404: Tĩnh Tâm Nghiên Cứu
– Ta lo lắng Tô Triệt sẽ chờ chúng ta giết Đường Diễm, lại đoạt lại thánh huyết từ trong tay chúng ta. Hắn dùng thánh huyết trao đổi thú nguyên, chỉ cần thánh huyết trên tay Đường Diễm, hắn sẽ không tiện ra tay, nhưng nếu như thánh huyết thuộc về người khác, hắn cũng không có cái gì phải lo lắng cả.
– Điều này cũng đúng. Chúng ta cần có càng nhiều giúp đỡ hơn.
– Tìm khác thánh địa hợp tác?
– Thánh địa khác sẽ không làm nền cho chúng ta, ta đề nghị tìm một số thí luyện giả. Thực lực bọn hắn không yếu, lại không dám mạo phạm chúng ta, chỉ cần đồng ý hợp tác, liền sẽ toàn lực phối hợp.
– Ngươi đi tìm Úy Thiên Lang, ta đến triệu tập thí luyện giả.
– Không cần quá nhiều, hai mươi tên là đủ.
…
Trong hầm đá của yêu hầu!
Khương Phàm một lần nữa nghiên cứu ‘Liệt Hỏa Phần Thiên’ của Huyền cấp võ pháp, từ Liệt Diễm Tam Trọng Kích đến Liệt Hỏa Kim Liên, từ Hỏa Thương đến Tinh Thuẫn.
Một lần nữa nghiên cứu, một lần nữa cảm ngộ.
Ví dụ như hình thái, số lượng của Liệt Diễm Tam Trọng Kích có thể hình thành chưởng ấn, liên phát ngũ trọng kích hay không.
Ví dụ như phương thức thi triển Liệt Hỏa Kim Liên, có thể không chỉ là từ toàn thân nở rộ, mà là ngưng tụ trong lòng bàn tay hay không.
Ví dụ như độ cứng Hỏa Thương, uy lực đâm xuyên.
Lại ví dụ như số lượng cùng hình thái Tinh Thuẫn, không chỉ là một tấm chắn, mà là hai… là ba…
Liệt Hỏa Phần Thiên, có thể truyền thừa võ pháp gần với Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền của Khương gia, không chỉ ở uy lực cường thịnh, càng là bởi vì ẩn chứa cách thay đổi ảo diệu.
Khương Phàm đắm chìm trong nghiên cứu, không có chút nào để ý tới tình huống bên ngoài.
Sau năm ngày!
Khương Phàm rốt cuộc cũng thông suốt, bắt đầu nghiên cứu một thức sau cùng của Liệt Hỏa Phần Thiên —— Kim Tinh Hỏa Vũ!
Dạ An Nhiên cũng đắm chìm trong nghiên cứu bia đá, trước đó khi bởi vì các loại hạn chế nên nàng không thể thi triển uy lực chân chính của bia đá. Bây giờ thánh huyết luyện thể, các vấn đề đều toàn diện thăng hoa, nàng đều đem toàn bộ tinh lực bỏ vào trong nghiên cứu ‘Binh’ tự phù.
Tự phù này không chỉ là có thể tăng cường thực lực chiến đấu của nàng, còn ẩn chứa rất nhiều ảo diệu phi phàm, đối với Thiên Thư thánh văn nàng có dẫn dắt rất lớn.
Rống rống!
Ngày thứ tám, tiểu Kim hầu xông vào sơn động mà Khương Phàm bế quan, kéo hắn đến bên ngoài.
– Nhiều như vậy?
Khương Phàm trực nhìn mãnh thú chồng chất như núi ở bên ngoài, Hỏa Vũ Thương Sư, Kiếm Xỉ Hổ, Ám Ảnh Báo, Tê Giác Thú, Hắc Hỏa Nghĩ… đủ các loại, đủ loại kiểu dáng, trọn vẹn ba năm trăm con.
