– Ta chợt phát hiện, đại điển luyện đan hôm nay không có trọng tài.
Bạch Tai cố ý nhìn xung quanh.
Đại biểu các nơi trên đài cao đều thấp giọng nghị luận.
Tình huống này của Khương Phàm xác thực khó mà nói rõ được, có khả năng thuốc thật hay giả, cũng có thể là do sai lầm sau đó cố ý di chuyển mục tiêu.
Nhân Hoàng không thể không tự mình ra mặt:
– Trận đại điển luyện đan này để ta tới làm trọng tài, cũng mời Đan Dương cổ địa cùng Thiên Cung cùng một chỗ phán quyết, như thế nào?
Thiên Cung tiếp nhận lời mời, Đan Dương cổ địa cũng tiếp nhận lời mời.
– Trận này, Khương Phàm thất bại.
Nhân Hoàng cao giọng tuyên bố.
Không có chứng cứ chứng minh là hãm hại, cũng chỉ có thể đánh giá sai lầm.
– Có chơi có chịu, cho hắn Cấm Nguyên Châu!
Khương Phàm nháy mắt với Kiều Linh Vận.
Kiều Linh Vận không biết rõ tình hình, cắn răng, nghiêm mặt, chần chờ thật lâu, mới đi tới chỗ cao, ném Cấm Nguyên Thụ tới trên tay Bạch Tai.
Bạch Tai vuốt vuốt Cấm Nguyên Châu, cố ý nói ra:
– Đây chính là Cấm Nguyên Châu đấy, không biết lãng phí nhiều như vậy dược liệu, có đáng giá hay không.
Nhân Hoàng tự mình tuyên bố:
– Trận thứ hai hôm nay, còn có ai muốn cược?
– Chúng ta tới!
– Vẫn là để chúng ta tới đi.
Thế lực khắp nơi nhao nhao đứng dậy, đều cướp ra tay.
Khương Phàm thất bại, lòng tin bị đả kích, thân thể giống như cũng có nhận phải ảnh hưởng, tỷ lệ thất bại của viên thứ hai gia tăng rất lớn, lúc này không đánh cược, còn chờ lúc nào?
Các phương không nhượng bộ chút nào, mặt ngoài cười nói, nhưng đều ngầm phân cao thấp. Cuối cùng… Do Nhân Hoàng quyết định, Thiên Lân thánh địa viên thứ hai, Đan Dương cổ địa viên thứ ba, Trục Lộc thư viện viên thứ tư, Tà Quân phủ viên thứ năm.
Một mực xếp tới trong vòng vài ngày sau.
Nếu như hôm nay Khương Phàm thất bại viên thứ hai, khẳng định sẽ bị đả kích lớn, ngày mai luyện đan cũng sẽ nhận ảnh hưởng, nếu như thất bại liền có thể tiếp tục thất bại xuống.
Bọn hắn thắng chắc!
Nhưng, Khương Phàm ổn định cảm xúc rất nhanh, hắn đã bắt đầu luyện chế viên thứ hai, đồng thời sau khi trời tối, thuận lợi hoàn thành.
Ngày thứ hai, Khương Phàm tiếp nhận dược liệu của Đan Dương cổ địa, thành công luyện ra Kim Dương Cửu Huyền Đan.
Tuy nhiên, tại ngày thứ hai, thời điểm luyện chế viên thứ hai, lại cố ý xuất hiện sai lầm, thua bởi Trục Lộc thư viện!
Bọn hắn nhất định phải thua một viên Cấm Nguyên Châu cho thế lực bên ngoài, nếu không sẽ dễ dàng nhận chất vấn.
Mà, chỉ có lại thua viên thứ hai, mới có thể kích thích những phe khác tham dự đánh cược.
Càng nghĩ, rất nhiều người của Trục Lộc thư viện đã từng bồi dưỡng cũng bảo hộ qua Kiều gia, liền thành lựa chọn tốt nhất.
Cứ như vậy, mặc dù Khương Phàm liên tiếp thành công chấn kinh một đám Luyện Đan sư, nhưng trước sau thất bại hai lần, vẫn kích thích cường tộc các phương liên tiếp đặt cược.
Ngay cả hoàng thất đều lợi dụng đúng cơ hội, đánh cược một lần, kết quả còn cược thắng, kích thích Nhân Hoàng hào hứng cực lớn.
Liên tiếp tám ngày, Khương Phàm luyện chế thành công mười ba viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm.
Bầu không khí tại Cổ Hoa bị thiêu đốt đến cực hạn.
Không chỉ có mấy chục vạn người tụ tập trong diễn võ trường, ngoài diễn võ trường càng đầy ắp người.
Tám ngày thất bại ba lần, thành công mười ba lần.
Tất cả đều là đan dược Chuẩn Thánh phẩm.
