Cực Phẩm Ở Rể

Chương 727



Chương 727:

“Đội trưởng Thích, ngài vẫn không nhận thua sao?” Trương Dịch Hông thầy ánh mắt của mọi người đêu dồn lên người mình, đột nhiền dừng lại,   không kìm lòng được lại lần nữa giả bộ, khuôn mặt mang theo nụ cười hỏi về phía đội trưởng Thích.

“Tôi nhận cái con khil”

Vẻ mặt đội trưởng Thích dữ tọn, chân giẫm xuống, lại lần nữa nhào về phía Trương Dịch Hồng, mỗi chiêu thức đều dốc hết toàn bộ sức lực.

Trương Dịch Hỗng cười lạnh một tiêng, ra tay cũng không nê nang chút nào, cũng dốc hết sức lực đánh vê phía đội trưởng Thích, võ công liên tiệp trên chân được sử dụng xuât thân nhập hóa, hơn nữa hệt chiêu này đến chiêu khác, khiến người ta không kịp trở tay, đội trưởng Thích bị ép tới mức liên tục lùi về sau, dường như không có chút sức lực chống đỡ.

Mọi người nhìn thấy cảnh này không khỏi nhao nhao lây làm kỳ lạ, không ngờ võ công của thiếu gia Trương gia lại đạt đên trình độ cao như vậy.

“Trời ạ, quả nhiên anh hùng sinh thiếu niên, tôi sớm đã nghe nói năng lực xuất chúng tam kiệt Bắc Kinh của Trương gia, hôm nay được nhìn thấy quả nhiên phi phàm!”

“Năm nay cậu ta mới .hơn hai mươi tuổi nhỉ? Đã có thể có được thành tựu  như vậy, quả thật hiếm có!”

“Hà hà, thế hệ trẻ của Trương gia có thể có người thế này, tương lai đáng mong chờ đây!” ,  “Đúng vậy, nói không chừng dưới sự dẫn dắt của cậu ấy, Trương gia lại sẽ bước vào một tầm cao mới!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 170: C170: Ra tay cứu người

Mọi người trên bàn quả thật bị thân thủ của Trương Dịch Hồng làm cho kinh ngạc, không ngân ngại nói ra những lời tán thưởng mỹ miêu.

Trong mắy hiệp, đôi cánh tay đội trưởng Thích thường xuyên dùng để đón đỡ đòn tần công của Trương Dịch Hồng đã hơi run rầy, trên cảnh tay vừa đau vừa tê, mang theo cảm giác nóng rực như lửa đột, nhưng.

ông ta vân căn răng chịu đựng, dâu sao điều ông ta đại diện là thể diện của cả đại đội cảnh sát vũ trang.

Các lãnh đạo của đại đội cảnh sát vũ trang nhìn thầy đội trưởng Thích liều  mạng như vậy, cũng bắt giác khẽ thở dài, biết ông ta đã dốc hết sức lức rồi.

“Bichl”

Thân hình của đội trưởng Thích vừa chậm lại, bị Trương Dịch Hồng nắm  được cơ hội tung một cú ra chân nhanh gọn nên vào ngực, nhất thời kêu lên một tiếng đau đớn, bước  chân lùi lại sau đã không theo nỗi lực  đây sau, đầu nặng chân nhẹ, đặt.

mồng ngồi xuống đất.

Trương Dịch Hồng xoay người, lại lần  nữa tung một chân theo, đạp thăng vào mặt của đội trưởng Thích.

“Dừng tay!”

Do Quý Giang lập tức gầm lên một tiếng, cơ thể Trương Dịch Hồng đột nhiên bị kìm hãm, vừa nhắc chân, lướt qua đỉnh đầu của đội trưởng Thích.

Do Quý Giang lúc này mới thở phào  một hơi, cau mày trợn mắt nhìn Trương Dịch Hồng. Tuy răng ông ta cũng thích thú với năng lực của  Trương Dịch Hồng, nhưng cảm thấy  cậu ta làm người quá mức khoe  khoang tài năng, vì vậy thiện cảm với  cậu ta cũng có hạn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 116: C116: Vợ chồng son

“Đội trưởng Thích, không sao chứ?”

Do Quý Giang vội vã bước tới đỡ đội trưởng Thích dậy, trong giọng nói tràn  đây ý xin lỗi.

“Không saol”

Đội trưởng Thích hắt tay của Do Quý Giang ra, vội vã bước về bàn, vẻ mặt  vô cùng khó coi. .

Hiện giờ ông ta đã làm liên lụy đên  các vị lãnh đạo của đại đội cảnh sát vũ trang muôn đi cũng không được, không đi cũng không xong.

Nếu không đi, ở lại chỗ này thì xấu hồ, nếu đi, dường như lại có chút thảm hại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.