Nếu như Tây Ngục Thiên Quốc vẫn tồn tại, không, bọn hắn khẳng định vẫn tồn tại, nếu hắn tự mình đi tới Cửu Tiêu Thiên, không thể không đối mặt với thế lực nguy hiểm.
Bởi vì bên trong Tây Ngục Thiên Quốc có nữ tử kiếp trước của hắn —— đệ nhất hoàng phi thần triều, Thiệu Thanh Duẫn!
Ngàn năm trước, Thiệu Thanh Duẫn xinh đẹp tuyệt trần, thiên phú siêu phàm, mà còn khôn khéo cơ trí, trầm ổn quả quyết, để cho vô số thanh niên tuấn kiệt vì đó mà hâm mộ.
Lúc đó quốc quân Thiên Quốc mở ra điều kiện khắc nghiệt, công nhiên hướng về thiên hạ mời chào con rể.
Nàng càng định ra điều kiện, không phải Thánh Vương không gả.
Sau khi theo Khương Phàm quật khởi, Vạn Thế hoàng triều cao điệu cùng Tây Ngục Thiên Quốc thông gia, cường mãnh liên hợp, chấn nhiếp Tây Bộ Trung Vực, trở thành lực lượng cường đại nhất của Khương Phàm.
Nhưng, Thiệu Thanh Duẫn có dã tâm quá lớn, nàng và Thiên Hậu càng luôn bất hòa, đối nghịch khắp nơi.
Nhưng bởi vì Thiên Hậu cường đại cường thế hơn, tình cảm với Khương Phàm luôn ổn định, lại được chư tướng ủng hộ, nàng từ đầu đến cuối không thể thay đổi.
Thời điểm ban đầu, bọn hắn chinh chiến bốn chỗ, tình cảnh nguy hiểm, mâu thuẫn giữa Thiên Hậu và Thiệu Thanh Duẫn chỉ là cạnh tranh, không có thể hiện ra ngoài.
Sau khi theo hoàng triều quật khởi mạnh mẽ, trở thành hoàng đạo thứ mười ba của Thương Huyền, đổi tên thành Vạn Thế thần triều, Thiệu Thanh Duẫn đột nhiên cùng Thiên Hậu triển khai tranh đoạt quyền lợi, cũng đã bắt đầu dẫn rung chuyển phát sáng tạo hậu cung thần triều mới.
Lúc đầu Khương Phàm còn có thể khống chế cục diện, nhưng về sau, khi chiến trường Thiên Khải có biến, không thể không tạm thời buông xuống, tự thân xuất chinh.
Trước khi đi, hắn đã nhắc nhở Thiên Hậu thận trọng xử lý, để tránh kiềm chế Thiên Khải chiến trường.
Kết quả… Thiệu Thanh Duẫn quyết tâm cạnh tranh địa vị Hoàng hậu vượt qua tất cả mọi người mong muốn, một trận đối kháng gió tanh mưa máu, khiến cho mười hai vị phi tử chết thảm, tiếp đó lại dẫn phát thần triều tiếp tục nội loạn nửa năm.
Thiên Hậu trấn áp thô bạo, suýt nữa xử tử Thiệu Thanh Duẫn.
Nhưng bởi vì địa vị Thiên Quốc ở bên trong thần triều đã bành trướng đến trình độ cực cao, mà cường tộc ngoại bộ càng là nhắm ngay cơ hội, rục rịch.
Cuối cùng Thiên Hậu phải thỏa hiệp, đổi tử hình thành trấn áp.
Khương Phàm trở về, dưới sự tức giận đã nghiêm trị Tây Ngục Thiên Quốc, cưỡng bức tra tấn bọn hắn quỳ xuống đất thỉnh tội.
Lực ảnh hưởng của Tây Ngục Thiên Quốc cũng kịch liệt suy yếu từ thần triều thứ hai.
Nếu như lúc ấy không phải thần triều chịu không được giày vò như thế, Khương Phàm càng biết ơn sự giúp đỡ to lớn của Thiên Quốc tại giai đoạn trước, lúc ấy hắn đã có thể trực tiếp hủy diệt Tây Ngục Thiên Quốc.
Từ đó về sau, Tây Ngục Thiên Quốc an phận thủ thường, Thiệu Thanh Duẫn càng bế quan ở thâm cư địa lao không ra. Ngay cả Khương Phàm đều cảm thấy nàng đã cố ý sửa đổi.
Loại an tĩnh này một mực tiếp kéo dài đến một trận chiến tại Đăng Thiên Kiều.
Có hai nguyên nhân khiến cho Khương Phàm thảm bại, một là bách tộc nghịch hành(*), hai là huyết tẩy hậu cung!
(*) Sự chuyển động đi ngược lại với quỹ đạo bình thường.
