương đó, đã hiện ra một mảng màu xanh lục.

“Ra xanh rồi kìa”

Cửa hàng đá quý mới mở ngày đầu tiên, tảng đá đầu tiên đã xuất hiện màu xanh lục, đây quả thật là một dấu hiệu tốt.

Ngọc Bích Tuyệt Thế của Kha Khương Bân, trong chốc lát đã hấp dẫn được rất nhiều ánh mắt, những người đang đi trên đường dạo phố cũng từ từ hướng về bên này để xem náo nhiệt.

Theo động tác chà sát của nhân viên trong tiệm Kha Khương Bân, màu xanh lục hiện ra trong tảng đá càng ngày càng nhiều, những người mà hiểu một chút về ngọc bích, nhìn đến đỏ cả mắt.

“Trời ạ, tỷ lệ này ít nhất cũng phải được 6 tỷ”

“6 tỷ? 6 tỷ, ông có bao nhiêu tôi muốn bấy nhiêu”

“Tôi nói là tỷ lệ, không phải cả miếng ngọc bích, giá trị cụ thể còn phải xem thể tích nữa”

Tảng đá cao tâm một mét, dần dần chà sát đi hết các góc, cuối cùng, môt khối ngọc ngọc bích thô sơ dài 25 cm xuất hiện dưới mắt mọi người, toàn thân xanh biếc, trông thật lộng lẫy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 47: Chương 47

“Trời ạ, khối này đáng giá bao nhiêu tiền đây?”

“900 tỷ, ít nhất là 900 tỷ”

“Dùng sáu triệu để chọn đá, lại ra được 900 tỷ” Từng tiếng cảm thán kinh ngạc vang lên, có thể nhìn thấy ông cụ kia đã cười đến híp mắt.

“Cậu chủ Kha, lần này tôi thật là chiếm tiện nghỉ của cậu Ông cụ cười lớn vài tiếng: “Dựa theo trước kia, khối đá vương này chỉ bán thô thôi đã đáng giá 300 triệu rồi, tôi quả thật là không dám cắt loạn”

Một khối ngọc bích có giá trị hơn 6 tỷ đã bị người khác dùng sáu triệu lấy đi, rất nhiều người đang đoán, Kha Khương Bân nhất định là đang hối hận đến xanh ruột.

Nhưng khi bọn họ nhìn về hướng Kha Khương Bân, phát hiện sắc mặt của Kha Khương Bân không có xuất hiện vẻ hối hận như trong tưởng tưởng của bọn họ, ngược lại là vẻ mặt tươi cười
Chương 596:

“Tảng đá này bày ở đây sớm muộn gì cũng có người mở ra, hôm nay tôi khai trương ngày đầu tiên, đây lại là tảng đá được mở đầu tiên, đối với Kha Khương Bân tôi mà nói, cũng là một dấu hiệu tốt. Ha ha” Kha Khương Bân cười lớn.

Ông cụ lại đem ánh mắt hướng về phía cửa hàng, cuối cùng lại nhìn trúng một tảng đá: “Cậu chủ Kha, tảng đá này bao nhiêu tiền?”

“240 triệu.”

Khóe miệng Kha Khương Bân cong lên: “Mỗi người mỗi ngày mua tảng đá đầu tiên tính sáu triệu, còn lại thì bán giá gốc”

“Tôi mua” Ông cụ khí phách vung tay.

Lời ông cụ vừa dứt, một người thanh niên ở bên cạnh đột nhiên đi lên, lấy ra sáu triệu đặt lên tảng đá mà ông cụ nhìn trúng.

“Đây là tiền, tôi mua rồi”

Ông cụ nhướng mày, nhìn về người thanh niên kia: “Chàng trai trẻ, cậu làm như vậy có chút không đúng rồi. Tảng đá này rõ ràng là tôi nhìn trúng trước mà”

Người thanh niên giương cổ cãi: “Làm sao? Ông nhìn trúng nhưng đã đưa tiền ra đâu, tôi đã đưa tiền rồi đó”

Người thanh niên nói xong, nhìn về phía Kha Khương Bân;: “Ông chủ, của hành anh bán hàng là tính người nào đưa tiền trước, đúng chứ?”

Kha Khương Bân gật đầu: “Đúng, quả thật là như vậy”

“Vậy thì được rồi.”

Người thanh niên lộ ra vẻ mặt đắc ý: “Vậy tảng đá này tôi mua rồi, mở ra cho tôi đi”

Nhân viên vừa nãy đi đến, hướng về người thanh niên nói: “Qúy khách, chà sát hay là trực tiếp cắt?”

“Chà sát”

Người thanh niên học theo những lời vừa nãy của ông cụ, có vần có điệu nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 107

Nhân viên gật đầu, lấy công cụ ra, từ từ mài góc của tảng đá, theo những mảng được mài ra, một màu xanh lục lại xuất hiện trong mắt của mọi người.

“Xanh. Lại ra xanh rồi”

“Không phải chứ? Hai khối xanh liên tiếp? Nhân phẩm có bao nhiêu tốt mới được như vậy đây”

“Ông cụ đó là chuyên gia, ông ấy nhìn trúng tảng đá nào, tảng đá đấy liền ra xanh”

“Ôi trời ơi, vậy tên nhóc đó nhặt được lợi rồi. Sáu triệu mà lại ra được xanh ri Khi tảng đá được mài xong, một khối ngọc bích lớn băng một bàn tay liền xuất hiện trong mắt mọi người.

