Đan Đại Chí Tôn

Chương 371-373



371: Kim Thân Dịch 1

Gương mặt Thái Long dữ tợn, tia sáng toàn thân trong nháy mắt đã trở nên ảm đạm, kim giác trên trán lại bộc phát cường quang, khí tức hủy diệt tràn ngập, trong chớp mắt, trụ ánh sáng màu vàng xuyên thủng liệt diễm đánh về phía Khương Phàm.

Khương Phàm lại dự đoán được Thái Long phải dùng đến sát chiêu.

Tên Man thú này đã sắp nỏ mạnh hết đà, tâm tính cao ngạo không cho phép hắn lui lại, chỉ có thể liều chết phản kích.

Cho nên…!
Khương Phàm nâng chân phải đánh nổ liệt diễm, đồng thời huy động hỏa dực hung hiểm tránh khỏi đòn đả kích trí mạng.

Tiếp theo, tại thời khắc Khương Phàm đứng chính diện Thái Long, Kim Viêm thánh văn trên trán đã lập tức nở rộ như một con Chu Tước trùng sinh trên trán hắn, đang cộng minh cùng linh nguyên trong khí hải
– Mãnh hổ!
Khương Phàm thấp giọng nói ra, dựa vào linh văn thôi động linh lực toàn thân, nắm toàn bộ liệt diễm đang sôi trào trong tay
Kim quang nở rộ như ánh mặt trời, mãnh hổ đang thai nghén trong ngọn lửa dữ dội.

Uy mãnh, thần tuấn.

Khương Phàm thuần thục nhất là Mãnh Hổ Quyền, Mãnh Hổ Quyền một khi phóng thích ra càng thắng ở tốc độ.

Giờ này khắc này, vừa vặn dùng cho tuyệt sát, nắm chắc cục diện.

Mãnh hổ gào thét, đạp động liệt diễm bổ nhào đến Thái Long.

Thái Long nóng nảy, hung hãn, tia sáng trên trán lại nhanh chóng ảm đạm trở lại thân thể, hắn muốn ngưng tụ kim giáp bảo vệ, càng phải trùng kích pháp trận dưới chân, phóng thích xiềng xích.

Nhưng, đã chậm.

Ầm ầm!
Thái Long run rẩy, huyết nhục văng tung tóe.

Giống như một con Yêu Hổ Liệt Diễm đánh giết chân thực, đánh Thái Long bay ra đến mười mét.

Rống…!
Hai con khỉ lông trắng như thiểm điện vọt tới, vung lên móng vuốt bén nhọn về phía Thái Long.

– Cút ngay!!
Một tên đệ tử Linh Kiếp thánh địa cưỡng ép chặn đường, cả hai tay tạo ra vòng xoáy kim loại, sau một khắc, đao kiếm phóng ra chém nát con khỉ lông trắng.

– Linh Kiếp thánh địa, rút lui!!
Đệ tử kia ôm lấy Thái Long đã hôn mê, mười mấy vòng xoáy dâng lên xung quanh nổ tung, hàng trăm thanh đao thương tán loạn lao về phía trước điên cuồng chém giết.

Mười mấy con khỉ, còn có hai tên thí luyện giả, vội vàng không kịp chuẩn bị, cứ như vậy mà bị xoắn nát.

Tên đệ tử này thừa cơ giết ra khỏi vòng chiến.

Các đệ tử Linh Kiếp thánh địa thấy cảnh này, sắc mặt lập tức kinh hãi, bọn hắn nhanh chóng thoát khỏi bầy khỉ, tụ tập qua phía Thái Long.

Nhưng, bởi vì rút lui quá vội vàng, trong đó hai tên đệ tử bị con khỉ lông trắng tốc độ cực nhanh tiếp cận, sau khi kịch liệt ngăn cản đã c**ng bức vây bắt lại.

Rất nhiều con khỉ lông đen phóng tới giết bọn hắn.

– Đáng chết, rút lui!!
Thác Bạt Hoằng cũng không nguyện ý dây dưa, kêu gọi đệ tử thánh địa rút lui.

Biến cố phát sinh rất đột nhiên, nhiều người không rõ tình huống, dù vẫn chưa hiểu thấu nhưng hai đại thánh địa liên tiếp triệt để rút lui, Thương Hàn Nguyệt cũng đủ quả quyết, trước tiên theo sát tránh thoát khỏi bầy khỉ, rút lui khỏi chiến trường.

