Áo đen, kim văn, tóc ngắn, còn có ánh mắt sáng tỏ lại sắc bén, thể trạng lãnh tuấn lại cường tráng.
Quả là một tiểu tử tinh thần tuấn tú.
– Đại hội La Phù sắp bắt đầu sao?
Khương Phàm tính toán thời gian một chút, bên ngoài đã hơn mười ngày, trở về lại thêm mười tám ngày, đã sắp tới đại hội La Phù.
– Hôm nay chuẩn bị, ngày mai khởi hành.
Dạ An Nhiên không nghĩ tới mình vậy mà cũng có một ngày chú ý vẻ đẹp bên ngoài của một người.
Nhưng mà, thật đúng là rất anh tuấn.
– Ta cần chuẩn bị cái gì?
Khương Phàm vẫn rất mong đợi.
Đại hội mười tám tông, không chỉ có các tông cao tầng tụ tập, còn có tinh anh tử đệ các tông.
Nhiều người trẻ tuổi tinh anh khí thịnh tập hợp tại một chỗ, chắc chắn sẽ không nhàn rỗi.
– Chúng ta đều đã chuẩn bị xong, ngươi chỉ cần đi qua bồi tiếp là được.
Dạ An Nhiên so với Khương Phàm càng chờ mong hơn.
Thú Linh thánh văn?
Nhìn chung lịch sử La Phù sơn mạch, hình như chưa từng xuất hiện qua dạng linh văn này.
– Ta chỉ cần biểu hiện ra linh văn thì có thể ổn định địa vị Thiên Sư tông?
– Thánh linh văn của ngươi có thể đại biểu tiềm lực Thiên Sư tông, nhưng chúng ta có thể tiếp tục lưu lại tại vị trí mười tám tông hay không còn phải xem thái độ các tông.
– Là thế nào?
Khương Phàm đã biết sẽ không đơn giản như thế.
– Ở giữa mười tám tông có rất nhiều minh ước điều lệ.
Trong đó có một điều, nếu như cộng đồng Tam Tôn Chủ La Phù quyết định khu trục một tông môn nào đó, các tông khác lại vượt qua ngũ đại tông môn tán thành.
Tông môn này mặc kệ mạnh yếu, đều sẽ bị trục xuất, lại trong vòng mười năm không được tiến vào mười tám tông.
Nếu như trong Tam Tôn Chủ La Phù có hai vị cộng đồng đề nghị khu trục một tông môn, chỉ cần có thể được thập đại tông môn duy trì, cũng có thể đem tông đó khu trục, thời gian là năm năm.
– Phụ thân mấy ngày nay đã liên hệ giao hảo trước đó giữa chúng ta cùng Ngọc Hư tông, Linh Cực tông.
Bọn hắn đều mịt mờ nhắc nhở các tông La Phù đều đã nhận được nhắc nhở đến từ Thượng Thanh tông và Thiên Cương tông, bọn hắn muốn khởi động điều lệ thứ hai, đem Thiên Sư tông trục xuất khỏi mười tám tông.
Bên trong phần này có nhắc nhở, có dụ hoặc, cũng có uy hϊế͙p͙.
Dạ An Nhiên lắc đầu.
Trước đó thật đúng là không ngờ tới sẽ là tình huống thế này.
Bọn hắn chỉ cần trực diện Thiên Cương tông là có thể.
Nhưng Khương Phàm ngoài ý muốn giế t chết Bành Tổ, Thiên Cương tông liền cùng Thượng Thanh tông cùng chung mục tiêu.
– Ngọc Đỉnh tông có thái độ gì?
Khương Phàm cũng không nghĩ tới mình lại bổ ra một đao đại phiền toái như thế.
– Ngọc Đỉnh tông cự tuyệt phụ thân xin gặp.
Nếu như Ngọc Đỉnh tông chỉ không nguyện ý trực tiếp cùng Thượng Thanh tông cùng Thiên Cương tông đối kháng, mà dự định trung lập, chúng ta chỉ cần có thể tranh thủ duy trì với năm tông môn liền có thể bảo trụ địa vị.
