– Mở cho ta!
Tần Ngao Thương ngạnh kháng bụi đất bạo động, cuồng xông lên dễ như trở bàn tay.
Tất cả cường giả khác đều tế lên vũ khí cường hãn, theo sát phía sau.
Nhưng…
Khương Phàm không đợi hoàn toàn xông ra hố sâu liền một đầu đâm vào bên trong địa tầng, giống như cá bơi trong biển, tốc độ có thể so với chạy trên mặt đất.
Sưu sưu sưu!
Bọn người Tần Ngao Thương đằng đằng sát khí, liên tiếp xông ra khỏi địa tầng.
– Người đâu??
– Khương Phàm, ngươi chết ở đâu rồi, cút ra đây cho ta!
– Tiểu tặc không có can đảm, khí thế vừa rồi của ngươi đâu?
Bọn hắn dõi nhìn ra xa, tìm kiếm bóng dáng Khương Phàm, thế nhưng bầu trời hay trên mặt đất đều không nhìn thấy bóng dáng của Khương Phàm.
– Làm sao vậy, không có thấy người?
Rất nhiều thực lực, tán tu hơi yếu tụ ở phía xa, liền vội vàng lắc đầu, sợ bị cường giả hoàng tộc tức giận khi dễ.
– Không có đi ra sao? Ta rõ ràng…
Tần Ngao Thương nằm xuống lao xuống, rơi đến trên mặt đất, sau khi hắn định thần cảm nhận, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phía trước.
– Dưới đất, hỗn đản xảo quyệt!
Tần Ngao Thương dâng lên mênh mông Thổ nguyên lực, là người đầu tiên tiến vào dưới mặt đất.
Địa tầng cuồn cuộn, nhanh chóng nhường đường.
Tay hắn cẩn thận tìm kiếm, dậm chân phóng tới, một mực tập trung vào phương hướng Khương Phàm di chuyển, tiếng gào thét hùng hậu quanh quẩn dưới đất:
– Khương Phàm, ngươi trốn không thoát! Chạy trở về chiến với ta một trận!
– Nhanh đuổi theo, bắt sống.
Tất cả cường giả hoàng tộc nhao nhao điều động cường giả Thổ hệ linh văn của bọn hắn.
Có Nham Thuẫn linh văn, có Sơn Nhạc linh văn, có Địa Động linh văn, có Địa Thú linh văn, còn có Thổ hệ linh văn tinh khiết.
Bảy vị cường giả Niết Bàn cảnh nhao nhao xông vào dưới mặt đất, đuổi bắt Khương Phàm.
Nhưng… Tốc độ Khương Phàm quá nhanh, những trưởng lão Niết Bàn này đều coi là rất nhanh thì có thể hình thành vòng vây, vây chết Khương Phàm ở dưới đất, kết quả lại bị bỏ lại xa xa.
– Hỗn đản này có chuyện gì? Hắn không phải Hỏa Diễm Thú linh văn sao, sao có thể tự do di chuyển dưới đất như vậy?
– Là có vũ khí gì sao?
Bọn hắn tức giận lại càng sốt ruột, đều thiêu đốt huyết khí, thôi động linh văn, dùng tốc độ cao nhất phóng tới trong lòng đất.
Tại lãnh địa mà bọn hắn am hiểu, sao có thể để Khương Phàm chạy.
– Sao lại không có động tĩnh?
Bọn người Lan Đạo ở không trung đã đợi lại đợi, không nhìn thấy địa tầng cuồn cuộn như tưởng tượng, không nhìn thấy chiến đấu hỗn loạn như mong đợi, mà là… Bình tĩnh…
Đám người hai mặt nhìn nhau, xảy ra chuyện gì??
Tên điên kia chạy trốn từ dưới đất mặc dù rất ngoài dự liệu, nhưng hắn là Hỏa Diễm linh văn, vẫn thú văn chim muông, hẳn là am hiểu chiến đấu ở trên không, xông đến địa tầng thì không thể nào chạy quá nhanh.
Bọn người Tần Ngao Thương hẳn là rất dễ dàng có thể đuổi tới Khương Phàm, cũng vây hắn lại. . KHÔ𝖭G QUẢ𝖭G CÁO, đọc tr𝘂yệ𝒏 tại ~ 𝘛rU𝗆𝘛r𝘂yệ𝒏.𝙫𝒏 ~
Tốc độ Khương Phàm càng lúc càng nhanh, hoành hành không trở ngại, lại không thay đổi phương vị.
Đám người Tần Ngao Thương điền cuồng truy kích trên mặt đất, không thể không tập trung toàn bộ tinh lực, cố gắng cảm nhận được vết tích Khương Phàm ở phía xa càng ngày càng phiêu hốt, sợ hơi phân tâm liền sẽ mất đi mục tiêu.