– Rút lui, rút lui, rút lui!
Những người thí luyện cũng không dám lại ham chiến, kéo thành đàn rút lui hết, rời khỏi chiến trường.

Rống!!
Bầy khỉ phát ra từng tiếng gào thét đinh tai nhức óc, âm thanh chấn động khắp dãy núi, khiến cho linh điểu và mãnh thú khác kinh hãi.

Nếu như không phải bọn người Thương Hàn Nguyệt ổn định nhanh, giằng co mạnh mẽ, nói không chừng bầy khỉ đã đuổi bắt được bọn hắn.

– Đường Diễm, chọc giận thánh địa, hậu quả do ngươi hoàn toàn gánh chịu.

Không đến mấy ngày, ngươi sẽ tự mình cảm nhận được ý nghĩa câu nói này!
Thác Bạt Hoằng đứng ở đằng xa, chỉ về phía Khương Phàm.

– Ngươi là đệ tử thánh địa, nhưng ngươi đại biểu không được thánh địa.

Ta chỉ chọc giận ngươi, cũng không phải Hồn Thiên thánh địa.

Ta cũng không tin tất cả những người trong Hồn Thiên thánh địa đều ngu xuẩn, ngang ngược, càn rỡ tự cho là đúng như thế, cũng bởi vì cái lòng tự trọng đáng thương không chịu chút ủy khuất này của ngươi mà muốn dùng toàn lực lượng thánh địa diệt toàn tộc ta! Nếu thật là như thế, các ngươi cứ gọi Hỗn Đản thánh địa đi.

Giọng Khương Phàm vang như lôi đình, quanh quẩn khắp dãy núi, đánh trả bén nhọn nhất cho Thác Bạt Hoằng.

Chỉ là phần bất kính với thánh địa trong giọng nói kia để cho tất cả thí luyện giả hít một ngụm khí lạnh.

Bọn hắn chưa từng thấy có người đối kháng thánh địa như vậy, cái này không phải điên cuồng, đây quả thực là tìm đường chết.

– Tốt! Rất tốt! Ngươi nói lời này coi như đã khiêu khích toàn bộ đệ tử thánh địa trong Thiên Khải bí cảnh.

Trong vòng mười ngày, nếu như ngươi còn sống, Thác Bạt Hoằng ta sẽ tự tay giao đầu mình cho ngươi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 54: Kết cục chân chính

Chúng ta đi!
Thác Bạt Hoằng mang theo các đệ tử lui đến trong rừng rậm, nhưng các đệ tử Hồn Thiên thánh địa đều quay đầu nhìn hắn một cái, trong ánh mắt tất cả đều là sát khí.

– Linh Kiếp thánh địa chúng ta sẽ không bởi vì sự khiêu khích của ngươi mà hãm hại tộc nhân ngươi, truy cứu thế lực sau lưng ngươi.

Nhưng, ngươi sẽ ở trong Thiên Khải bí cảnh này tiếp nhận liên thủ chế tài của các đệ tử thánh địa chúng ta.

Ngươi…!nên chuẩn bị sẵn sàng.

Đệ tử Linh Kiếp thánh địa ôm Thái Long đang hôn mê bất tỉnh lui vào trong rừng rậm.

Thương Hàn Nguyệt muốn nhắc nhở thái độ Khương Phàm một chút, nhưng nhìn dáng vẻ đằng đằng sát khí của hắn thì vẫn không nói thêm gì, lập tức mang theo đệ tử biến mất trong rừng rậm.

– Bọn hắn sẽ còn trở lại, chúng ta nên rời khỏi đây.

Dạ An Nhiên đã ở lâu cùng Khương Phàm, nên hình như lá gan cũng đều được rèn luyện.

Giờ khắc này nàng vậy mà lại không hề e ngại, ngược lại đang bắt đầu cân nhắc phải làm sao phản kích.

– Trước tiên phải giải quyết Ly Hỏa thánh địa.

Khương Phàm ăn mấy khỏa đan dược, chuẩn bị rời khỏi thì tiểu Kim hầu lại bắt hắn lại, dùng sức chỉ trong động.

– Không cần, ta cứu ngươi cũng không phải muốn ngươi báo đáp.

Nếu như chúng ta ở lại nơi này, chờ đến khi đám đệ tử thánh địa trở lại thì sẽ liên luỵ các ngươi.

Khương Phàm mỉm cười xua tay từ chối.