Rống rống…
Tiểu Kim hầu nhảy tung tăng, thúc giục Khương Phàm tranh thủ thời gian luyện hóa.
Khương Phàm đến gần bầy mãnh thú, ở bên trong phát hiện có vài con hỏa diễm mãnh cầm.
– Những con này có thể cho ta hay không?
Rống rống…
Tiểu Kim hầu rất hào khí phất tay, tùy tiện dùng, bầy khỉ bọn chúng vẫn còn ở bên ngoài đây.
– Cho ta thời gian một ngày, ta luyện toàn bộ cho các ngươi.
Khương Phàm chọn chọn lựa lựa, từ bên trong lôi ra mười mấy con hỏa diễm mãnh cầm, thu vào thanh đồng tiểu tháp.
Giọng của linh hồn Đan Hoàng lại xuất hiện trong đầu Khương Phàm.
– Ngươi là muốn chuẩn bị luyện Bách Linh Đan sao?
– Không phải ngài nói ba viên Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan thì có thể mượn dùng Địa Tâm Hỏa Liên luyện ra Bách Linh Đan sao?
Khương Phàm đã trải nghiệm công dụng kỳ diệu của hạt sen, đối với Địa Tâm Hỏa Liên, hắn càng mong đợi luyện ra Bách Linh Đan.
– Bình thường Bách Chuyển Linh Nguyên Đan là cần chín mươi chín con hỏa diễm mãnh cầm mà luyện chế thành, nhưng muốn tập hợp đủ chín mươi chín loại hỏa diễm chim muông cùng cảnh giới quá khó khăn. Có Địa Tâm Hỏa Liên, chỉ cần ba viên Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan là tốt rồi. Tuy nhiên hiệu quả Địa Tâm Hỏa Liên quá mạnh, Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan dùng bình thường không nổi, ngươi cần Hỏa Diễm Linh Điểu Linh Nguyên cảnh đỉnh phong mới có thể.
Linh hồn Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm không nên coi thường hiệu quả của Địa Tâm Hỏa Liên.
– Là vậy sao, là ta quá sốt ruột rồi.
– Linh nguyên của ngươi có thể dùng Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan, dược hiệu của Bách Linh Đan quá cường liệt, ta đề nghị là dùng tại thời điểm đột phá Linh Anh cảnh.
Linh hồn Đan Hoàng lại nhắc nhở một câu:
– Bây giờ Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan, tương lai bách (trăm) chuyển, thiên (ngàn) chuyển, thậm chí Vạn Chuyển Linh Nguyên Đan, đều đối với linh văn và linh nguyên của ngươi có hiệu quả tẩm bổ rất tốt, còn có thể quan hệ đến việc ngươi có thể thuận lợi lột xác thành Chu Tước Yêu Hỏa hay không.
– Tiền bối, tạ ơn ngài, có ngài ở đây thật tốt.
Khương Phàm rung động trong lòng, không tự chủ được mà cất giọng nói tạ ơn.
– Không cần cám ơn ta, ngươi rất ưu tú, nhưng ngươi có thể ưu tú hơn. Ta chỉ là một sợi hồn niệm mà thôi, có thể chứng kiến cũng là may mắn.
Linh hồn Đan Hoàng nhẹ giọng một câu, yên lặng ở trong đầu Khương Phàm.
– Tiền bối, ngài đã từng có di nguyện gì chưa hết không? Mặc dù bây giờ còn ta không thể vì ngài mà làm được gì, nhưng tương lai có lẽ sẽ có thể.
Khương Phàm nói xong, thật lâu, linh hồn Đan Hoàng mới truyền ra một giọng ôn hòa:
– Ngươi có tâm như thế hẳn là có thể. Ta chết đi đã ba mươi ngàn năm, ân oán từng có… Đã sớm không ở đây nữa rồi…
– Ba mươi ngàn năm?
