– Nhiệm vụ phụ tuyến bắt buộc là cái gì?! Lại còn công lược nữa?! – Hoàng My vừa đi vừa chỉ trích máy tính chủ.
– [ Nhiệm vụ phụ tuyến bắt buộc là nhiệm vụ được bộ phận cấp cao giao cho nhiệm vụ giả và nhiệm vụ giả bắt buộc phải làm.
Lâu lắm rồi tôi mới thấy một nhiệm vụ giả của hệ thống nguyện vọng bị giao nhiệm vụ phụ tuyến bắt buộc đấy.
Cô phải biết là trong 1000 nhiệm vụ giả thì mới có 1 người được giao nhiệm vụ này thôi, cô may mắn lắm ]
“May mắn cái *beep*! Bổn công chúa còn bao việc cần làm, ai rảnh đâu mà làm nhiệm vụ phụ tuyến bắt buộc nữa!! Đã vậy còn không có Đoàn Huy kế bên, thật khó chịu mà!!!”
Nghĩ lâu nghĩ dài rồi cũng đến chỗ hẹn, chưa gì đã thấy bộ mặt ngán ngẩm của ông anh trai.
– Kiều Kiều!!! Sao em chạy đi đâu mà lâu thế?! Hay lại đi tìm thằng nhóc Hải Minh để anh leo cây hả?!! – Vừa thấy Hoàng My, Dương Khắc đã cốc đầu cô một cái rồi nói với giọng điệu hờn dỗi.
– Em xin lỗi mà! Nhưng mà em không có đi tìm Hải Minh gì đó của anh đâu.
– Hoàng My ôm đầu rồi phồng má cãi.
– Thế nào là của anh hả?! – Dương Khắc giận dỗi táng đầu cô một cái.
– Hai người đang làm gì vậy? – Một giọng nữ trong trẻo vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai anh em.
Hoàng My và Dương Khắc quay sang thì thấy một cặp trai tài gái sắc – nam nữ chủ.
– Hải Minh và Châu Nhi?! – Dương Khắc một mặt bình thường với hai người kia, một mặt khó chịu vì người bạn trước mặt là nhân tố khiến cho em gái mình nghỉ game mấy tuần trời.
Hoàng My liếc sang đánh giá nam nữ chủ.
Nói chung cũng chẳng có gì đặc biệt, nam chính thì đẹp trai ghét nữ phụ, nữ chính thì thanh tú ngu ngơ thích làm nữ phụ ghét.
– Cô onl game lại rồi sao, Dương Kiều? – Châu Nhi cười vui vẻ, nắm tay Hoàng My.
Hoàng My nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình, định là kéo tay mình lại.
Nhưng do Châu Nhi nắm quá chặt nên cô đã kéo luôn cô ấy vào lòng mình.
– D…Dương Kiều – Châu Nhi đỏ mặt lắp bắp.
– Cô đang làm gì vậy hả?!! – Hải Minh đang quay mặt đi, liếc mắt sang thì nhìn thấy một màn như vậy rồi tức giận mà kéo Châu Nhi lại.
– Con mắt nào của anh thấy tôi làm gì cô ấy?! Tốt nhất nên im miệng khi chưa biết chuyện gì đi! – Hoàng My nhìn Hải Minh bằng nửa con mắt, giọng điệu khinh thường và khó chịu thấy rõ.
Cô cực kì ghét thể loại chưa biết chuyện gì mà cứ tự xét chuyện ra mà nói.
Giống mấy bà hàng xóm và truyền thông của thế giới con người ấy.
– Hải Minh! Chỉ là vô tình thôi, anh nói gì thế?! – Châu Nhi có chút không đồng tình với cách nói chuyện của Hải Minh.
Hải Minh cũng hơi bất ngờ vì thái độ và diện mạo thay đổi 180 độ của Hoàng My nhưng cũng chả quan tâm.
Cái anh ta quan tâm bây giờ là Châu Ngọc đang giận anh ta.
Hoàng My đếch thèm quản mà bước qua nam nữ chủ luôn.
Dương Khắc cũng theo bước em gái mà mặc kệ cặp đôi kia.
– Em thay đổi rồi hả, Kiều Kiều? – Dương Khắc hỏi với giọng lo lắng, nhưng vẫn có xen lẫn một chút hớn hở vui vẻ.