Nhưng nếu như ba tông liên hợp, chúng ta chắc chắn sẽ thua.
Dạ An Nhiên rất rõ ràng mục đích của Thượng Thanh tông cùng Thiên Cương tông, một khi đem Thiên Sư tông đuổi ra ngoài, chắc chắn sẽ lập tức phái người truy sát phụ thân, hủy Thiên Sư tông.
Khương Phàm trầm ngâm một lát:
– Cần ta đi Ngọc Đỉnh tông một chuyến hay không?
Dạ An Nhiên lắc đầu:
– Bọn hắn mặc dù thưởng thức linh văn của ngươi, nhưng dính đến sự vụ tông môn cũng sẽ không bởi vì ngươi bái phỏng mà thay đổi.
– Còn không có tin tức của mọi người Vương gia sao?
Khương Phàm không phải đã hiểu rất rõ tình huống La Phù, chỉ cần phối hợp liền tốt.
– Không sai biệt lắm, nhưng đến hiện tại vẫn không có gặp người.
Dạ An Nhiên cũng rất kỳ quái, trước có n Oán tràng hiện ra Thánh linh văn, lại có chợ đen treo giải thưởng săn giết, danh hào Khương Phàm đã truyền khắp La Phù.
Người của Khương gia coi như giấu ở xa cũng hẳn là nghe được chút tin tức.
Thế nhưng…!Cũng không có!
Khương Phàm trầm mặc.
Vương gia đến La Phù là đầu nhập vào cô cô.
Nói cách khác vị cô cô vốn không che mặt kia hẳn là ở trong La Phù sơn mạch, hơn nữa là trong đại tông nào đó.
Thế Nhưng lấy tình huống hiện tại, mười tám tông hẳn là đều đã nghe nói qua tên của hắn, vì cái gì còn không tới.
Chẳng lẽ, bọn hắn không thể rời khỏi Đại Hoang sao?
Hay là lúc ấy nghe lầm, cô cô cũng không phải ở trong La Phù sơn mạch, mà là lân cận La Phù?
– Phụ thân suy đoán, Khương Vương có thể không yên lòng tình huống tại Bạch Hổ quan, đã bí mật lẻn về Lang Gia quốc.
Hắn hôm trước liền phái người đi Lang Gia quốc, nghe ngóng tình huống ở Bắc Cương.
Tin tưởng chúng ta, Thiên Sư tông nhất định sẽ giúp ngươi tìm thấy bọn hắn.
Dạ An Nhiên tiếp xúc Khương Phàm không nhiều, nhưng cũng rất hiểu tính cách của hắn, nếu như xác định Khương gia không ở La Phù, hắn rất có thể sẽ trực tiếp rời khỏi, sẽ không có bất kỳ lưu luyến gì đối với nơi này
– Vất vả rồi.
Khương Phàm không có quá gấp.
Lấy tính cách Vương gia, nói không chừng thật đúng là có khả năng đã trở về Lang Gia quốc.
Nhưng, cô cô thì sao?
Nàng đến cùng là ai, ở La Phù có thân phận gì?
Dạ An Nhiên hơi do dự, thanh âm đều thấp rất nhiều:
– Còn có một chuyện, hi vọng ngươi có thể hiểu được.
– Chuyện gì?
– Chúng ta ngày kia đến La Phù đại hội, cần hơi thân cận một chút.
– Ý của phụ thân là, để các tông cho rằng hai người chúng ta…!Là…!Cùng nhau…!
Dạ An Nhiên nhăn nhó nói xong, má ngọc xinh đẹp nổi lên đỏ ửng nhàn nhạt
Đã lớn như vậy, còn là lần đầu tiên nói ra lời mập mờ như thế.
Khương Phàm quái dị nhìn Dạ An Nhiên:
– Ta còn nhỏ.
Dạ An Nhiên nghẹn hòng im lặng, cái gì gọi là ngươi còn nhỏ, ta rất lớn sao?.