Đan Đại Chí Tôn

Chương 660-661: 660: Thon Dài Như Khói - 661: Cuồng Chiến Không Ngớt (1)



660: Thon Dài Như Khói

– Hôm nay chỉ là ngày đầu tiên, hai mươi vị trí đầu tốt nhất vẫn là không nên động, như thế coi như làm bị thương Khương Phàm, cũng sẽ hạ uy phong của hắn.

– Hai mươi đến ba mươi, ai có nắm chắc? Không chỉ có mạnh hơn, còn phải đủ hung ác, liều sống chết.

– Nhanh! Ai có nắm chắc, lên đi chứ!
Trong lúc bọn hắn đang gây gỗ, một thiếu nữ ưu nhã cao gầy thướt tha đứng dậy, đi lên đài diễn võ.

– Ta lên vậy.

Tóc nàng dài tới eo, làn da rất trắng, vòng eo mềm mại, đi trên đường như gió nhẹ đỡ liễu mềm.

Nàng mỉm cười, ngọt ngào động lòng người, đôi mắt như nước biển thâm thúy, khiến cho người ta mê muội.

Không trung vang lên thanh âm uy nghiêm:
– Trận chiến thứ hai, người thứ hai mươi Võ Hầu bảng, Liễu Như Yên.

– Ta là nữ hài tử nhu nhược, đừng ra tay quá ác với ta nha.

Ngươi là đối thủ mạnh nằm trong bảng hạng thứ mười, ta đây chỉ là muốn lĩnh giáo thực lực của ngươi.

Liễu Như Yên cười khẽ:
– Tên ta là Liễu Như Yên.

Lai lịch, hì hì, ta kỳ thật đến từ Nguyệt Hoa Thiên Bảo.

– Nguyệt Hoa Thiên Bảo?
Rất nhiều người kinh ngạc trao đổi ánh mắt, Nguyệt Hoa Thiên Bảo phái người đến?
Ngay cả người của Đại Tự Tại điện đều ngoài ý muốn, Liễu Như Yên này trước đó chỉ lên đài ba lần, sau khi để vị trí của mình nằm tại vị thứ hai mươi thì không có biểu hiện thế nào nữa, càng không cho thấy thân phận mình.

Bọn hắn còn cho Liễu Như Yên là tiêu ký đặc thù, bởi vì có thể rõ ràng cảm nhận được nữ hài nhi này không có dốc hết toàn lực.

Không nghĩ tới, lại là thiên tài của Nguyệt Hoa Thiên Bảo.

– Hoàng Kim Dương, chú ý quan sát Khương Phàm, cần phải xác định linh văn của Khương Phàm, ghi chép toàn bộ quá trình chiến đấu của hắn.

Trong sương phòng, người phụ trách Nguyệt Hoa Thiên Bảo, Đông Hoàng Thánh Kiệt đứng dậy, đi đến cửa sổ.

Một con dê đực toàn thân bao trùm lân mỏng màu vàng, đi đến bên cạnh hắn.

Dê đực nhìn rất cao quý, tràn ngập khí tức thần thánh, hai con mắt như là vòng xoáy màu vàng, có thể nhìn thấu hết thảy mọi thứ trên thế gian.

Hai cái sừng nhọn hoắc, cứng rắn lại sắc bén cứ như hai thanh Thiên Kiếm, làm cho người khác không dám nhìn thẳng.

Trong phòng có rất nhiều cường giả mặc trường bào màu ánh trăng đều vô cùng kính sợ đối với con dê đực, chủ động tránh một khoảng cách.

– Mời!
Ánh mắt Khương Phàm sáng rực tiếp cận Liễu Như Yên, lại là Thánh linh văn, còn có khí tức sinh mệnh rất mạnh, chẳng lẽ là Mộc hệ thánh văn?
– Tỷ tỷ ta không khách khí.

Liễu Như Yên mở hai tay ra, từng sợi ánh sáng màu xanh tinh khiết lượn lờ tại đầu ngón tay, hội tụ về giữa, hóa thành một mầm cây xanh tươi ướt át.

– Nó xinh đẹp không? Nó là bảo bối của ta.

Liễu Như Yên huy động mười ngón tay nhu hòa tinh tế như ngọc, thưởng thức mầm cây.

– Chúng ta bắt đầu?
Khương Phàm cảnh giác nhìn Liễu Như Yên, nữ tử này nhìn nhẹ nhàng, nhưng lại cho hắn một cảm giác uy hiếp không hiểu được.