Trận hỗn chiến vừa rồi mặc dù rất ngắn ngủi nhưng bầy khỉ lại chết thảm đến mấy trăm con.

Mà đệ tử thánh địa và những người thí luyện lại không có tới đủ hai mươi người.

Đây là vì bầy khỉ chiếm ưu thế số lượng mà thôi..

372: Kim Thân Dịch 2

Chuyện này không chỉ nói rõ các đệ tử thánh địa cường đại mà ngay cả những người thí luyện mang theo ngọc phù đến đây cũng đều là những cường giả tinh nhuệ được đại tông gia tộc bồi dưỡng. Bất luận là võ pháp, vũ khí hay là linh văn cũng đều vô cùng cường đại.

Nếu như lại tập kết càng nhiều người tới đây thì bầy khỉ chưa hẳn gánh vác được.

Rống… Rống rống…

Tiểu Kim hầu lại nắm kéo Khương Phàm, dùng sức túm vào trong động.

Mấy con tiểu Kim hầu khác cũng giữ chặt Dạ An Nhiên, mời bọn họ đi đến ngồi một chút.

– Vậy thì ngồi một chút, ăn chút trái cây rồi chúng ta sẽ đi.

Thịnh tình không thể từ chối, Khương Phàm và Dạ An Nhiên chỉ có thể đi theo vào.

Nhưng… Khi bọn hắn đi đến hang đá lại phát hiện bên trong so với bên ngoài còn rộng rãi hơn mấy lần.

Từng sợi dây leo tráng kiện lan tràn vách đá, treo đầy nhiều loại linh quả, tản ra mùi thuốc nồng nặc.

Nhưng trong này không có một con khỉ con.

Cho đến khi bầy khỉ xốc dây leo các nơi lên mới lộ ra tám cái cửa hang, trong đó cũng là thềm đá rộng rãi kéo dài dưới mặt đất.

Bọn hắn dọc theo thềm đá đi xuống dưới mấy trăm mét, cảnh tượng lại trở nên sáng hơn.

Cột đá như núi, thác nước lao nhanh, dòng sông uốn lượn, rừng rậm tươi tốt. Còn có cổ thụ ngàn năm chống lên những tán cây khổng lồ làm cho người ta thật rung động, giống như là từng tòa núi nhỏ.

Linh điểu bay lượn, dược già tỏa hương.

Nơi này chính là một thế giới độc lập dưới đất.

Có hàng vạn con khỉ đang nhảy tới nhảy lui ở các nơi.

– Thật may mà bọn người Thương Hàn Nguyệt không giết đến đây.

Khương Phàm âm thầm hít một hơi, nếu quả thật đám người kia giết đến chỉ sợ đều muốn quỳ xuống.

– Thiên Khải bí cảnh quả nhiên rất thần kỳ, chỗ như vậy có khả năng còn sẽ có không ít.

Dạ An Nhiên nhớ tới quy mô năm mươi vạn dặm của bí cảnh, nàng vô cùng rung động lại chờ mong.

Bầy khỉ mang theo bọn người Khương Phàm đi đến rừng rậm dưới mặt đất, mang đến một hang đá do số lượng lớn bầy khỉ đóng giữ.

Trong thạch động treo đầy dây đằng già màu vàng, giăng ở khắp nơi, bao trùm toàn bộ đỉnh động.

Phía trên dây đằng già kết lấy từng quả trái cây kỳ lạ, ánh sáng chói mắt, vô cùng xinh đẹp.

Mấy con tiểu Kim hầu đang cẩn thận kiểm tra trái cây, nhìn thấy có trái nứt ra liền lấy xuống, phóng tới trên bệ đá cổ lão phía trước, ép ra chất lỏng màu vàng óng.

Hống hống hống…

Tiểu Kim hầu kiêu ngạo giới thiệu cho Khương Phàm cái gì đó.

Khương Phàm lại hoàn toàn nghe không hiểu.

Tiểu Kim hầu đưa bọn hắn đến trên bệ đá, ở giữa có cái ao, bên trong tất cả đều là chất lỏng màu vàng, sóng nước lấp loáng, tản ra mùi thơm nồng đậm.

– Đồ tốt!

Linh hồn Đan Hoàng đột nhiên lên tiếng.