Khương Phàm rốt cuộc cũng xác định được thời gian mai táng của cổ thành dưới mặt đất.
Thời gian quá dài.
– Đúng vậy, ba mươi ngàn năm.
– Tiền bối, nơi đó rốt cuộc là cái gì?
– Nơi đó, đã từng là mộ tràng, chôn cất anh hùng đã mất, chôn giấu…
Linh hồn Đan Hoàng trầm mặc thật lâu, hai chữ kia cuối cùng cũng không nói ra miệng, chỉ là quanh quẩn thăm thẳm ở bên trong hồn niệm của mình —— Thanh Thiên!
…
Khương Phàm dùng Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh đem hơn ba trăm con mãnh thú toàn bộ đều luyện thành đan.
Huyết đan để cho bầy khỉ, hồn đan để cho Yêu Đồng, linh đan mình nhận lấy.
Thuận tiện luyện một viên Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan, tư dưỡng linh văn, tiếp tục tu luyện.
Ba ngày sau, sau khi Khương Phàm thuần thục nắm giữ Kim Tinh Hỏa Vũ thì đã bắt đầu nghiên cứu Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, quyền thứ năm —— Bạo Hùng Quyền.
405: Trà Trộn Vào Liên Minh
Đây vốn là nghiên cứu bình thường, với tình huống Khương Phàm bây giờ, không chỉ có thể nghiên cứu ra quyền thứ năm, còn có thể nghiên cứu quyền thứ sáu, Man Ngưu Khai Sơn!
Nhưng trước khi Khương Phàm tu luyện, theo thường lệ lại một lần nữa thuần thục Mãnh Hổ Quyền, Cự Tượng Quyền trước, hắn phát hiện ngoài ý muốn, đối với khống chế Liệp Lang Quyền là vô cùng dễ dàng.
Khương Phàm có thể tuỳ tiện phóng xuất ra năm con Liệp Lang, đồng thời chắc chắn nắm trong tay phương hướng và tốc độ mỗi con Liệp Lang.
– Thập Thú Bá Thế Quyền?
Khương Phàm đột nhiên có một ý tưởng, có thể sớm nếm thử mười quyền hay không?
Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền trưởng thành chia làm nhiều vấn đề.
Ban đầu cũng là đơn giản nhất, phóng thích một quyền.
Chờ sau khi tu luyện tới quyền thứ mười, chính là đồng thời đánh ra mãnh hổ, cự tượng, hỏa mãng trước mười quyền, sau đó khống chế liên hợp bạo kích, uy lực cực kỳ bá đạo.
Lại sau này, sau khi tu luyện tới quyền thứ một trăm thì có thể đồng thời phóng thích trăm đạo thú quyền, gọi là Bách Thú Kinh Thế Quyền.
Sau ngàn quyền thì là Thiên Thú Hoàng Quyền, và sau đó là Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền.
– Tiên tổ hình như không có tu luyện tới cấp bậc vạn thú, cực hạn cao nhất là năm đạo Thiên Hoàng Quyền.
Khương Phàm do dự có nên tu luyện mười quyền Bá Thế Quyền hay không.
Dựa theo giới thiệu trong Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, nhất định phải tu luyện tới quyền thứ mười mới có thể nghiên cứu.
Bởi vì sau quyền thứ mười, cảnh giới phải đến Linh Nguyên cảnh thất trọng thiên trở lên, thuộc về cao giai Linh Nguyên cảnh, bất luận là linh văn, linh nguyên hay là sức thừa nhận của thân thể đều phải đến vấn đề nhất định mới có thể khống chế ở mười quyền.
– Ta là Đại Thừa thánh văn, là Thú linh văn, lại được Kim Thân Dịch, Địa Tâm Liên Tử tôi thể (luyện thể).
Huống chi không tính là mười quyền, mà là gia tăng Liệp Lang Quyền đến năm con.
Khương Phàm hạ quyết tâm, cũng phấn chấn.
