Cực Phẩm Ở Rể

Chương 210



Chương 210:

 

“Tôi nói chứ anh có bệnh à, hai chúng tôi nguyện ý, liên quan gì đến anh, không nghe thấy hai người chúng tôi vừa cá cược với nhau à?”

 

Người đàn ông tự luyến nhất thời không kìm được, lập tức đứng dậy, phẫn nỗ hướng về Lâm Vũ nói: “Anh không muốn cô ấy uống cũng được, bây giờ cô ấy sẽ phải đi theo tôi.”

 

“Đúng vậy, Hà tổng, tôi cá cược với anh ta, tôi không muốn làm chó đâu.” Tiết Thám lần nữa thử đẩy tay Lâm Vũ ra nhưng lực tay đã nhỏ đi rất nhiều trong lòng vô cùng phức tạp.

 

“Tôi giúp cô uống.” Lâm Vũ nghĩ một lúc rồi nói.

 

“Anh biết uống rượu không? Tối nay lúc ăn cơm anh cũng không có uống rượu.” Nghe thấy lời này trong lòng Tiết Thắm không khỏi dâng lên một cỗ ấm áp, xem ra anh ấy vẫn quan tâm đến mình, vì vậy nên mới nguyện ý đứng ra giúp đỡ cô uống rượu.

 

Thực ra cô cũng có chút tự ngược đãi bản thân khi cá cược uống rượu với người đàn ông tự luyến, nhưng cũng là để thu hút sự chú ý của Lâm Vũ.

 

“Không thể uống vì cô cũng phải uống.” Lâm Vũ nháy nháy mắt với cô nói đùa một câu, sau đó dịu dàng đưa tay đến lòng bàn tay của cô cầm lấy cóc rượu trong tay cô.

 

Tiết Thắm hoàn toàn không có phản kháng, sững sờ nhìn Lâm Vũ, hai mắt đỏ bừng, trong mắt hiện lên vẻ dịu dàng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 10: Ghen

 

E rằng bắt kì người phụ nữ nào khi nghe câu nói này cũng sẽ động lòng.

 

Mặc dù cô không biết lời này của Lâm Vũ có phải lời nói thật lòng hay không nhưng cho dù chỉ là lừa cô thì cô cũng thấy thỏa mãn rồi.

 

Mặc dù câu nói này nói ra với giọng điệu cười đùa nhưng Lâm Vũ không hề lừa cô, tửu lượng của Lâm Vũ và Hà Gia Vinh đều không tốt, lần trước khi đi cùng Giang Nhan đối phó với tên phó viện trưởng, Lâm Vũ đã phải uống canh giải rượu trước, hôm nay anh không có chuẩn bị gĩi trước, nghĩ rằng chỉ là ra ngoài chơi chút, không định uống nhiều rượu, không ngờ rằng Tiết Thắm lại náo loạn anh đành phải cắn rang đứng ra giải quyết thôi.

 

May mà bản thân có đem theo một cây kim bạc và cắm ở’ huyệt Quan Âm, chắc một lúc sau sẽ cầm được.

 

“Anh đẹp trai, tôi giúp cô ấy uống, chúng ta đấu 1:1 đi.”

 

Lâm Vũ nói với người đàn ông tự luyến.

 

“Vậy không được, hai chúng tôi đã cá cược rõ với nhau.”

 

Người đàn ông tự luyến không phải sợ đấu với Lâm Vũ mà chỉ là sợ Tiết Thắm không chịu thừa nhận.

 

“Anh yên tâm, cá cược của chúng ta vẫn tính như cũ, nếu như anh uống thắng anh ấy, tôi sẽ đi cùng anh.” Nói xong Tiết Thắm trực tiếp đem túi có chứng minh thư nhân dân và chìa khóa xe ném vào lòng tên đàn ông tự luyến.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

 

Sau đó cô xoay người dựa vào bên cạnh Lâm Vũ, ngón tay mảnh khảnh vẽ lên cánh tay anh, nửa đùa nửa thật: “Hà tổng, bây giờ cả người tôi đều giao cho anh rồi…”

 

Lâm Vũ quay đầu lại dịu dàng cười với cô, nói đùa: “Yên tâm đi, dù tôi có đánh mất cả tính mạng này cũng sẽ không để cô đi cùng anh ta đâu.”

 

Đôi mắt mờ mịt của Tiết Thắm đột nhiên sáng lên, một làn sương mỏng vô hình hiện ra, không phân biệt rõ Lâm Vũ là nói thật hay nói dồi.

 

“Được, một lời đã định.”

 

Tên đàn ông tự luyến ôm chặt túi trong lòng, hướng về phía Lâm Vũ làm động tác mời uống trước, nói: “Mời.”

 

Lâm Vũ không vội vàng uống, hỏi anh ta: “Anh đẹp trai, tửu lượng của anh thế nào?”

 

“Rất tốt.” Tên đàn ông tự luyến vô cùng tự tin nói định trước tiên đánh bại Lâm Vũ về mặt khí thế trước.

 

“Nếu nói như vậy, muốn làm anh uống say không phải là chuyện dễ.”

 

Lâm Vũ cười khổ, nhìn cốc rượu Cocktail trên bàn nói: *Tửu lượng của anh tốt như vậy, uống từng cốc từng cốc bé tý thì đến bao giờ mới đủ, hay là chúng ta đổi cốc to hơn chút.”

 

“Tùy.” Tên đàn ông tự luyến vô cùng tự tin đáp ứng luôn, trong lòng thầm nghĩ mẹ nó chứ, anh còn muốn làm tôi say, để xem tý tôi cho anh say thế nào.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

 

Vừa rồi anh ta có nghe được lời Tiết Thắm nói, tên này tửu lượng rất thấp.

 

“Phục vụ, đổi cốc to.” Người đàn ông tự luyến nhanh chóng gọi phục vụ.

 

Phục vụ lập tức đem đến vài chiếc ly to đề cao.

 

“Vẫn có chút hơi nhỏ.” Lâm Vũ cầm lên nhìn nhìn sau đó nói với người đàn ông tự luyến: “Chiếc ly này, máy cốc có thể khiến anh say?”

 

“Ít nhất phải tám chín ly.” Người đàn ông tự luyến đắc ý nói, theo như anh ta thấy, với loại ly này thì Lâm Vũ nhất định không thể cầm cự quá ba ly.

 

“Vậy thì đổi ly to hơn đi.” Lâm Vũ đề ly về chỗ cũ nói.

 

“Được, nghe theo anh.” Người đàn ông tự luyến không chút do dự đáp ứng ngay, một lần nữa gọi phục vụ.

 

Phục vụ lập tức đem đến chiếc cốc uống bia cao 20cm.

 

“Anh trai cái này đủ rồi chứ.”

 

Người đàn ông tự luyến có chút hưng phắn, chiếc cốc bia này một cốc ít chắc cũng phải 1000ml, có lẽ chỉ cần uống một cốc này Lâm Vũ đã say rồi, sau đó anh ta có thể ôm mỹ nữ rời đi.

 

“Vẫn hơ nhỏ.”

 

Làm cho tên đàn ông tự luyến không ngờ tới là Lâm Vũ lại một lần nữa chê cóc này quá nhỏ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.