– Anh nghĩ sao? – Hoàng My cười tinh nghịch, trái ngược với bản mặt lúc nói chuyện với Hải Minh.
– Em gái anh lớn rồi a~
Sau vài tuần nghỉ game thì em gái của anh ta cũng lớn rồi.
Nó không bị mê muội thằng lờ kia nữa rồi.
– Lâu ngày không online game nên em quên cách chơi rồi.
Anh chỉ lại cho em được không? – Hoàng My gãi gãi đầu nói với Dương Khắc.
Sau khi chỉ trỏ linh tinh xong thì hai anh em quyết định tạm thời dừng game vì đã đến giờ ăn trưa.
Còn vì sao biết thì là tại vì màn hình cảm ứng của game hiển thị giờ để người chơi không chơi đến quên giờ giấc.
Cha mẹ Hạ cũng đi làm về để ăn trưa cùng hai con.
Bữa cơm gia đình đầm ấm và hạnh phúc ngoại trừ một việc.
– Kiều Kiều và Khắc Khắc à! Chúng ta quyết định là sẽ cho hai con đến công ty làm đó.
– Mẹ Khương Mai cười hiền lành.
– Sao vậy ạ? Chẳng phải con vẫn còn lứa tuổi đi học sao? – Dù tâm trạng đang rối một cục nhưng Hoàng My vẫn nhẹ nhàng hỏi cha mẹ Hạ.
– Chúng ta thấy hai con ở nhà chỉ học rồi rảnh rỗi cũng chỉ chơi game thôi.
Tốt nhất là để hai con tiếp quản tập đoàn sớm để tiện cho việc học hành trong xã hội thực tế, sau này hai thân già này có đi xa thì không phải lo lắng.
Hạ Dương Lãng và Khương Mai gật gù ra vẻ đồng ý với nhau.
Chỉ có Hoàng My và Dương Khắc giật giật khoé môi, đau đớn cho số phận nghiệt ngã.
…____________________…!
Hạ Gia đúng là ai cũng nhanh chân nhanh tay, chưa gì mà cha mẹ Hạ đã chuyển nhượng Dương Khắc làm chủ tịch, Hoàng My làm phó chủ tịch.
Còn hai người đó thì nhởn nhơ ở vị trí CEO*.
*CEO (Chief Executive Officer): Tổng giám đốc điều hành, là chức vụ điều hành cao nhất của một tổ chức, phụ trách tổng điều hành một tập đoàn, công ty, tổ chức hay một cơ quan.
Nhiều bạn giống ad là biết CEO là quyền chức cao cấp nhưng không hiểu rõ nên ad giải thích luôn.
Một cô bé 14 tuổi thì làm ăn được gì khi chưa được học kĩ chứ?! Cô rất ngán ngẩm a…!
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm ở tập đoàn của Hạ Gia.
Thật sự là rất lười biếng.
Vì lễ nhậm chức không được diễn ra nên chẳng ai biết mặt mũi của hai vị cấp cao mới là ai cả.
Cũng chả ai biết Hạ Gia đời tiếp theo là ai vì hai người đó chẳng bao giờ xuất hiện trước công chúng.
– Chị có thể cho em biết phòng phó chủ tịch ở đâu không ạ? – Nhờ chiều cao khiêm tốn và độ tuổi cũng khiêm tốn không kém thì Hoàng My phải ngửa đầu lên nhìn chị tiếp tân.
– Phó chủ tịch mới nhậm chức còn chưa tới nên em không gặp được đâu.
Em có thể ngồi ghế để đợi phó chủ tịch đến nhé! – Tiếp tân vẫn giữ phép lịch sự mặc dù không biết Hoàng My là phó chủ tịch.
– Vậy em có thể gặp chủ tịch không?
– Chủ tịch thì…!- Tiếp tân hơi bối rối vì chủ tịch mới nhậm chức cũng chưa đến.
– Tôi đến rồi đây.
– Dương Khắc đi vào một cách khoa trương cùng với cha mẹ Hạ.
Với chức vụ cao cấp thì khoa trương là chuyện bình thường nhưng nhìn thì có hơi chướng tai gai mắt.
– Cô Diệp! Đây là con trai của tôi, Hạ Dương Khắc cũng là chủ tịch mới nhậm chức.
Mong mọi người sẽ giúp đỡ nó.
Mọi người trong công ty nhìn thấy Dương Khắc thì xỉu up xỉu down.