Nếu quả thật có thể đánh ra mười quyền, uy lực Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền sơ kỳ xem như đã được bày ra.
– Ta muốn hai giọt thánh huyết!
Úy Thiên Lang bị u Dương Yên mời đến trước mặt Thác Bạt Hoằng, đi thẳng vào vấn đề chào giá trực tiếp.
Hắn và Thác Bạt Hoằng từ đầu đến cuối là đang cạnh tranh, sẽ không vô duyên vô cớ hỗ trợ.
u Dương Yên cũng cho thấy thái độ:
– Ta cần điều trị linh hồn, ta muốn hai giọt.
– Ý là, ta một giọt?
Thác Bạt Hoằng chau mày, hai người này rõ ràng đã sớm thương lượng xong.
Sớm biết như thế này thì mình tự mình đi mời Úy Thiên Lang.
– Ta có thể rời khỏi, thế này hai người các ngươi tự phân chia năm giọt.
Úy Thiên Lang trông rất gầy gò, bởi vì linh văn nên con mắt hiện ra màu lục quang, vô cùng tà ý.
– Ta đã triệu tập hai mươi ba người, có thể không cần Úy Thiên Lang.
Thác Bạt Hoằng kéo u Dương Yên đến bên cạnh.
– Ngươi muốn ba giọt, ta để hai giọt, như thế nào?
u Dương Yên nhìn các nam nữ tử tụ tập nơi xa.
– Ta đề nghị hợp tác cùng Úy Thiên Lang
– Vì cái gì?
– Thứ hơn hai mươi tên thí luyện giả chính là hiệu quả chấn nhiếp, muốn bảo đảm không được phạm sai lầm, mấu chốt là xem lực lượng thánh địa chúng ta.
– Nếu như ta rời khỏi?
Sắc mặt Thác Bạt Hoằng trở nên khó coi, hai người này khẳng định là đã sớm thương nghị.
– Ngươi sẽ không rời khỏi.
Mặc dù chúng ta muốn hai giọt thánh huyết, nhưng Linh Bảo trong tay Đường Diễm, ngươi có thể ưu tiên lựa chọn.
u Dương Yên đi đến trước mặt những người thí luyện:
– Các ngươi đều rõ ràng sứ mạng của mình?
– Hỗ trợ các ngươi, vây bắt Đường Diễm.
Thời khắc tất yếu, liên thủ chấn nhiếp những người thí luyện khác.
Chính là nghe lệnh của các ngươi, tùy cơ ứng biến, bảo đảm các ngươi thuận lợi lấy được mạng Đường Diễm.
Hai mươi sáu vị thí luyện giả lập tức hô to.
– Rất tốt! Chỉ cần chuyện thuận lợi, Hồn Thiên thánh địa tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi.
u Dương Yên hài lòng gật đầu.
– Có thể vì Hồn Thiên thánh địa làm việc là vinh hạnh của chúng ta.
Một nam tử đến từ Thập Vạn Đại Sơn lập tức đi về phía trước, dùng sức đập mạnh lồ ng ngực, tỏ rõ trung thành.
– Trong các ngươi ai là ngũ trọng thiên?
u Dương Yên quét mắt nhìn, từng người nhìn qua long tinh hổ mãnh, khí thế bất phàm, nhưng muốn khống chế lại tràng diện thì còn phải có cấp bậc ngũ trọng thiên.
Trong đám người lập tức đi ra bốn người.
u Dương Yên hài lòng gật đầu, tính cả sáu người của ba chi đội ngũ bọn hắn vừa vặn mười người.
– Tứ trọng thiên có ai?
Trong đám người lập tức đứng ra chín người.
– Rất tốt, có các ngươi tương trợ, chúng ta có thể xử lý được Đường Diễm! Đến lúc đó, các ngươi chỉ cần thay chúng ta ngăn lại những người thí luyện khác, lại phối hợp chúng ta chấn nhiếp thánh địa khác.