“Tỷ lệ không bằng khối vừa nãy, thể tích cũng nhỏ hơn không ít, chỉ có thể tính là thứ phẩm, 120 triệu là cùng”

“Vậy cũng là lời lớn rồi”

“Sáu triệu biến thành 120 triệu, gấp 200 lần đó”

Vẻ mặt người thanh niên phấn khởi, không ngừng xoa xoa tay.

Ông cụ vừa nãy cười ha ha: “Xem tình hình này, tôi cũng không bị thiệt mất 120 triệu rồi”

Bên của Kha Khương Bân liên tục cho ra hai khối xanh, làm cho tất cả ánh mắt đều tập trung hết vào của hàng của anh ta.

Mày liêu Tân Như nhăn lại, nhìn sang nhà bên cạnh: “Màu xanh này cũng quá dễ ra rồi đi?”

“Đều là diễn cả”
Chương 597:

Trương Thác lắc đầu: “Hai tảng đá vừa nãy, nếu nhìn kỹ, tầng ngoài của tảng đá đều dùng một loại quặng phủ lên, loại quặng này chỉ cần dùng những chất hóa học rồi ngâm 3 tiếng đồng hồ là có thể hình thành. Hai người này, đều là người được Kha Khương Bân mời đến để diễn một màn kịch mà thôi”

Trong con ngươi đẹp của Tân Như mang đầy vẻ chán ghét: “Cái tên Kha Khương Bân này làm ăn buôn bán quá không từ thủ đoạn rồi”

Vốn dĩ, hôm nay hai của hàng đá quý cùng nhau khai trương, số khách trên mặt bằng chung sẽ tính là năm năm, nhưng Ngọc Bích Tuyệt Thế lại mở ra liên tiếp hai khối ngọc bích, lập tức làm cho bên của Tân Như vắng vẻ rất nhiều.

Trông thấy tần suất ngọc bích ra nhiều như vậy, có chút người đã không nhịn được mà đi tới cửa hàng của Kha Khương Bân mua đá.

Trương Thác nhìn về cửa hàng của Kha Khương Bân: “Đá của anh ta, chỉ có một bộ phận nhỏ là đến từ tỉnh Ninh Thuận, còn đa số đều là đá xung quanh đây. Bán sáu triệu một tảng đá cũng kiếm được một khoản lãi lớn đấy”

Người đến chỗ của Kha Khương Bân càng ngày càng ngày càng nhiều, ngược lại thì bên của Tân Như đã không còn bao nhiêu khách nữa.

“Tổng giám đốc Tân, làm sao đây?” Nhân viên đứng sau Tân Như, vẻ mặt lo lắng hỏi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1361

“Không vội”

Tân Như còn chưa kịp nói, Trương Thác đã dẫn trước lên tiếng, anh lắc đầu: “Chỉ cần đợi là được, để xem anh ta có thể kéo nhiều người tới mức nào, cho anh ta đắc ý trong chốc lát đi”

Trong cửa hàng đá quý của Kha Khương Bân, hiện giờ không chỉ có những người được gọi đến để cổ động, còn có những người không biết gì đến xem náo nhiệt, thời khắc này đều không nhịn được mà bỏ tiền ra để mua đá.

Thỉnh thoảng có người mở ra màu xanh, lại có thể kéo thêm một nhóm người nữa.

Kha Khương Bân đi ra cửa tiệm, vẻ mặt đắc ý nhìn về phía Tân Như: “Tổng giám đốc Tân, xem tình hình này việc buôn bán của các cô không được tốt rồi Một người phụ nữ trung niên đi vào Ngọc Bích Tuyệt Thế, muốn mua một tảng đá, nhưng đông người quá bà ta lại muốn mở đá ngay nên dứt khoát đi tới Cửa hàng Ngọc Châu.

“Ông chủ, tảng đá này bán thế nào?” Người phụ nữ trung niên cầm lên một tảng đá to bằng một nắm tay, hỏi một câu.

“18 triệu”

“18 triệu?”

Người phụ nữ trung niên trừng to mắt:” Một tảng đá nhỏ như vậy mà anh bán 18 triệu? Tảng đá to ở cửa hàng bên cạnh cũng chỉ bán có sáu triệu”

Trương Thác từ một bên đi đến: “Anh ta bán sáu triệu một tảng không ra được vật gì cả, mà tảng đá này, có thể ra được hàng. 18 triệu, tuyệt đối lãi”

Người phụ nữ trung niên bíu môi: “Tuyệt đối lãi, cậu lừa ai vậy, đứa ngốc mới mua một tảng đá 18 triệu”

Người phụ nữ vừa nói xong, hướng về phía bên cạnh hô †o:” Các vị, đều chú ý đây, cái của hàng Ngọc Châu này là lừa đảo đấy, một tảng đá bán cho tôi 18 triệu, còn nói với tôi là tuyệt đối lãi, mọi người đừng có đến đây mua”

Lời nói của người phụ nữ trung niên, chốc lát liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt hóng chuyện.

Một số người nhìn thấy tảng đá nằm trong tay của người phụ nữ, lập tức lên tiếng: “Tảng đá nhỏ như vậy mà bán 18 triệu, lừa ai vậy”

“Đúng vậy, muốn tiền đến điên rồi”

“18 triệu? Một tảng đá bán 18 triệu? Người ta bán có sáu triệu”

Từng tiếng nói vang lên, làm sắc mặt của Tân Như cực kỳ khó coi.

Trương Thác vỗ vai Tân Như một cái, ra hiệu cho Tân Như bình tĩnh một chút chớ vội nóng nảy, sau đó tiến lên vài bước, nhìn về phía người phụ nữ trung niên: “Viên đá này cô mua mười tám triệu, bảo đảm sẽ không lỗ. Chắc chắn không muốn sao?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.