Người gì mà đẹp trai thế không biết.
Dương Khắc ngó nghiêng xung quanh rồi nhìn thấy một thứ gì đó đang đi về phía mình.
– Kiều Kiều! – Cả ba người Hạ gia cùng đồng thanh.
– Con đợi hơi lâu đấy.
– Hoàng My vuốt lại tóc.
– Chào mọi người! Em là Hạ Dương Kiều, phó chủ tịch mới nhậm chức.
Em còn nhỏ nên nhờ các anh chị chỉ dạy nhiều rồi.
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)
(Nguồn: Kẻ phản diện là con rối)
(Xinh lắm đúng hơm )
– Woaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Phó chủ tịch mới của họ thật là xinh xắn a~.
Cô bé có lẽ chỉ là thay thế thôi nên chắc chẳng làm gì đâu.
Vậy là bọn họ có thể được lơ là làm việc một chút rồi.
Thật sự suy nghĩ của họ sai rồi…Cô bé này đúng là ác độc mà!!
Sau màn chào hỏi khoa trương thì mọi người trở về ai làm việc nấy.
Tưởng sẽ được nhàn nhã những ngày tháng sau này với cặp anh em đứng đầu đẹp nghiêng nước đổ thành này.
Ai ngờ đâu Chủ tịch thì ngồi trong phòng chơi game, không làm gì.
Báo cáo thì cũng chả quan tâm.
Thư kí của anh ta cũng rất khổ sở.
Còn phó chủ tịch với bộ mặt đáng yêu thì ngược lại hoàn toàn.
Giao cho bọn họ nhiều công việc hơn người nhưng hạn chót quá ngắn.
Làm họ bị deadline* dí sấp mặt.
Xử lí công vụ thì quá là nhanh, nhiều lúc họ ngờ vực vị phó chủ tịch này có phải người không?!!
*Deadline: là thời hạn kết thúc, được dùng để đề cập thời gian cụ thể hoàn thành một nhiệm vụ hoặc công việc được giao.
– Phó chủ tịch, khoảng hơn 1 tiếng nữa chúng ta sẽ họp cổ đông.
Vào lúc 14 giờ, hai thiếu gia của Đoàn thị và Phùng thị sẽ đến công ty chúng ta bàn hợp đồng.
– Thư kí đứng kế bên bàn của Hoàng My để thông báo về lịch làm việc.
Cô bé phó chủ tịch này thật sự rất đáng sợ, làm một thư kí chuẩn mực như cô ta còn chảy mồ hôi ròng ròng.
Mới ban đầu thư kí là cô ta còn tưởng mình sẽ trở thành người giữ trẻ, ai ngờ đâu cô bé này ra ý tưởng hết mọi việc trong tích tắc.
Xử lí công vụ cũng rất nhanh nhẹn, lời nói cũng cực kì sắt đá xứng danh một lãnh đạo thật sự.
Đặc biệt là rất thích uống trà và ăn kẹo, mấy gói trà và mấy gói kẹo cô ta mới mua để dành hôm qua đã gần hết sạch vì cô bé này rồi.
– Nhờ chị pha cho em một tách trà nữa.
Tiện thể sắp xếp công việc gọn lại để đúng 17 giờ em có thể tan làm.
– Hoàng My đọc mấy chục tờ báo cáo vừa được gửi từ chỗ ông anh xuống chỗ mình.
– Tôi đi ngay – Chị thư kí cúi đầu rồi đi ra ngoài.
Sau khi thư kí đi, Hoàng My đặt tờ báo cáo lên bàn, đưa tay lên trán, đầu hơi ngửa ra sau.
Không biết Đoàn Huy bây giờ thế nào rồi nhỉ? Không biết anh ta bận việc gì nữa…!
– [ Cô không cần lo lắng đến vậy đâu ]
– Ngươi đừng có doạ người như thế được không?! – Hoàng My giật hết cả mình, suýt nữa thì ngã ghế.
– [ Ờ ]
Ờ cái beep!
Sau màn nói chuyện tào lao thì thư kí cũng mang trà vào, Hoàng My khẽ ngoáy tách trà rồi uống hết trong một ngụm.
Chỉnh sửa lại bản báo cáo cho cuộc họp cổ đông sắp tới rồi đứng dậy.
– Mau đến phòng chủ tịch thôi chị.