Tự các ngươi phân phối một chút, ngũ trọng thiên làm đội trưởng, số lượng mỗi đội cũng tự mình phân phối.
Sau khi u Dương Yên sắp xếp đơn giản thì đi tới chỗ Úy Thiên Lang, cùng bọn hắn thương lượng làm thế nào truy bắt Đường Diễm.
Hai mươi sáu người rất nhanh đã náo nhiệt lên, bên trong không thiếu một vài con em thế gia, tự nhiên mà tụ thành đoàn.
Trong bốn vị ngũ trọng thiên chỉ có một thiếu niên không có bối cảnh đặc thù, bên cạnh tụ tập cũng đều là một số người bình thường.
– Ta tên Thanh Phong, ngũ phẩm linh văn, Linh Nguyên cảnh ngũ trọng thiên.
Đội ngũ chúng ta mặc dù không mạnh, nhưng là nhiều người nhất.
Tất cả mọi người tự giới thiệu chút?
Nam tử theo thứ tự nhìn qua tám người trước mặt, dừng lại ở trước mặt hai nữ hài một hồi, nói thầm một tiếng thật xinh đẹp, chỉ là cảnh giới có chút thấp, cũng chỉ là nhị trọng thiên.
– Cũng không cần giới thiệu, việc này cho qua đi, chúng ta chưa chắc sẽ gặp nhau.
Huống chi, ngươi nói Thanh Phong là tên thật sao?
Một vị nữ hài xinh đẹp lạnh lùng một câu, lập tức bỏ đi hào hứng giới thiệu của đám người.
– Chúng ta phải phối hợp Hồn Thiên thánh địa đối kháng không chỉ là những người thí luyện khác, còn phải ngăn cản khác thánh địa, chẳng may bị thánh địa tập trung vào, chúng ta còn không trở về được chỗ mình rồi?
Một thiếu niên gầy gò cũng không thay đổi sắc mặt mà nói.
Thanh Phong khẽ nhíu mày, đây là phá đám sao.
– Dù sao chúng ta cũng phải làm quen với nhau một chút, đến lúc đó mới có thể phối hợp tốt hơn.
– Ở chung mấy ngày, từ từ sẽ quen.
Nữ hài xinh đẹp không để ý đến hắn nữa, ngồi vào bên cạnh, ba vị đồng bạn khác cũng đều gom lại bên cạnh nàng..
406: Huyết Khế Ước (1)
Thanh Phong có chút bất mãn, nhưng cũng nhìn ra được bốn người bọn hắn là cùng một bọn, không dễ trêu chọc.
– Tiêu Phượng Ngô! Không phải ngươi trà trộn vào sao?
Yến Khinh Vũ chính là nữ hài nhi nói chuyện, rất bất mãn nhìn chằm chằm mắt nam hài nhi hùng tráng bên cạnh.
– Hắc hắc!
Tiêu Phượng Ngô lạnh lẽo cười hung tàn hai tiếng, liếc nhìn mắt Úy Thiên Lang ở xa xa:
– Cái tên ngu xuẩn kia rất cao ngạo, từ đầu đến cuối đều không có nhìn tới nơi này một chút.
Khương Uyển Nhi nói khẽ:
– Đến đều đã đến, nếu rời khỏi ngược lại sẽ làm người khác chú ý.
– Hay là Uyển Nhi hướng về ta.
Tiêu Phượng Ngô nháy mắt với Khương Uyển Nhi.
Cổ La ho nhẹ một tiếng:
– Đừng đùa nữa! Suy nghĩ xem làm sao quấy rối!
– Ngươi có ý kiến với ta sao?
Tiêu Phượng Ngô trợn mắt trừng một cái, lão tử đây gọi là tán tỉnh, đã thỉnh giáo với Chu Thanh Thọ.
– Đừng hiểu lầm, ta là đơn giản là không quen nhìn ngươi.
