Đám Cưới Hào Môn

Chương 306: Rời đi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phất Y thật sự không phải xuất hiện để khoe khoang, nếu không phải do ánh mắt quá đỗi dịu dàng của Mẫn Di, cô thật sự sẽ không xuất hiện, xem đi, quả nhiên có vấn đề này đang chờ cô

Nữ MC cũng không phải là người ngốc, chuyên nghiệp không ngừng khen ngợi đối phương, dáng vẻ hoàn toàn vô tội, không biết vấn đề này không được hỏi đến

Phất Y cũng rộng lượng, xem như không biết, cười với MC, nghe cô ta nói về tinh thần học hỏi và con đường lập nghiệp của bản thân, trong đó không nhắc đến sự khó khăn của cô, chỉ là gián tiếp nhắc nhở phụ nữ, thùng tiền đầu tiên có được như thế nào không3đáng xấu hổ, quan trọng là cách bạn đối mặt với thùng tiền đầu tiên của mình như thế nào.

Lúc kết thúc ghi hình, nhà chế tác liền vỗ tay đầu tiên, tất cả mọi người sau đó đều dành lời cảm ơn đến sự hợp tác của nữ khách mời, cô ấy dùng kinh nghiệm của bản thân dạy cho mọi người cách trân trọng chính mình, nắm bắt cơ hội

Bất luận là mùa này sau khi lên sóng sẽ có phản ứng thể nào, giờ phút này đây Phất Y đều đã nhận được sự tán đồng của tất cả mọi người trong trường quay.

Hạ Diệu Diệu đứng trong đám đông, cùng vỗ tay với mọi người, bất luận thể nào, người ta chịu phối hợp1như vậy thật rất đáng tôn trọng, ngược lại MC của bọn họ không hỏi theo kịch bản lại bị mất giá, cố ý đào hố cho Phật tổng nhảy vào, cũng may là người ta tốt bụng nên không trở mặt với cô ta

Cùng lắm, sau khi kết thúc, rất nhiều những tin đồn bát quái bắt đầu nổi lên.

“Thùng tiền đầu tiên của Phật tổng không thể cho người khác biết, tôi thấy lúc nãy nhà chế tác dẫn hoa đán của chúng ta đi mất rồi?” “Không biết.”

“Ai mà biết, nhanh nhanh giải thích cho người ta biết với, hiểu kỳ chết được.” Hạ Diệu Diệu cũng có trong đám người vừa thu dọn các dụng cụ ghi hình vừa tám chuyện, thùng tiền đầu3tiên? Nhặt được? Tiền bất chính?

Bảy kỳ “tao nhã” kết thúc, Hạ Diệu Diệu độc lập nhận một tiết mục nhỏ đã phát sóng được năm năm của Mẫn Hành, tỷ lệ người xem của chương trình đó chỉ bình thường, nhưng do đảm nhận vai trò chế tác, phải chờ đến khi có kinh nghiệm mới được điều qua chương trình khác có giá trị hơn, hoặc bản thân mình tự chọn đảm nhận một tiết mục hoàn toàn mới.

Đây chính là đường hướng mà Mẫn tổng vạch ra cho cô, nhưng Hạ Diệu Diệu không cảm thấy bản thân mình phù hợp với kế hoạch này, cô muốn tham gia tiết mục của Phạm sư phụ, cùng Phạm sư phụ khai phá mảng cố vấn trang3phục cho minh tinh, mặc dù cô có sáu năm trong ngành viết lách, nhưng trong sáu năm đó cô đồng thời cũng tích luỹ thêm kinh nghiệm phối trang phục, sau khi suy nghĩ toàn diện thì quyết định không thể bỏ chuyên ngành của bản thân, vì vậy mới tiếp nhận làm trong mảng truyền thông, sau đó lại đầu quân cho ngành nghề cao cấp hơn nữa là tạp chí thời trang, xây dựng thương hiệu của riêng mình.

Tham Khảo Thêm:  Chương 145: C145: Chỉ bằng mày

Đặc biệt là hôm nay Phất tổng mặc trang phục rất vừa người đồng thời bộ trang phục đó lại có sức ảnh hưởng đến không khí xung quanh, làm cho cô càng kiên định hơn với quyết định của mình, nhưng điều đó cũng không ảnh9hưởng đến việc cô nghe ngóng tin tức bát quái, đã là người thì ai cũng sẽ có tính hiếu kỳ, một người như Phất tổng thì thùng tiền đầu tiên của cô ấy sẽ có bí mật gì?

Kết quả chờ lâu như vậy cũng không có một người giải đáp bí mật này, ngược lại còn bị sếp mắng cho một trận, bảo bọn họ nhanh chóng dọn dẹp tan ca

Đám người Hạ Diệu Diệu liền nhanh chóng thu dọn, đóng cửa kho chứa đồ, hiện tại phòng quay không một bóng người, Hạ Diệu Diệu chính là người kiểm tra cuối cùng, lúc cô đi qua hành lang thủy văn phòng đang mở cửa, muốn đi đến đóng cửa lại bỗng nghe thấy âm thanh cãi nhau rất to bên trong, cảm thấy vô cùng khó xử.

