Cung Tường Vãn Tâm

Chương 19: Bắt người



Chín năm trước, khi Triệu Thanh Uyển và Tiêu Sát mới quen nhau, đó là một ngày mưa.

Khi đó nàng được biết cứ vào ngày mưa, Tiêu Sát sẽ tái phát chứng đau đầu, phải uống thuốc an thần mới có thể vào giấc.

Từ lúc vào hậu cung, có lần đang được hắn sủng hạnh, bên ngoài đột nhiên nổi mưa rền gió dữ, nàng tận mắt chứng kiến hắn đau đớn thế nào.

Chẳng qua hắn cố tình che giấu chứng bệnh này, trong cung rất ít người biết.

Nàng một lòng xa cách hắn nên chưa từng chủ động quan tâm.

Không ngờ lại có một ngày bản thân sẽ lợi dụng chứng bệnh này của hắn để tìm kiếm đường sống.

Đúng là thế sự vô thường.

Sau khi hạ quyết tâm, việc còn lại Triệu Thanh Uyển cần làm chỉ có kiên nhẫn chờ thời cơ.

Hai ba ngày sau, Tiểu Mục Tử đã điều tra rõ ngọn nguồn lời đồn hoàng hậu ở lãnh cung có gian tình, lập tức đi bẩm báo: “Hoàng thượng, nô tài đã tra ra, lời đồn về hoàng hậu bắt nguồn từ miệng của cung nữ Tư Kỳ ở Y Lan Điện.”

“Y Lan Điện? Đúng là không biết yên phận!”

Nghe Tiểu Mục Tử bẩm báo, ngữ điệu của Tiêu Sát tuy đều đều nhưng ánh mắt lại trở nên sắc bén.

“Hoàng thượng, nên xử lý cung nữ Tư Kỳ kia sao đây?”

“Giao cho Đại Lý Tự.”

“Vâng.”

Cung nữ bị đưa vào Đại Lý Tự, không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng.

Tư Kỳ coi như xong rồi.

Nhưng Lan phi là chủ mưu đứng sau vẫn bình yên vô sự, xem ra hoàng thượng vẫn bận tâm thế lực của gia tộc nàng ta trong triều, tạm thời không muốn động vào.

Tiểu Mục Tử cũng không dám nhiều lời.

Gã lập tức dẫn theo hai thị vệ đến Y Lan Điện tuyên chỉ bắt người.

“Nô tài thỉnh an Lan phi nương nương.”

“Mục công công khách sáo, ngọn gió nào thổi Mục công công tới đây vậy?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 26

“Nương nương, cung nữ Tư Kỳ ở Y Lan Điện của người bị nghi có liên quan đến việc bịa đặt bôi nhọ hoàng hậu, bại hoại thanh danh hoàng gia, nô tài phụng lệnh hoàng thượng đưa Tư Kỳ đến Đại Lý Tự thẩm vấn.”

“Tư Kỳ bịa đặt bôi nhọ hoàng hậu? Sao có thể? Công công không nhầm lẫn chứ? Hạ nhân của Y Lan Điện ta xưa nay luôn tuân thủ quy tắc, sao có thể to gan bịa đặt bôi nhọ hoàng hậu? Chắc công công nhầm lẫn rồi!”

“Tư Kỳ có to gan thế không vào Đại Lý Tự là biết. Mong nương nương đừng làm khó nô tài, nô tài đưa Tư Kỳ đến Đại Lý Tự xong phải tức tốc trở về bẩm báo hoàng thượng!” Thấy Lan phi muốn ngăn cản mình, Tiểu Mục Tử chỉ đành nhắc đến hoàng thượng.

Lan phi cắn răng, không dám dây dưa nữa, chỉ đành lệnh Hồ Đức Hải gọi Tư Kỳ tới, giao người cho Tiểu Mục Tử đưa đi.

Tư Kỳ là cung nữ hạ đẳng của Y Lan Điện, thường ngày không phụ trách hầu hạ Lan phi, Hồ Đức Hải chỉ vô tình chọn trúng nàng ta, lệnh nàng ta đi tung tin đồn về hoàng hậu với những cung nữ khác. Thân phận nàng ta thấp kém chỉ đành ôm tâm lý may mắn làm theo.

Bây giờ thấy thái giám thân cận của hoàng thượng đích thân dẫn người đến bắt mình, thời điểm bị thị vệ đưa đi, Tư Kỳ khóc lóc kêu cứu: “Nương nương, Hồ công công, cứu nô tỳ! Nô tỳ chỉ làm việc cho nương nương và công công thôi!”

“Nô tỳ to gan, dám ăn nói bậy bạ bôi nhọ chủ tử! Mục công công, còn không mau đưa ả nô tỳ này đến Đại Lý Tử thẩm vấn, đừng chậm trễ ngươi về bẩm báo hoàng thượng!”

“Nương nương yên tâm, Đại Lý Tự sẽ thẩm vấn nô tỳ to gan này. Nô tài xin cáo lui.”

“Công công đi thong thả.”