Tại thời điểm toàn bộ tinh nhuệ thần triều tụ tập ở Bách Tộc chiến trường, cường giả Tây Ngục Thiên Quốc đột nhiên làm phản, tiếp quản hoàng cung, cứu Thiệu Thanh Duẫn ra, thù hận mười bảy năm trong lòng Thiệu Thanh Duẫn, hóa thành một đêm đồ sát.
Một ngàn ba trăm hai mươi chín cái đầu, bị nàng đưa lên Bách Tộc chiến trường, để Khương Phàm ở bên trong kịch biến đau khổ kiên trì… Triệt để sụp đổ…
Thiệu Thanh Duẫn, không thể nghi ngờ là nữ tử kiếp trước của hắn, cũng là xử lý bết bát nhất kiếp trước của hắn.
Chuyện đã qua ngàn năm, rất có thể Tây Ngục Thiên Quốc đã thay hình đổi dạng, lấy tình thế khác tồn tại, nhưng Khương Phàm tin tưởng bọn họ sẽ không diệt tuyệt.
Thậm chí Khương Phàm còn hoài nghi, Thiệu Thanh Duẫn vẫn còn sống!
Bởi vì linh văn đặc biệt của nàng, cùng truyền thừa Thượng Cổ đến nay, bí thuật Đại Mộ!
– Linh văn đặc thù của bọn họ là cái gì?
Ngu Kình Thương hơi nhíu mày lấy, một thế lực ngay cả nghe đều không có nghe qua, cái này thật không dễ để tìm.
– Thái m Cực Diễm.
– Thái m Cực Diễm? Có phải còn có bí thuật Đại Mộ hay không?
– Ngươi biết bọn hắn?
– Chẳng lẽ là ngươi nói Nhân Gian Ngục?
Ngu Kình Thương đều sửng sốt một chút.
– Bọn hắn ở đâu?
– Ngươi xác định là Thái m Cực Diễm cùng Đại Mộ bí thuật?
– Ta vô cùng xác định!
– Mục đích ngươi điều tra của bọn hắn là cái gì?
Sắc mặt Ngu Kình Thương trở nên quái dị.
– Ta và bọn hắn có chút ân oán.
– Từ ngữ khí vừa rồi của ngươi đến xem, ngươi thậm chí cũng không biết bọn họ là ai, có thể có ân oán gì?
– Cái này không trong ở điều kiện giao dịch của chúng ta, ngươi một mực giúp ta điều tra.
– Ngươi vừa gây với Cổ Hoa hoàng thành xong, giờ lại muốn tới gây với Nhân Gian Ngục? Ngươi là thật sống đủ rồi sao!
– Bọn hắn rất mạnh??
– Nhân Gian Ngục không chỉ là mạnh, mà vô cùng nguy hiểm. Bọn hắn là một tổ chức sát thủ, phạm vi hoạt động cũng không chỉ tại Tây Bộ, mà là Nam Bộ Trung Vực.
– Tổ chức sát thủ?
Khương Phàm rất bất ngờ, Thiệu Thanh Duẫn thanh cao tự ngạo vậy mà lại chuyển tới thế giới dưới đất sinh tồn?
Năm đó sau khi thần triều diệt quốc, Thiệu Thanh Duẫn mặc dù là hoàng phi, nhưng cuối cùng đã trở mặt thành thù, các phương hẳn là sẽ không truy cứu bọn hắn.
Chẳng lẽ Thiệu Thanh Duẫn là đang tránh né Thiên Hậu, hay là sau đó bị Thiên Hậu truy sát?
Chỉ có thể là giải thích như vậy.
Ngu Kình Thương trầm ngâm một lát, nói:
– Địa giới Trung Vực bao la, cường tộc san sát, tông môn cường thịnh, nhưng mặt ngoài càng là phồn hoa, trong bóng tối lại càng là nguy hiểm. Thế giới dưới đất Trung Vực hỗn loạn nguy hiểm, càng rắc rối phức tạp, các loại tổ chức sát thủ nhiều vô số kể, nhưng có tứ đại tổ chức, có thể xưng là người thống trị tuyệt đối bên trong.
Nhân Gian Ngục ngươi nhắc đến chính là một trong số đó, khống chế toàn bộ khu vực Nam Bộ tại Trung Vực.
– Bọn hắn trực tiếp có chừng mười vạn thợ săn, thợ săn có thể điều động cẩn thận phỏng đoán có thể tới trăm vạn. Bọn hắn tổng cộng có bảy đại ngục, phạm vi nghiệp vụ chủ chưởng khác nhau. Bao gồm cả săn giết, tình báo, chợ đen, còn có duy trì mối quan hệ cùng cường tộc và các phương.