– Không phải đã bắt đầu sao? Ngươi là đã bị tỷ tỷ hấp dẫn, hay là không có chú ý tới?
Liễu Như Yên giương mắt nhìn Khương Phàm cười một tiếng, mười ngón tay bỗng nhiên kéo về hai bên phải trái, mầm cây nở rộ lên gợn sóng vô hình, quét sạch hơn ba trăm mét diễn võ trường.

Tham Khảo Thêm:  Chương 343

Ông!
Không gian sụp đổ, quét sạch phạm vi ba trăm mét.

– Ngọa tào! Tình huống này là như thế nào?

– Ảo giác sao?
– Không gian! Là lực lượng không gian!
Toàn trường kinh hô, quá đột nhiên, ai cũng không có chú ý tới.

Mười mấy sợi đằng từ trong không gian sụp đổ lao ra, nhìn như nhẹ nhàng nhưng lại nặng hơn vạn quân, mở ra vết nứt, quất về phía Khương Phàm.

Khương Phàm lập tức tụ hai cánh lên, ngạnh kháng sợi đằng bạo kích.

Thương thương thương…!
Sợi đằng cùng năng lượng không gian giao hòa, vạch ra ánh sáng đáng sợ, hung hăng quất vào trên hai cánh, phát ra tiếng oanh minh.

Năng lượng huyết mạch của Khương Phàm đã được kích phát, không chỉ có huyết nhục hài cốt cứng như sắt thép, hai cánh càng không thể phá vỡ, đã có thể làm tấm chắn, lại có thể làm đao lớn.

– Cánh nhỏ rất cứng đấy.

Liễu Như Yên yêu kiều cười, mầm cây trong tay tỏa ra hào quang bất hủ, không ngừng liên tục dung nhập hư không, nở rộ lên gợn sóng vô hình.

Một sợi đằng non mịn nhu hòa mở hư không ra, theo các sợi đằng khác cùng quất về phía Khương Phàm, lại tại tiếp xúc trong chốc lát, ánh sáng tăng vọt, cuồng lực lớn mạnh.

Ầm ầm!
Toàn thân Khương Phàm run rẩy, nổ lên hỏa vũ xốc xếch.

– Còn có thể kháng?
Liễu Như Yên yêu kiều cười, tay trái nâng mầm cây, khống chế ánh sáng màu xanh vô tận, tay phải chấn động, sóng gợn vô hình khuấy động lôi đài, trong chốc lát đã xuất hiện ở trước mặt Khương Phàm.

Một khe hở không gian được mở ra, ánh sáng màu xanh lấp lóe bên trong, như là một con Cự Thú Hư Không đột nhiên mở mắt ra ở trước mặt Khương Phàm, tràn ngập ra khí tức bất hủ kinh khủng.

Hai sợi đằng tráng kiện thế như kinh lôi, quét ngang xé rách khí thế không gian cường đại, đánh về phía Khương Phàm.

Khương Phàm huy động hỏa dực đến tốc độ cao nhất, hai tay ngưng tụ thành móng vuốt, giao thoa ở phía trước bạo kích.

Oanh! Oanh!
Chu Tước Trảo không thể phá vỡ, phối hợp lực lượng hai trăm ngàn cực cảnh, cường lực rung trời, đánh vỡ nát sợi đằng cường đại.

– Linh văn khá tốt đấy, chỉ là uy lực thi triển hỏa hầu kém một chút.

Khương Phàm nắm chặt Chu Tước Trảo, cao giọng đánh giá.

Lực bộc phát của những sợi đằng này hoàn toàn siêu việt đến một trăm ngàn cực cảnh, nếu như không phải mình đã đạt tới lực lượng cao hơn, thật đúng là đã bị thương.

– Ta đã xem ngươi tranh tài trước đó, hình ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn, là được cơ duyên gì sao?
Liễu Như Yên hơi kinh ngạc, tuy nhiên nụ cười nơi khóe miệng lại càng sâu.

Khương Phàm tiếp cận Liễu Như Yên:
– Nếu như chỉ có thể làm đến như thế này, ngươi có thể lui xuống.

Trận chiến thứ hai, kết thúc.

– Tỷ tỷ ta còn chưa có thi triển ra đây, chúng ta tiếp tục.

Ầm ầm…!
Phạm vi hư không ba trăm mét như mang theo sóng lớn mãnh liệt, khí thế kinh người rung động diễn võ trường..

