Quyết định như vậy đi!!
Tác Ngọc Đường kéo lấy thân thể mệt mỏi rời phòng, muốn sắp xếp người đi liên hệ Lý gia.
Hắn nhất định phải mau chóng được che chở, để tránh lại nhận hãm hại.
Nhưng, khi hắn đi ra khỏi phòng mới phát hiện cả ngọn núi đều trống rỗng.
Đừng nói trưởng lão hắn mời chào mấy năm gần đây, ngay cả bọn thủ vệ cũng không có.
– Rút lui hết? Coi ta là cái gì rồi?
Tác Ngọc Đường tức giận, lại chỉ có thể chịu đựng, ai bảo hắn đắc tội Giới Chủ chứ.
– Tác trưởng lão, ngươi đã tỉnh.
Một nam tử tướng mạo đường đường từ trong góc đi tới.
– Đổng Thừa An? Sao ngươi lại ở đây.
Tác Ngọc Đường biết nam tử trước mặt, chính là nhân vật quan trọng của phe phái Đổng gia.
– Ngươi nói xem? Giới Chủ không phải đã đồng ý ngươi muốn giúp ngươi khôi phục kinh mạch sao?
– Tạo Hóa Thọ Linh Đan? Ngươi mang đến?
– Giới Chủ tự mình tìm Đổng gia chúng ta, cho chút điều kiện, để cho chúng ta lấy ra Tạo Hóa Thọ Linh Đan.
– Hô…
Tác Ngọc Đường thở ra một hơi, còn tưởng rằng Giới Chủ lại dùng lý do gì cố ý kéo dài, không nghĩ tới lại trực tiếp mời Đổng gia tới.
Theo như thế này thì, Giới Chủ thật sự nóng lòng lắng chuyện lần này.
– Chúng ta đồng ý giao ra Tạo Hóa Thọ Linh Đan, nhưng, chúng ta có điều kiện.
– Có điều kiện gì thì tìm Giới Chủ đi bàn bạc.
– Ha ha, chúng ta là đồng ý cho, nhưng không nói thời điểm cho, cái này phải do ngươi đến quyết định.
– Ngươi…
– Ngươi rất rõ ràng giá trị của Triệu Thế Hùng đối với Đổng gia chúng ta, ngươi hủy hắn, nhất định phải bồi thường.
– Các ngươi muốn cái gì? Chớ nói là thuật luyện Trường Sinh Đan, điều đó không thể!
Tác Ngọc Đường hừ lạnh.
Nếu như hắn chủ động tìm Lý gia làm nơi nương tựa, lại dâng lên thuật luyện Trường Sinh Đan, Lý gia cũng sẽ tự thân vì hắn chuẩn bị Tạo Hóa Thọ Linh Đan. Cho nên, mặc dù hắn gấp, nhưng cũng không phải gấp gáp như vậy.
– Điều kiện của chúng ta là, ai giúp ngươi chuẩn bị dược liệu! Chỉ cần ngươi nói ra, ta lập tức cho ngươi.
– Giới Chủ đã không có nhắc nhở cho ngươi, đừng lại truy tra chuyện này sao?
– Truy tra hay không truy tra, là một chuyện. Có biết hay không thì là một chuyện khác. Nói không?
Đổng Thừa bình lấy ra một cái hộp gấm, tùy ý quơ qua quơ lại.
– Ta không biết ngươi nói dược liệu gì.
Tác Ngọc Đường rất cảnh giác.
– Nếu đã như thế, vậy ta cáo từ, hai tháng sau lại đến.
– Không tiễn!!
Tác Ngọc Đường không nhận uy hiếp, hắn có Trường Sinh Đan, có Ly Hỏa lô, có đan thư thánh địa, chỉ cần đến Lý gia, Lý gia sẽ tận hết sức lực giúp hắn luyện chế đan dược.
– Có khí phách như vậy? Ha ha, muốn tìm Lý gia nương tựa sao? Lý gia mặc dù có khả năng tiếp nhận ngươi, nhưng không thể nào chủ động tới đón nạp ngươi, ngươi nhất định phải đi qua. Nếu không chính là đánh vào mặt Giới Chủ!
– Nhưng, Lý gia ở bên ngoài hơn một ngàn dặm, lấy tình huống thân thể ngươi bây giờ, có thể đi qua sao?
Đổng Thừa bình hừ lạnh một tiếng, thu hồi hộp gấm liền muốn rời khỏi.
– Chờ một chút!!
Tác Ngọc Đường gọi hắn lại.
– Thay đổi chủ ý?
– Ta có thể cho các ngươi thuật luyện Yêu Linh Phần Huyết Đan!
– Chúng ta không cần loại đan dược hại người này.