– Hắn là có vũ khí gì sao?
Tần Ngao Thương xông lên phía trước nhất, toàn thân sôi trào lít nha lít nhít tinh thổ, như là một cơn lốc hoành hành dưới địa tầng.
Thiên phẩm linh văn đã hoàn toàn kích phát, nhưng vẫn vô cùng cố hết sức để đuổi theo.
– Không sai biệt lắm.
Khương Phàm chìm vào chỗ càng sâu trong địa tầng, điều động Đại Địa Mẫu Khí bao phủ lấy mình, cùng địa tầng triệt để hòa làm một thể.
– Người đâu?
Tần Ngao Thương đuổi theo lại đuổi theo, đột nhiên mất đi tung tích Khương Phàm.
Các trưởng lão Niết Bàn cảnh đang đau đớn đuổi theo phía sau cũng đều liên tiếp dừng lại, đang lặng lẽ cảm nhận được khí tức Khương Phàm trong địa tầng hắc ám nặng nề.
Bọn hắn trước tiên là nghĩ tới, tốc độ Khương Phàm lại tăng nhanh, hất bọn hắn ra, cho nên chỉ cần cẩn thận cảm nhận, vẫn có khả năng phát hiện chút năng lượng lay động.
Nhưng… thời điểm sâu trong địa tầng đang lâm vào an tĩnh, Khương Phàm lại bao quanh Đại Địa Mẫu Khí, nhanh chóng trở về, thẳng đến Tần Ngao Thương.
– Đây là nguồn năng lượng gì?
Tần Ngao Thương rất nhanh đã giật mình.
Rõ ràng rất yếu ớt, yếu ớt đến rất phiêu miểu, nhưng lại giống như rất mênh mông, mênh mông đến mức hắn đều có loại cảm giác ngạt thở không hiểu thấu.
Ảo giác sao?
Chẳng lẽ liên tục kích phát tiềm lực, sinh ra ảo giác?
Không!
Ta không thể nào sinh ra ảo giác được!
Chẳng lẽ là Khương Phàm?
Rốt cuộc hắn lại có thứ vũ khí gì?
Tần Ngao Thương thân kinh bách chiến, kinh nghiệm cực kỳ phong phú, mặc dù còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn quả quyết phát động thế công.
– Thiên pháp, Địa Vương Quyền!
Ánh mắt Tần Ngao Thương rực sáng, toàn thân ba động giống như nổ tung, khuấy động mấy vạn mét địa tầng, phảng phất cùng mênh mông đại địa hòa thành một thể, vẫy tay một cái, điều động lên uy lực đại địa vô tận.
Cứ như vương hầu sát tràng, pháp lệnh ngàn vạn cường binh.
Hắn tuôn ra một quyền, Thổ nguyên lực vô tận bên trong địa tầng đều xao động, nhanh chóng cuồn cuộn về phía trước.
Đại địa giống như nhấc lên thủy triều, cuồn cuộn không dứt, liên miên lao nhanh.
Ở sâu trong địa tầng này, chính là chiến trường thuộc về hắn, uy thế một quyền cường hãn này, mạnh hơn cảnh giới áp chế.
Khương Phàm ở đối diện gặp phải.
Nhưng… Không có va chạm mãnh liệt, không có bạo động nóng nảy.
Tay hắn cầm Đại Địa Mẫu Khí, hoành hành không trở ngại.
Thổ nguyên lực táo bạo lao nhanh đều nhường đường, thậm chí còn nhận dẫn dắt, theo sát ở phía sau hắn, lao vút tới phía Tần Ngao Thương.
Tần Ngao Thương lập tức phát giác được vấn đề, hai tay bạo kích, uy lực Địa Vương quét sạch địa tầng, nhấc lên thủy triều, địa tầng cuồn cuộn, liền ngay cả mặt đất bên trên mấy ngàn mét đều xuất hiện ba động kịch liệt, đại địa chập trùng, cây rừng đổ rạp, thanh thế kinh người.
Nhưng, thế công cường đại mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo lại hoàn toàn vô hiệu đối với Khương Phàm.
Khương Phàm cường thế giết tới, Đại Địa Mẫu Khí nhanh chóng diễn biến, một loại uy lực tai nạn ầm vang bộc phát, thẳng đến Tần Ngao Thương.
– Mở cho ta!
Tần Ngao Thương không nhìn rõ bất cứ thứ gì, nhưng lại có thể cảm giác được uy hiếp mãnh liệt, tay hắn cẩn thận đánh về phía trước một kích.