Xác xuất thành công khoa trương đủ để oanh động hơn phân nửa phương bắc.
Mà, cho tới bây giờ, trong tay Khương Phàm cũng đã thành công có được mười ba viên.
Mười ba viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm, số lượng kinh người đến cỡ nào!
Vô số người nhìn về phía Khương Phàm đỏ ngầu cả mắt!
Ngày thứ chín!
– Hôm nay là ngày cuối cùng!
Khương Phàm đứng dậy vào sáng sớm, thanh âm cao vút truyền khắp diễn võ trường.
– Trong tay của ta còn lại hai viên Cấm Nguyên Châu cuối cùng, hôm nay đánh cược hai viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm cuối cùng.
– Trước đó chính là nói, chỉ cần ta liên tục thua bởi ai hai lần liền có thể giao ra Trường Sinh Đan. Cho đến trước mắt, ta đã thua qua Vô Hoa cung, Trục Lộc thư viện, còn có Cổ Hoa hoàng thất, hôm nay là cơ hội cuối cùng của các ngươi.
Khương Phàm nói xong, ba bên Vô Hoa cung lập tức hấp dẫn ánh mắt toàn trường.
Chỉ là, Vô Hoa cung không có dược liệu cho đan dược Chuẩn Thánh phẩm thứ hai. Trục Lộc thư viện cùng Cổ Hoa hoàng thất hơi suy nghĩ, đều đưa tay ra với nhau.
– Ở xa tới là khách, mời các ngươi trước?
Nhân Hoàng đưa tay ra hiệu.
Khương Phàm bây giờ tinh thần sung mãn, viên đầu tiên rất có thể sẽ thành công, hắn không nguyện ý lãng phí như thế.
– Nơi này là Cổ Hoa, vẫn nên mời Nhân Hoàng trước thôi.
Trục Lộc thư viện cũng sẽ không mắc lừa.
Nhân Hoàng đứng ở trước mặt nhiều người như vậy, cũng không quá tốt bức người đến chỗ khó.
– Chúng ta tới viên đầu tiên trước!
Đại hoàng tử tự mình đi đến lôi tràng, giao dược liệu cho Khương Phàm:
– Dược liệu cho Thiên Địa Tạo Hóa Đan, xin mời kiểm tra.
Khương Phàm luồn ý thức vào nhẫn không gian, sau khi cẩn thận dò xét, không có vội vã luyện đan, mà là cao giọng hô:
– Mặc kệ kết quả hôm nay như thế nào, ta đều cảm tạ dược liệu của các vị. Ta sẽ tận lực kết thúc sớm, sau đó xin mời các vị đến Kiều gia làm khách. Nếu như hôm nay ta có thể thuận lợi luyện ra hai viên đan dược, ngọ yến đêm nay, sẽ cử hành đại hội luận võ ở diễn võ trường Kiều gia. Hai viên đan dược này, chính là phần thưởng tỷ võ.
– Dùng đan dược Chuẩn Thánh phẩm làm phần thưởng? Hào khí thật!!
– Hắn đã có mười ba viên, nên lấy ra mấy viên chia sẻ.
– Thật kích thích, xem hết luyện đan, còn có thể nhìn luận võ? Ta thấy các phương tới đều là đại nhân vật.
– Ngươi kích động cái rắm, Kiều gia mời khẳng định là đại biểu các nơi, ngươi có thể đi sao?
Bầu không khí tại diễn võ trường tăng vọt.
Đại hoàng tử nói:
– Chuyện tối nay, đêm nay lại nói. Bây giờ luyện đan dược trước.
– Đại điện hạ, cám ơn dược liệu của ngài.
Khương Phàm nắm nhẫn không gian phóng lên không trung.
Kiều Linh Vận cao giọng tuyên bố:
– Trận đánh cược thứ mười bảy, Thiên Địa Tạo Hóa Đan đánh cược Cấm Nguyên Châu, phụ tặng đan thuật Trường Sinh.
Khi bầu không khí tại diễn võ trường lần nữa bị nhen lửa, khi ánh mắt toàn thành tề tụ lên diễn võ trường, Kiều gia cùng Ác Nhân cốc đã bắt đầu bí mật chuẩn bị.
Tổ địa Kiều gia.
Kiều Vô Hối đổi lại y phục mới tinh, sau khi liên tục lễ bái với thạch điện, hắn lại đi đến trước quan tài thủy tinh.
– Mẫu thân, chúng ta phải rời khỏi. Đoạn đường này sẽ rất xóc nảy, nhưng chắc chắn ta sẽ dùng hết có khả năng, bảo vệ ngài chu toàn.
Kiều Vô Hối cắn nát ngón tay, khắc xuống pháp trận trên quan tài thủy tinh, cẩn thận từng li từng tí thu vào.