– Thiên Linh Quả! Phạt mao tẩy tủy, cường kiện thể phách! Bình thường mà nói thì phải trăm năm thai nghén, trăm năm trưởng thành, trăm năm thành thục. Thiên Linh Quả là vật liệu quan trọng nhất để luyện chế Kim Cương Đan, đúng rồi, Kim Cương Đan thuộc về đan dược ngũ phẩm. Một viên có thể để cho ngươi trong thời gian ngắn tăng vọt lực lượng, đối với Thú linh văn và luyện thể giả mà nói là hiệu quả tốt nhất. Trong ao chính là Kim Thân Dịch, là tinh hoa của Thiên Linh Quả, nhìn quy mô này, cái ao Kim Thân Dịch này chí ít đã trữ trên hàng vạn năm. Đến ngâm một chút đi, chí ít có thể để lực lượng của ngươi tăng cường mấy vạn cân.

Tham Khảo Thêm:  Chương 131: Dùng bữa thôi

Linh hồn Đan Hoàng giới thiệu xong để toàn thân Khương Phàm dâng lên từng cơn phấn khích.

Tăng cường mấy vạn cân?

Hắn liều mạng nhiều năm như vậy, tăng thêm k1ch thích Thú linh văn mà lực lượng mới có được bảy mươi ngàn cân. Ở nơi này ngâm một chút thì có thể tăng cường mấy vạn?

– Đồ tốt, đừng lãng phí.

Linh hồn Đan Hoàng nhắc nhở thúc giục Khương Phàm.

Lúc này tiểu Kim hầu bắt đầu lôi kéo Khương Phàm và Dạ An Nhiên, ra hiệu bọn hắn cởi y phục ra, đi đến ngâm một chút.

– Cái này hình như là Kim Thân Dịch, có thể cường kiện thể phách, ngâm một chút có thể gia tăng lực lượng mấy vạn cân.

Khương Phàm giới thiệu cho Dạ An Nhiên.

– Cơ hội tốt, chớ lãng phí. Ngâm một chút chứ? Cùng ta ngâm ở một chỗ?

Dạ An Nhiên khóc không ra nước mắt, hỗn tiểu tử này không có nghĩ mình như nữ hài tử sao?

Rống rống…

Tiểu Kim hầu thúc giục bọn hắn, đây là lễ ngộ cao nhất của bầy khỉ. Có tư cách ngâm vào bên trong chỉ có bộ tộc tiểu Kim hầu bọn hắn thôi.

– Ta không cần tăng cường lực lượng, ngươi ngâm đi.

Dạ An Nhiên lắc đầu cự tuyệt, bước nhanh rời khỏi hang đá.

– Vậy ta không khách khí.

Khương Phàm cởi y phục ra, trực tiếp nhảy vào. Nhưng…

Một tiếng đau đớn kêu r3n quanh quẩn hang đá. Toàn thân Khương Phàm trở nên cứng ngắc, đau đến suýt chút nữa thì nhảy ra lại.

Năng lượng bên trong Kim Thân Dịch vô cùng bá đạo, sau khi chạm đến thân thể Khương Phàm liền thẩm thấu vào trong da thịt.

Cảm giác này, đơn giản giống như muốn hòa tan hắn.

Khương Phàm gắt gao cắn chặt răng, ngừng thở, cả người chìm trong Kim Thân Dịch. Cơ hội như thế này cũng không phải tùy tiện liền có thể đụng phải.

Đau nhức điểm thì đau nhức.

Có thể chịu được!!

Khương Phàm triển khai hai tay, chìm ở đáy ao, tiếp nhận Kim Thân Dịch tẩy lễ tàn khốc.

Đau nhức càng ngày càng mãnh liệt, từ da đến thịt, lại đến mạch máu, sau đó chính là xương cốt, thậm chí bắt đầu thẩm thấu đến nội tạng.

Khương Phàm đau đến mức toàn thân đều đang run rẩy, suýt chút nữa thì bất tỉnh đi.

– Tiền bối, kịp thời nhắc nhở ta, ngàn vạn lần không thể để cho ta hôn mê.

Khương Phàm đoán chừng tiểu Kim hầu sẽ chỉ để hắn đến lần này, tận dụng thời cơ, nhất định phải nắm bắt lấy, rèn luyện đến cực hạn.

– Ta phát hiện nội tu công quyết của ngươi có chút ý tứ. Ngươi có thể thử một chút.

Linh hồn Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm.

Khương Phàm nhịn xuống đau nhức, vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh, một cỗ khí tức mãnh liệt chấn mở thôn phệ từ toàn thân, năng lượng Kim Thân Dịch bên trong được dẫn dắt, mãnh liệt mà xông vào mạch máu, thậm chí k1ch thích tới nội tạng.