661: Cuồng Chiến Không Ngớt (1)

Vô số người đều đổi sắc mặt, đây cũng không phải là uy lực võ pháp, mà xác thực là linh văn của Liễu Như Yên có vấn đề.

Tham Khảo Thêm:  Chương 114

Song linh văn!

Không gian cùng sinh mệnh giao hòa, song linh văn cường hãn!

Nguyệt Hoa Thiên Bảo vậy mà lại cất giấu một thiên tài như thế này!

– Nếu như vậy, vị trí thật sự của Liễu Như Yên tuyệt đối không chỉ là người thứ hai mươi.

Các cường giả Võ Hầu bảng đều bất chợt kinh sợ, song linh văn không gian sinh mệnh, cả thế gian đều hiếm thấy.

Ầm ầm…

Phạm vi hư không ba trăm mét sôi trào toàn diện, vặn vẹo kịch liệt như đang muốn nghiền nát Khương Phàm.

Số lượng lớn dây leo xuất động đánh về phía Khương Phàm, dây leo nhìn qua thì như rất yếu đuối nhưng lại cứng rắn như sắt, cường quang nở rộ, dẫn dắt khí tức hư không, cuồng dã tấn công Khương Phàm.

Khương Phàm vỗ mạnh hai cánh, thế như Thiên Đao, song trảo sắc bén, xé rách không gian cùng với sợi đằng đầy trời.

Gió mạnh gào thét, bát phương di động.

Tiếng oanh minh kịch liệt vang vọng khắp diễn võ trường, dày đặc điếc tai, liên miên bất tuyệt, cứ như có mấy trăm cường giả đang điên cuồng chém giết, thanh thế kinh người.

Bầu không khí tại diễn võ trường bị dẫn bạo, mọi người đều khiếp sợ trước sự cường hãn của Liễu Như Yên, càng ngoài ý muốn trước độ cứng cỏi bởi hai cánh và song trảo của Khương Phàm.

Dây leo bạo kích liên tiếp bị vỡ nát, hào quang màu xanh lục bay tứ tán, rải đầy diễn võ trường.

Hỗn chiến kịch liệt ròng rã kéo dài ba phút, hào quang màu xanh lục chiếu ánh toàn trường.

Khương Phàm đột nhiên có loại cảm giác kỳ quái, sợi đằng bạo kích nhìn thì như hỗn loạn, nhưng lại như đang mang theo một tiết tấu đáng sợ nào đó, từ từ áp chế hắn, thậm chí mang đến một chút cảm giác bó tay bó chân.

– Không đúng!

Khương Phàm đột nhiên giật mình, trước tiên nhanh chóng sôi trào lên liệt diễm ngập trời, nhiệt độ tăng vọt, liên miên bất tuyệt trùng kích hư không, nuốt hết các nơi dây leo.

– Khanh khách… Rất linh động đấy, nhưng đã chậm. Tỷ tỷ cho ngươi được thêm kiến thức.

Liễu Như Yên nhanh chóng xông về phía Khương Phàm, cùng lúc đó, phạm vi hư không ba trăm mét vặn vẹo toàn diện, bị lục quang đánh nát rơi xuống đài diễn võ trước đó đều khôi phục.

Xa xa nhìn sang, đài diễn võ như đang ngưng tụ ra pháp trận huyền diệu, dần dần dung hợp cùng hư không vặn vẹo.

Trong ánh mắt rung động của vô số người, sợi đằng trên mặt đài bắt đầu sinh trưởng tốt, lá xanh cuồn cuộn ở hư không, trên dưới hai mảnh chiến trường cứ như bức tranh giao hòa vào một chỗ, che mất Khương Phàm.

– Lĩnh vực?

– Linh Nguyên cảnh như nàng có thể bố trí lĩnh vực?

Rất nhiều cường giả thiên tài khó có thể tin được mà nhìn lĩnh vực màu xanh lá đang bao phủ Khương Phàm.

Lĩnh vực khép kín!

Không gian vặn vẹo!

Khương Phàm đột nhiên lâm vào rừng rậm nguyên thủy vô biên vô tận, số lượng lớn dây leo lại như lôi điện nhanh chóng bạo kích, tràn ngập đất trời, bốn phương tám hướng, thanh thế kinh khủng muốn nghiền nát Khương Phàm.

Đây không phải luận võ, đây là giết chóc.

Khương Phàm vỗ cánh tung bay, Thánh Viêm sôi trào, liệt diễm cuồn cuộn mang theo nhiệt độ cao mãnh liệt quét sạch khắp nơi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 167

Những chạc cây dây leo bị liên miên chôn vùi.