– Cô nói với thư kí rồi bước ra khỏi phòng.
Bước vào phòng chủ tịch, bên trong là một thư kí đang dọn phòng thay lao công và một chủ tịch đang gác chân lên bàn chơi game.
– Dương Khắc! Anh làm việc thế này à?! – Hoàng My bực tức chống tay lên bàn làm việc.
– Kiều Kiều à! Anh đâu có thích làm chủ tịch!! – Dương Khắc bỏ máy chơi game xuống rồi chớp chớp mắt nắm tay Hoàng My.
– Anh thật là…! Mai sau em đi lấy chồng thì sao?!
– Khônggggg….! Kiều Kiều đừng lấy chồng, sau này anh trai nuôi em! – Dương Khắc giật nảy với câu nói của Hoàng My, mặt vẫn một dạng làm nũng.
– Anh không chịu làm việc thì làm sao mà nuôi em! – Hoàng My phì cười trước bản mặt đáng yêu của ông anh trai nguyên chủ.
Ước gì anh trai cô cũng như thế.
Ông anh nhà cô chỉ thích cãi lộn với cô là giỏi, ổng cũng có người yêu rồi nên hai anh em cô cũng ít khi chơi với nhau.
– Anh hứa là bắt đầu từ ngày mai anh sẽ làm việc chăm chỉ mà.
Cho anh chơi bời hôm nay thôi.
– Dương Khắc chọc chọc hai ngón tay vào nhau.
– Được rồi.
Anh về nhà đi, ở đây anh cũng đâu làm được gì.
Việc ở công ty cứ giao cho em.
Đến 17 giờ đến công ty đón em về.
Sau khi nói một lời chào tạm biệt để ông anh trốn việc về nhà thì Hoàng My bước đến phòng họp cùng hai thư kí.
Trong phòng họp đang tâm trạng áp lực, thắc mắc về vị chủ tịch mới.
Hoàng My bước vào khiến cho mọi người hơi bất ngờ nhưng cũng rất nhanh bình thường trở lại.
Cô xem xét lại báo cáo rồi đợi đến thời gian bắt đầu cuộc họp.
– Xin chào mọi người, tôi là phó chủ tịch mới nhậm chức của Hạ Thị.
Mặc dù tuổi nhỏ nhưng tôi mong là mọi người không khinh thường tôi.
Giọng nói đậm chất uy nghi của cô vang lên đánh tan sự im lặng và bắt đầu cuộc họp.
Những cổ đông vừa nãy nhìn cô thấy rằng chỉ là một con nhóc vắt mũi chưa sạch thì đã suy nghĩ lại mà không dám khinh khỉnh nữa, tập trung vào một cuộc họp nghiêm túc.
Sau khi xong cuộc họp, các cổ đông và Hoàng My hẹn nhau đi ăn trưa ở một nhà hàng để có thể làm quen hơn với nhau.
Họ cũng cảm thấy cô nhóc này thật sự là cùng đẳng cấp, nếu phó chủ tịch đã như vậy thì không biết chủ tịch sẽ như nào nhỉ.
Dương Khắc/Đang nhận quà đăng nhập trong game/: Ắt xì…*Xoa mũi* Không biết ai đang nói xấu lão tử.
Hoàng My đứng trước cổng công ty nhìn ngó xung quanh.
Cô sẽ không nói là cô thấy thiếu gia Đoàn ở ngay gần đó đâu.
Lần đầu tiên cưa trai a~, mong là sẽ thành công.
Đừng hỏi tại sao đây là lần đầu cưa trai mặc dù đã trải qua rất nhiều mối tình.
Mấy người kia là tự đổ cô mà, cô cũng đã bảo mình là kẻ may mắn trong tình yêu rồi.
Không trách cô được nha!
…____________________…!
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ tư, ngày 5 tháng 5 năm 2021
Thời gian đăng: 0 giờ 0 phút
Hôm qua là ngày thi đầu tiên, ad thi cũng được đó mọi người.
Mỗi tội là Vật Lí bất công, học một đống kiến thức mà cho mấy câu xa lắc xa lơ ở đâu.
Thầy Vật Lí còn bị khuôn mẫu hoá nữa, ad muốn khóc quá đi!
Ngày thứ hai thi bắt đầu rồi, mọi người đã thi chưa? Nếu chưa thì nhớ học bài thật tốt, còn thi rồi thì cố lên nhé!