Nghe Tư Kỳ cầu cứu, Lan phi vừa chột dạ sợ hãi vừa tức giận.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Châm ngòi

Tiểu Mục Tử vừa đưa người đi, nàng ta lập tức nổi giận mắng Hồ Đức Hải: “Cái đồ cẩu nô tài vô năng này! Ngươi làm việc thế nào hả? Ngươi có nghe nô tỳ to gan kia vừa nói gì không? Ngươi muốn hại bổn cung thì thôi, cũng không cần cái mạng ti tiện của mình có đúng không?”

“Nương nương bớt giận.” Hồ Đức Hải quỳ xuống, “Nô tài cũng không ngờ lời đồn về hoàng hậu đã truyền khắp hoàng cung mà hoàng thượng vẫn điều tra ra Tư Kỳ. Nhưng nương nương cứ yên tâm, người nhà của Tư Kỳ đang nằm trong tay chúng ta, nô tài dám chắc ả ta không dám khai ra. Khi nãy nàng ta nói như vậy chẳng qua là nhất thời gấp gáp thôi. Lát nữa nô tài sẽ nhờ người đến Đại Lý Tự chuẩn bị, nhất định có thể bịt miệng ả ta, tuyệt đối không liên lụy đến nương nương.”

“Hừ! Tốt nhất là thế, nếu liên lụy đến bổn cung, người đầu tiên bổn cung hỏi tội sẽ chính là cẩu nô tài nhà ngươi! Còn ngây ra đó làm gì? Mau đi chuẩn bị đi, đừng để nô tỳ kia như chó điên cắn bậy cắn bạ!”

“Vâng, nô tài đi làm ngay.”

Bị chủ tử khiển trách, sắc mặt Hồ Đức Hải trắng bệch, vội bò dậy đi chuẩn bị.

Nhìn gã khom người hèn mọn rời đi, Lan phi đứng sau trừng mắt: “Đều là đám phế vật!”

Nàng ta cứ tưởng sau khi khiến hoàng hậu vào lãnh cung, bản thân sau này sẽ là độc tôn trong hậu cung, không ngờ lại để Lâm chiêu nghi cướp nổi bật, để hoàng thượng giao quyền xử lý hậu cung cho nàng. Mà hoàng hậu bị giam giữ trong lãnh cung, hoàng thượng vẫn giữ gìn thanh danh cho nàng, điều tra đến người của Y Lan Điện.

Địa vị của bất kỳ nữ nhân nào ở trong lòng hoàng thượng cũng vượt qua nàng ta!

Nàng ta không cam lòng!

Sau khi nhờ người đến Đại Lý Tự chuẩn bị, Hồ Đức Hải quay về, gã biết Lan phi chắc chắn còn sẽ tìm gã thương lượng đối sách bước tiếp theo.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Hồ Đức Hải, hiện giờ bổn cung không có quyền trong tay, lại không được hoàng thượng sủng ái, còn bị hoàng thượng nghi kỵ. Ngươi nói xem bổn cung nên làm gì đây?”

“Nương nương, có sủng ái thì sẽ có quyền. Bước tiếp theo nương nương phải làm đương nhiên là tranh sủng.”

“Tính tình hoàng thượng xưa nay không dễ nắm bắt, sủng ái của ngài ấy nào dễ tranh như vậy, nếu bổn cung có cách thì cần gì hỏi ngươi!” Nghe Hồ Đức Hải nói, Lan phi trừng mắt.

“Nương nương, hiện Lâm chiêu nghi chưởng quản hậu cung, nếu hoàng thượng có tới hậu cung đương nhiên sẽ thường xuyên đến Thường Ninh Điện. Nương nương muốn tranh sủng, theo nô tài hay là nương nương qua lại với Lâm chiêu nghi, như thế cũng có thể gặp hoàng thượng. Chỉ khi gặp hoàng thượng nhiều, nương nương mới có cơ hội tranh sủng.”

“Hừ, đây là kiến nghị gì vậy? Bổn cung đường đường ở phi vị, tiện nhân Lâm Lam kia chỉ là chiêu nghi, bổn cung muốn gặp hoàng thượng mà phải hạ mình mượn hào quang của nàng ta hả? Hồ Đức Hải, có phải đầu của ngươi bị úng nước rồi không?”

“Nương nương bớt giận, xin nghe nô tài nói.”

“Có gì mau nói đi! Bổn cung không muốn nghe mấy lời vô nghĩa nữa!”

“Nương nương, Y Lan Điện của chúng ta chuốc oán quá nhiều, ngày xưa hoàng thượng sủng ái người, chúng ta không cần lo lắng. Nhưng hôm nay nương nương cũng thấy rồi đấy, hạ nhân của Y Lan Điện chúng ta hoàng thượng nói bắt là bắt, vậy nên chúng ta phải thay đổi kế sách, chủ động thân thiết với chủ tử các cung mới được. Như thế hoàng thượng mới thay đổi suy nghĩ về nương nương, về Y Lan Điện chúng ta.” Hồ Đức Hải khom người kiến nghị.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.