Nhưng, vùng lĩnh vực này tràn ngập không gian ảo diệu, những vết nứt đã liên tiếp rộng mở, dẫn dắt liệt diễm sôi trào xông vào hư không.

Vào thời khắc này, Khương Phàm bộc phát cường thế, uy lực ròng rã triệt tiêu hai phần ba lĩnh vực.

Thương thương thương…

Dây leo nhanh chóng thành hình, không ngừng sinh sôi, liên miên bất tuyệt, cuồng dã giết tới phía Khương Phàm.

Liễu Như Yên đột nhiên xuất hiện trong lúc hỗn loạn, cầm trong tay một dây leo màu xanh, theo sát dây leo bạo động ở xung quanh, lao thẳng đến Khương Phàm.

Một kích nhìn thì như khá nhẹ nhàng nhưng lại cùng dây leo bốn phía hình thành giao hòa hoàn mỹ.

Trong chớp mắt, bốn phương tám hướng kịch liệt oanh kích hình thành lên quy luật nhịp đập kỳ diệu, c**ng bức bức Khương Phàm, cho Liễu Như Yên cơ hội tuyệt hảo để đột kích.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Yêu Báo trong thức hải Khương Phàm phát ra tiếng gầm cuồng liệt, linh văn nở rộ, liệt diễm cuồn cuộn, bằng nhanh nhất tốc độ ngưng tụ ra Yêu Báo, như kinh lôi nhào về phía Liễu Như Yên.

Ầm ầm!

Liễu Như Yên trong nháy mắt đã bị liệt diễm nuốt hết, nhiệt độ nóng bỏng, bạo tạc kinh khủng, đem toàn bộ sợi đằng trong phạm vi mấy chục mét phía trước thanh lý trống không.

Nhưng không đợi Khương Phàm thở phào, hai bên trái phải lại đồng thời xuất hiện Liễu Như Yên.

– Uy lực hỏa diễm không tệ nha. Đoán xem ai là tỷ tỷ?

Hai Liễu Như Yên cùng cười yêu kiều, ở hai bên xuất kích, sợi đằng trong tay vung ra vết tích kinh người, nhấp nháy phát sáng, xé rách không gian, quất đến hai cánh của Khương Phàm.

Xảo trá!

Ác độc!

Khương Phàm chấn kích hai cánh, nhanh chóng phóng lên, mạo hiểm tránh khỏi hai sợi dây leo oanh kích.

– Nghị công tử, có muốn càng kịch liệt hơn hay không?

Giọng Liễu Như Yên quanh quẩn bên trong Sinh Mệnh lĩnh vực, lơ lửng không cố định, khó phân biệt được phương hướng.

Oanh…

Những sợi dây leo từ ốn phương tám bạo động toàn diện, mỗi sợi đều khuấy động ánh sáng sinh mệnh bất hủ.

Như vạn lôi kích thiên, như con sông lao nhanh, bao la hùng vĩ không gì sánh được.

Rất khó để tưởng tượng, đây sẽ là đòn tấn công của thất trọng thiên.

Xung quanh Khương Phàm sôi trào liệt diễm, lít nha lít nhít hỏa tinh nhanh chóng thành hình.

Cảnh giới đột phá, hỏa tinh số lượng đã đạt tới hơn năm trăm.

Sau khi dung hợp với Đại Địa Thú Linh Viêm, năng lượng hỏa tinh càng tăng lên hơn so với trước đó.

– Bạo!

Khương Phàm khống chế hỏa tinh oanh sát, ở chính diện ngạnh kháng dây leo, bạo tạc kịch liệt, kim viêm trong nháy mắt đã bao phủ Sinh Mệnh lĩnh vực.

Cuồn cuộn không dứt, dư uy khó mà nói hết được.

Khương Phàm lấp lóe ánh mắt, sắc bén như chim ưng, ở bên trong Sinh Mệnh lĩnh vực bạo động hỗn loạn tìm kiếm bóng dáng Liễu Như Yên.

Nếu như là quy mô liệt diễm bạo động, hẳn là đã vượt quá dự kiến của Liễu Như Yên, thời khắc này Liễu Như Yên hiện đang toàn lực bảo vệ mình.

– Nghị công tử, bội phục.

Một âm thanh đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Khương Phàm:

– Ta cảm thấy rất kỳ quái, rốt cuộc linh văn của cô là gì.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.