– Yêu Linh Phần Huyết Đan không phải hại người, là liều mạng. Thời điểm ta còn ở Ly Hỏa Thánh Chủ, nó vô cùng được hoan nghênh.
– Chúng ta không cần đan dược, chúng ta chỉ muốn biết là ai chuẩn bị dược liệu cho ngươi.
Đổng Thừa bình nói xong cũng muốn rời khỏi.
– Chờ một chút!
Tác Ngọc Đường gọi lại, vẫn còn có chút do dự.
Đổng Thừa bình trực tiếp bay lên không rời khỏi.
– Chờ một chút! Ta nói!! Ta không biết là ai đưa tới, là sau khi ta tỉnh, bọn chúng đã ở bên cạnh ta.
Tác Ngọc Đường khẽ cắn môi, dù sao chuyện cũng đã qua, Giới Chủ sẽ không lại truy cứu, mà hắn phải được Lý gia bảo vệ, đơn giản để lộ mấy điểm cũng không có gì.
Đổng Thừa bình khẽ nhíu mày:
– Ý của ngươi là, có người ám chỉ ngươi hại bọn hắn?
– Ta đã trả lời vấn đề, đan dược cho ta.
– Bọn hắn cho ngươi vài cọng Xích Huyết Long Quỳ Hoa?
– Năm cây!!
– Ai luyện Yêu Linh Phần Huyết Đan.
– Ngô trưởng lão, đã chết.
– Là ai đi hạ độc?
– Vấn đề ngươi hỏi quá nhiều rồi, đưa Tạo Hóa Thọ Linh Đan cho ta!
– Đều đã nói đến đây, còn có cái gì tốt để kiên kỵ nữa. Là ai hạ độc?
– Ngô trưởng lão, đã chết.
Đổng Thừa bình cười lạnh vài tiếng, ném hộp gấm cho Tác Ngọc Đường:
– Tác trưởng lão, mặc dù Giới Chủ tha ngươi, nhưng đó là bất đắc dĩ, sau này thu liễm một chút, đừng có lại phạm sai lầm.
– Cũng khuyên các ngươi vài câu, Triệu Thế Hùng chết rồi, hi vọng muốn bồi dưỡng Tân Bá Vương của các ngươi đã ngâm nước nóng, sau này thành thành thật thật luyện đan đi.
Tác Ngọc Đường không khách khí đáp lễ hai câu, cầm hộp gấm trở lại trong phòng.
Sau khi xác định đan dược không sai, hắn liền ăn vào chữa trị kinh mạch, khôi phục sinh cơ.
Trong hai ngày, Tác Ngọc Đường hoàn toàn khôi phục, lấy đi hết thảy mọi thứ trên núi, thẳng đến chỗ quần sơn của phe phái Lý gia.
Sợ đi chậm một bước, lại bị người khác ám hại.
Người phụ trách phe phái Lý gia, Lý Hồng Hán tự mình tiếp đãi hắn:
– Tác trưởng lão đã khôi phục rồi sao? Chúc mừng.
– May mắn mà có Tạo Hóa Thọ Linh Đan mà Giới Chủ cho.
Tác Ngọc Đường cố ý nhắc đến là Giới Chủ cho.
Nói bóng gió chính là, Giới Chủ cũng định dàn xếp ổn thỏa, chuyện này đã qua.
Lý Hồng Hán thản nhiên nói:
– Giới Chủ khoan hậu nhân từ, đại cục làm trọng.
– Chuyện ta nên làm, đều đã làm xong. Bây giờ ta một thân nhẹ nhõm, chỉ muốn quãng đời còn lại an tâm luyện đan, không biết Lý huynh nơi này còn cần Luyện Đan sư hay không?
Tác Ngọc Đường đã bị kịch biến liên tục làm hao mòn kiên nhẫn, cho nên dứt bỏ những khách sáo dối trá thời điểm làm Thánh Chủ trước đó, đi thẳng vào vấn đề, mà còn chủ động hạ thấp tư thái.
– Nếu như Tác huynh muốn đến, ta cầu còn không được. Chỉ là bây giờ…
– Bây giờ có cái gì không tiện?
Tác Ngọc Đường khẽ chau mày, ta đều đã hạ thấp tư thái, còn cố ý tự cao tự đại?
Nếu như không phải bởi vì Khương Phàm, bây giờ ta đã là đại phái hệ thứ sáu, cùng ngươi bình khởi bình tọa.
– Mặc dù Giới Chủ đã tha ngươi, nhưng không có tha thứ ngươi. Nàng bây giờ đang nổi nóng, chúng ta thật sự không tiện. Nói một câu khó nghe, ta nguyện ý tiếp kiến Tác huynh đã là nhấc lên nguy hiểm rất lớn.
– Ý của ngươi là…