Cổ La cẩn thận quan sát đội ngũ xung quanh.
Chu Thanh Thọ dùng hai mươi ngày đem bọn hắn tụ tập lại một chỗ cũng không phải hồ nháo, mà muốn làm loạn cái gọi là liên minh này.
– Đơn giản, thừa dịp loạn đánh lén Úy Thiên Lang, giống như Khương Phàm, bắt giặc trước bắt vua, bắt lấy Úy Thiên Lang, lại xử lý bọn hắn!
Tiêu Phượng Ngô bị Úy Thiên Lang truy sát đã hơn hai tháng, hắn vẫn đang kìm nén phần ác khí này đây.
– Ngươi rốt cuộc làm sao lại chọc tới Úy Thiên Lang vậy?
Khương Uyển Nhi còn chưa kịp hỏi.
– Ta đem hắn cho con rùa ăn, đáng tiếc con rùa kia lại không đến ăn hắn.
Tiêu Phượng Ngô lại lặng lẽ quan sát nơi xa, sau khi xác định Úy Thiên Lang không có nhìn tới nơi này, mới tiếp tục nói.
– Một đám Thủy Tích đang vây bắt một con Kim Cương Quy, hoàn cảnh lúc đó… khá rối loạn. Kim Cương Quy kia tối thiểu dài đến năm mươi mét, nó khởi xướng công kích điên cuồng chấn động đám rừng rậm kia đều lay động. Ta thấy bọn nó đánh náo nhiệt, liền chạy tới trong đầm lầy bờ sông, phát hiện nơi đó có cái lỗ lớn, bên trong chất đống mười mấy trái trứng. Thời điểm ta đang chuẩn bị lấy những quả kia trứng, thình lình có người đi ra, thái độ vô cùng phách lối, nói là bọn hắn tới đại chiến, trứng
này đều đã bị nhìn chằm chằm mấy ngày. Lừa gạt cháu trai sao! Ta đương nhiên không vui, lấy trứng xong liền cùng hắn đánh nhau, tên kia vậy mà cũng là lục phẩm Thú linh văn! Đánh qua đánh lại, Kim Cương Quy lại trở về, ta nắm lấy cơ hội, ném hắn tới trong miệng Kim Cương Quy.
Tiêu Phượng Ngô nhún nhún vai:
– Ta nào biết được hắn là cái gì thiên tài Hồn Thiên thánh địa.
Thổ phỉ ơi là thổ phỉ, Cổ La không còn gì để nói:
– Cho dù ngươi biết ngươi cũng làm vậy thôi!
– Trứng Kim Cương Quy đâu?
– Ăn rồi, bằng không sao bây giờ ta có thể lên tam trọng thiên?
Tiêu Phượng Ngô tiến vào đây đã gần nửa năm, không giống Chu Thanh Thọ xui xẻo như vậy, ngược lại cơ duyên liên tiếp cơ duyên.
Đầu tiên là đạt được một viên Huyết Sâm thần kỳ được chôn sâu dưới mặt đất, hấp thu số lượng lớn huyết khí thi hài thai nghén mà thành, để hắn tiến vào nhị trọng thiên. Lại đạt được trứng Kim Cương Quy, phối hợp số lượng lớn dược liệu, tiến vào tam trọng thiên.
Hắn đơn giản là yêu mảnh bí cảnh này, bây giờ càng chờ mong Khương Phàm chuẩn bị thánh huyết cho hắn.
…
Khương Phàm chờ đợi ở hầm đá yêu hầu trọn vẹn một tháng, luyện cho đám yêu hầu hơn bảy trăm viên huyết đan, thuận tiện lại luyện cho mình hai viên Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan.
– Chúng ta còn có việc, nên đi rồi.
Khương Phàm từ biệt đám yêu hầu lưu luyến không rời, ra khỏi hầm đá.