– A…

Khương Phàm trừng trừng hai mắt!

373: Kế Hoạch Của Cửu Công Chúa (1)

Tiểu Kim hầu đứng trên bệ đá nhìn Kim Trì đang ục ục nổi lên.

Vừa mới bắt đầu còn rất bình tĩnh, từ từ thì nó bắt đầu bất an.

Kim Thân Dịch quả thật có thể cường kiện thể phách, là bảo dược bộ tộc Kim hầu bọn hắn truyền thừa. Nhưng, có rất ít người có được tư cách được mời đến bên trong, sau khi bước vào thì nhiều nhất kiên trì được mười mấy phút liền đi ra.

Thế nhưng… Lần này lại giống như không giống lắm.

Thời gian cứ từng giây từng phút trôi qua.

Khương Phàm chìm ở đáy ao, sau khi thích ứng đau khổ kịch liệt đã bắt đầu dẫn dắt năng lượng đặc biệt của Kim Thân Dịch đánh thẳng vào mạch máu toàn thân.

Để Khương Phàm phấn chấn, thậm chí mừng như điên chính là việc Đại Diệu Thiên Kinh yên lặng lại có thay đổi.

Chẳng lẽ, muốn thăng hoa đến tam trọng thiên rồi?

Trước đó Khương Phàm dùng trọn vẹn năm năm mới để Đại Diệu Thiên Kinh thăng hoa đến nhị trọng thiên, từ khi đó vẫn duy trì như thế.

Hôm nay lại có thay đổi sao?!

Kim Thân Dịch quả nhiên đồ tốt.

Sau một tiếng.

Cuối cùng Khương Phàm cũng đi ra từ trong Kim Trì, toàn thân lóe ra kim quang cứ như kinh mạch, mạch máu đều nhuộm thành màu vàng, cơ bắp căng cứng bởi vì kim quang mà càng chói sáng, như có thể trực tiếp cảm nhận được năng lượng phun trào bên trong.

Tuy nhiên bên ngoài lại tụ tập rất nhiều tiểu Kim, số lượng có tới hơn ba mươi con, tất cả đều dùng ánh mắt quái lạ nhìn hắn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 478: C478: Ba cái võ hồn ấn

– Cảm ơn sự tiếp đãi! Cảm ơn, cảm ơn!

Khương Phàm chân thành nói lời cảm ơn, lần này tới quá đáng giá.

Hắn không thể xác định cụ thể mình đã tăng cường bao nhiêu lực lượng, chỉ cảm thấy toàn thân nóng hổi, lực lượng lan rộng khắp cơ thể.

Nhất là Đại Diệu Thiên Kinh đã thay đổi, mặc dù không thể đột phá nhưng đã hơi thăng hoa, cũng đủ để cho hắn phấn chấn, kích động.

Tiểu Kim hầu đưa Khương Phàm đến nơi này nằm nhoài bên cạnh ao, nhìn chằm chằm một hồi lâu, sau đó nó đứng dậy khoa tay với bầy khỉ phía dưới một chút —— biến mất…

Một đoạn lớn như vậy!

Mặt bầy khỉ lông vàng đều đều co quắp mấy lần, ánh mắt là lạ nhìn về phía Khương Phàm.

Khương Phàm mặc lại y phục, cẩn thận từng li từng tí nhìn bọn chúng:

– Có phải ta dùng thời gian quá dài hay không?

Sau khi Khương Phàm xông vào Thiên Khải bí cảnh không bao lâu, thành Bát Bảo đã làm xong toàn diện, cũng chuẩn bị phát tin tức tổ chức đại hội đấu giá, truyền khắp La Phù sơn mạch, đưa tới chờ mong cực lớn.

Đây là ‘Trận chiến đầu tiên’ của Nạp Lan gia tộc khi tiến vào La Phù sơn mạch.

Có thể được La Phù tán thành hay không, có thể cùng ngũ đại chợ đen đối kháng hay không thì trình độ phấn khích của hội đấu giá này cực kỳ quan trọng.

Bọn hắn tin tưởng Nạp Lan gia khẳng định sẽ mang ra đầy đủ Linh Bảo, quà tặng cho La Phù.

– Cừu Nguyên Lương, cơ hội của ngươi tới rồi.

Sau khi Cửu công chúa nhận được tin tức, vào nửa đêm rạng sáng đã bí mật bái phỏng Thiên Cương tông.