“Cô có nói lý không vậy! Cô nghĩ tôi ở đây là để thể hiện uy quyền với cô sao! Cô thật không biết rằng trong tổ công tác có ai, hay là cô muốn kiếm chuyện! Tôi nói cho cô biết, nếu không muốn làm nữa thì đừng làm, đừng ở đây uy hiếp tôi, lần này tôi sẽ giúp cổ đè chuyện này xuống, không phải giúp cố để có không nhìn thấy được lỗi lầm của bản thân! Cô nhớ kỹ! Không được có lần sau! Tổ công tác không thiếu một MC là cô!” “Tại sao tôi lại không được hỏi vấn đề đó! Tôi cũng là suy nghĩ cho hiệu quả của tiết mục! Mẫn tổng cũng không để ý đến việc bị hỏi vấn đề liên quan đến nhân tình, chỉ có cô ta là cao quý, là cô ta không giống với người khác! Hay là các người sợ đắc tội với người đứng sau cô ta!”

“Không nói lý lẽ! Sau lưng cô ta có ai! Chính là cô ấy!” Mắt phượng trào phúng cười: “Nói như vậy là anh sợ hình tượng của tổ chúng ta bị ảnh hưởng sao?” Biểu cảm của Tiểu Tư càng thêm trào phúng: “Thật là lo thừa quá, cũng không nghĩ xem việc đó đã qua lâu như vậy, còn sợ bị người khác nghe thấy, đừng nói là cô ta không biết, cho dù lôi chuyện đó ra, chuyện đó cũng lâu ngang bằng với tuổi của cô chủ nhỏ, cô ta muốn để ý cũng không được

Lúc “tiểu thư” Phất Y ở cùng với ngài Hà, cô ta mới mấy tuổi, sợ là đến hai chữ ái tình viết thế nào còn không biết thì làm sao có thể ghen được, huống hồ anh có thấy ai đi ghen với hạng gái bao khi nào chưa, hoàn toàn là do các người có tật giật mình mà thôi, anh xem kì này thành công biết bao nhiêu.”

“Mở miệng ra là nói gái bao này nọ! Cho dù người ta có được bao thật thì sao? Cô muốn được bao sẽ có người bao nuôi cô với giá như vậy sao! Tự cho mình tốt đẹp! Do lần này không có ảnh hưởng xấu nào, nếu như có, cô còn có thể ở đây nói nhăng nói cuội?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 71: C71: Vậy ngày mai ông không quan tâm

Hạ Diệu Diệu kinh ngạc, là giống như cô hiểu sao, Hà Mộc An và Phật Y…

Woa, quả là thế giới của người giàu, loại giao dịch tình tiến như thế này lại có sức ảnh hưởng đến như vậy, chất lượng của cô gái thật khiến người ta kinh ngạc.

Tư Lôi xinh đẹp nghe vậy kiêu ngạo ngẩng đầu, cô ta là nữ MC chính, sợ gì: “Hừm! Anh cũng đừng có hù dọa tôi không sợ đâu! Có gì thì tôi cũng gánh được hết!” Nói xong cô ta xoay người bước ra ngoài, không ngờ vừa ra cửa liền và ngay phải Hạ Diệu Diệu đang sửng sốt đứng đó

Sắc mặt của Tư Lôi đột nhiên cứng ngắc, sau đó liền trở nên trắng bệch, vô cùng khẩn trương, cô ấy đứng ở đây bao lâu rồi? Sao lại xui xẻo như vậy, rõ ràng cô ta thấy không có ai mới qua đây lý luận một phen, nếu sớm biết như vậy…

Tư Lôi vô cùng khẩn trương, sợ mình nhiều chuyện làm cô ấy không vui tìm người khác thể mình, mặc dù bây giờ cô ta đang là nữ MC đang lên của Mẫn Hành, nhưng không phải là duy nhất, tình hình cạnh tranh trong công ty rất khốc liệt, ngộ nhỡ..

Cô ấy sẽ không..

Hạ Diệu Diệu cười: “Cô Tư Lôi muốn đi, tôi nhìn thấy bên đây vẫn chưa khóa cửa nên đi qua xem, xem ra không cần tôi giúp gì nữa, vậy tôi đi trước nhé.” Hạ Diệu Diệu nói xong liền xoay người bước đi.