Tuy nhiên sau khi bọn hắn rời khỏi không lâu, tiểu Kim hầu trong bầy khỉ lại tổ chức một lần ‘Đại hội tộc đàn’, quyết định thả tiểu Kim hầu đã Khương Phàm được cứu kia rời khỏi.
Số lượng Yêu thú trong Thiên Khải bí cảnh vô cùng khổng lồ, phạm vi năm mươi vạn dặm, giống loài cũng có hơn trăm vạn loại, số lượng càng khó mà đoán được.
Nhưng tất cả bọn hắn lại bị một loại lực lượng thần bí nào đó áp chế, mặc kệ thiên phú như thế nào, huyết mạch như thế nào, sau khi trưởng thành đến ngũ trọng thiên liền lại khó tiến lên một bước nữa, mà sau khi mà đến ngũ trọng thiên thì sẽ nhanh chóng già yếu.
Rất nhiều Yêu thú muốn thoát khỏi đây nhưng lại không nỡ chia cách tộc đàn của mình, mà muốn rời khỏi thì cũng cần nhận chủ với con người, ký kết Huyết khế ước thuộc về Thiên Khải bí cảnh.
Khế ước rất tàn khốc, đối với Yêu tộc hoàn toàn bất công.
Một khi ký kết, sinh mạng sẽ gắn kết với nhau, nếu như chủ nhân gặp nạn, Yêu thú khế ước phải dâng mạng ra trước. Mà quá trình ký kết lại còn có nguy hiểm, nếu như hai bên không thể hoàn toàn tự nguyện, Yêu thú sẽ chết ngay tại chỗ.
Cho nên từ xưa đến nay, cực ít có Yêu thú nào cùng con người ký kết Huyết khế ước.
Nhưng lần này không giống như thế, chúng nó đã quan sát một nam một nữ này thật lâu.
Hai người đều là Thánh linh văn, tính cách cũng không tệ lắm, nhất là thiếu niên kia, lại còn có thể luyện chế huyết đan thần kỳ. Hiệu quả của huyết đan cơ hồ còn tương đương với thú nguyên, nếu như mỗi ngày có thể dùng huyết đan, tất nhiên sẽ thay da đổi thịt, rèn luyện huyết mạch.
Rống!!
Tiểu tiểu Kim hầu đứng ở trên tế đàn trong tộc phát ra tiếng hò hét hùng hậu.
Hơn vạn yêu hầu vờn ở xung quanh chúc phúc.
– Một tháng, hẳn là Tô Triệt đã có được thánh huyết rồi.
Khương Phàm đứng trên đỉnh núi, ngắm nhìn rừng mưa tươi tốt.
– Làm sao tìm được Tô Triệt?
Dạ An Nhiên mang theo nụ cười thản nhiên trên mặt gương xinh đẹp, lần đầu tiên có một cảm giác chờ mong muốn thể hiện ra thực lực của mình.
– Để Tô Triệt tới tìm chúng ta.
Khương Phàm hướng về dưới núi phóng tới:
– Tiếp tục thăm dò bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên, chúng ta không thể đợi quá lâu trong này, một tháng nên trở về, nắm chặt thời gian.
Hắn có thể tưởng tượng được, trong rừng rậm có rất nhiều cường giả đang chờ hắn ở cánh rừng đầu kia.
Hắn sẽ không đi qua đó, hắn nhất định phải rời xa nơi đó hơn mấy ngàn vạn dặm, chờ Tô Triệt nghĩ hết biện pháp tìm kiếm hắn.
Dựa theo tốc độ của Kim Sí Đại Bằng, bay hơn vạn dặm hoàn toàn có thể bỏ rơi cái đám gia hỏa vọng tưởng ngồi mát ăn bát vàng kia.
Dạ An Nhiên theo sát phía sau Khương Phàm, nụ cười trên mặt không tự chủ lại càng sâu hơn.
Càng ở chung lại càng kinh ngạc.