– Ngươi vẫn chưa rời khỏi La Phù sơn mạch sao?

Cừu Nguyên Lương quái lạ nhìn tiểu công chúa đột nhiên xuất hiện trước mặt , tin tức hôm nay vừa mới truyền ra, vậy mà nàng đã tới.

– Ngươi hẳn là nên hỏi, là cơ hội gì.

Cửu công chúa che chắn cực kỳ kỹ lưỡng, không chỉ thay đổi dung mạo mà còn mang theo mặt nạ.

Nàng đã sinh sống năm tháng trong núi rừng đáng chết này, đối với cẩm y ngọc thực, ở cung điện được người hầu hạ thì tình huống bây giờ mà nói, đây quả thực là dày vò.

Tuy nhiên khổ đợi năm tháng, rốt cuộc cũng chờ đến cơ hội.

Nạp Lan gia lại muốn tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, còn cho phép người khác mang bảo bối tới đấu giá mà không lấy tiền thù lao.

– Ngươi muốn dùng hội đấu giá dẫn dụ Khương Hồng Võ xuất hiện? Đừng ngây thơ! Ta đã tra được tin tức, năm vị trưởng lão Ngọc Đỉnh tông đã trực tiếp đến Thiên Sư tông, mục đích rất có thể là đang trợ giúp Khương Hồng Võ đột phá. Tông chủ Ngọc Đỉnh tông mỗi tháng sẽ còn tự mình đi đến Thiên Sư tông một lần. Coi như bây giờ Khương Hồng Võ không đột phá thì cũng sắp đột phá rồi, hắn sẽ không dễ dàng đi ra.

Cừu Nguyên Lương lắc đầu, muốn dùng đại hội đấu giá để dẫn Khương Hồng Võ ra, ngươi phải dùng đến bảo bối bao lớn đây.

– Thực lực Sinh Tử cảnh thay đổi không phải mấy lão già Ngọc Đỉnh tông muốn ổn định liền có thể ổn định. Nếu Ngọc Đỉnh tông có thể có năng lực này, chẳng phải La Phù đời đời đều có thể xuất hiện Niết Bàn cảnh rồi sao? Đừng nói Ngọc Đỉnh tông, xem như Đan quốc cũng không thể nào bảo đảm Sinh Tử cảnh thuận lợi đột phá. Mặc dù Khương Hồng Võ là thánh văn, nhưng dựa theo tình huống bây giờ, hi vọng nhiều nhất là sáu phần.

Cửu công chúa hừ lạnh, Sinh Tử cảnh sao có thể dễ dàng đột phá như vậy.

Nhìn chung lịch sử hoàng triều có mấy người tiến vào Niết Bàn cảnh? Thánh linh văn chết thảm tại Sinh Tử cảnh, chỗ nào cũng có.

– Trong tay ngươi có cái gì?

Cừu Nguyên Lương đột nhiên ngồi thẳng người, chăm chú tiếp cận Cửu công chúa.

– Đan dược! Thiên Nhân Đan!

Đáy mắt Cửu công chúa hiện lên một tia tinh mang.

– Thiên Nhân Đan?

Cừu Nguyên Lương cũng đều chưa nghe qua.

– Thiên Nhân Đan, lục phẩm đan dược, bởi vì kỳ đặc tính khác biệt, thanh danh thẳng bức thất phẩm thánh đan. Tài liệu luyện chế cực kỳ đặc biệt, cũng vô cùng hiếm thấy, mà cần số lượng lớn thánh huyết làm thuốc dẫn. Muốn luyện chế thành công, càng cần hơn năm loại Thánh Hỏa cùng nhau khống chế. Có tư cách lại có năng lực luyện chế Thiên Nhân Đan, chỉ có thánh địa luyện đan chân chính, Ly Hỏa thánh địa!

Kỳ thật đây cũng là lần đầu tiên Cửu công chúa nghe nói tới Thiên Nhân Đan, nhưng chỉ là nghe giới thiệu liền để nàng cảm nhận được sự phi phàm của đan dược.

– Ngươi nói thánh địa bắt Khương Hồng Võ… Là Ly Hỏa thánh địa?

Cừu Nguyên Lương hít một ngụm khí lạnh, hoàng thất đúng là hung ác thật, lại lôi kéo được thánh địa nhúng tay.

Thánh địa ra tay, Khương Hồng Võ chắc chắn chết không thể nghi ngờ được!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.