Sắc mặt Tư Lôi liền xanh mét, cô ta thật là xui xẻo tám đời mà, làm sao lại để cô ấy nghe thấy! Hạ Diệu Diệu thật không ngờ lại có chuyện như vậy, nhưng bản thân lại không có cảm xúc gì, cũng giống như Tư Lôi khi nãy nói chuyện này sợ là lâu quá rồi, lâu đến nỗi bọn họ chưa bên nhau thì hai người đã quen biết nhau rồi, cô muốn ghen cũng không ghen được

Nhưng cô vẫn có chút không vui, khi Hà Mộc An ở bên cô sẽ không tặng thùng tiền đầu tiên cho người con gái khác? Nếu có…

Hạ Diệu Diệu bỗng nhiên cảm thấy khắp người nổi da gà, trong lòng cảm thấy càng phản cảm hơn với mối quan hệ của Hà Mộc An và những người phụ nữ kia

Nhưng cũng lý trí nghĩ rằng mắt chọn bạn gái của Hà Mộc An không tệ, đánh giá Phất Y về vẻ ngoài hay tài năng đều vô cùng xuất chúng, đến nỗi cô nhìn thấy cô ta cũng cảm thấy thích

Huống hồ nếu lúc còn trẻ cô mà nhìn thấy trai đẹp cũng sẽ có chút say nắng, nếu lúc đó cô có thời gian cũng sẽ đi yêu thầm ai đó, thế nên đối với việc Hà Mộc An cùng với Phất tổng từng có thời gian bên nhau, cô cảm thấy rất bình thường, hợp tình hợp lý.

Chỉ là đối với loại khả năng khác nữa thì không nên nghĩ, nếu không sẽ buồn bực chết mất

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Nhưng cô cũng không có mặt mũi nào để đi hỏi: Trong thời gian ba năm đó anh còn có bạn gái khác?

Aiz, may mà đều đã qua hết rồi, cô không có tự tin đi so sánh với người ta.

Hạ Diệu Diệu giống như nghe được một bí mật nhỏ, nghe xong thì cho qua

Tư Lôi lại vô cùng lo lắng, mấy ngày này trong tổ công tác nhìn thấy Hạ Diệu Diệu đều cố gắng trốn ra xa, chỉ sợ bị đổi người.

Việc Phất Y tham gia vào tiết mục ghi hình “tao nhã”, Hà Mộc An căn bản không quan tâm, anh làm sao phải quan tâm, chỉ sợ bây giờ ở trước mặt anh nhắc về Phật Y, anh còn phải cố gắng nhớ lại xem người đó là ai.

Cho dù có nhớ lại, nói đến việc Hạ Diệu Diệu ở trong tổ công tác rất có thể gặp được Phật Y, anh cũng cảm thấy không sao, Hạ Diệu Diệu mỗi ngày đều gặp rất nhiều người, chẳng lẽ bắt cô ấy ở trong nhà không ra ngoài! Huống hồ gặp được thì gặp thôi, có sao đâu! Bây giờ tâm trạng Hà Mộc An cực tốt, chỉ cần nghĩ đến Hạ Diệu Diệu đang độc thân thì tâm trạng của anh liền tốt hẳn ra, cô ấy chỉ nên như vậy chờ đợi anh, đó mới chính là việc cô nên làm.

Thời gian mới đó trôi qua rất nhanh, Cao Trạm Vân đi rồi, ngày hôm đó Hạ Diệu Diệu không đi tiễn anh, chỉ là trước ngày hôm đó, dắt theo con gái đi gặp mặt, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm

Hạ Thượng Thượng không hiểu ý nghĩa của việc ba phải đi, nhưng chỉ cần vừa nghĩ đến phải trong một khoảng thời gian rất lâu không được trông thấy ba, cô bé liền cảm thấy vô cùng khó chịu, cả buổi tối cứ bám lấy Cao Trạm Vân làm nũng, đôi mắt đỏ ngấn nước không cho ba đi.

Cao Trạm Vẫn có chút dao động, vô cùng không nỡ nhưng cũng không nói ra

Đứa con gái mà mình thương yêu nhiều năm như vậy, có thể trước lúc anh đi xa ở đây lưu luyến anh như vậy thật rất xứng đáng: “Xin lỗi…” Anh nhìn Thượng Thượng những lời này lại là nói với Hạ Diệu Diệu, bản thân đã không xử lý tốt việc nhà của bản thân làm cho cô chịu ủy khuất nhiều như vậy.

Hạ Diệu Diệu không nói lời nào, trầm mặc ăn xong bữa cơm, những chuyện đó đều là chuyện nhỏ, anh sắp đi rồi, trong thành phố này không thể nào gặp được anh, anh vẫn còn chiếm một vị trí rất quan trọng trong tim cô, làm cho cô vô cùng khó chịu, cho dù là nói bảo trọng cũng không nói ra được.

Sau khi ăn cơm xong Hạ Diệu Diệu buồn bã đưa con gái về nhà, trên đường đi không ngừng rơi nước mắt, rõ ràng bản thân không hề muốn khóc.

Thượng Thượng bị dọa, không ngừng hỏi mẹ bị làm sao vậy

Hạ Diệu Diệu muốn an ủi cô bé, nhưng càng an ủi thì bản thân lại càng trong khốn đốn hơn, biết phải làm sao, chỉ đành đưa con bé cho Khả Tín, cho Thượng Thượng đến chỗ Hà Mộc An ở một đêm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.