Biến cố đột nhiên xuất hiện để diễn võ thoáng an tĩnh lại.
Cho đến khi âm thanh uy nghiêm quen thuộc vang lên lần nữa:
– Trận Khiêu chiến chiến thứ mười, vị trí thứ sáu Võ Hầu bảng, Lý Hoàng!
– Oa…!
Toàn trường sôi trào, vô số người đứng dậy reo hò.
Vị trí thứ sáu hoàn toàn có thể đại biểu lực lượng mạnh nhất trên Võ Hầu bảng.
Mà có thể tuỳ tiện đánh bại người thứ mười Võ Hầu bảng, Lạc Cuồng Sinh, càng có thể nhìn ra Lý Hoàng bất phàm như thế nào.
Đám người trong các sương phòng cũng đều nghiêm túc lên.
– Lý Hoàng là ai?
– Hắn đột nhiên xuất hiện.
Lên đài ba lần, lại ước định được vị trí thứ sáu.
Gần với Cơ Lăng Huyên, Hứa Thiên Kỳ, Ngu Kình Thương.
– Đại Tự Tại điện sẽ không vô duyên vô cớ đưa một người tới cao vị như thế, vô cùng có khả năng là biết Lý Hoàng.
– Lý Hoàng là tên thật sao?
– Có thể là tên thật, cũng có thể là là giả.
Mọi người đều hiếu kỳ lại chờ mong, nhân vật thần bí như vậy, trận chiến thứ mười hẳn là sẽ vô cùng đặc sắc.
Nói không chừng còn có thể để Khương Phàm bức ra thực lực chân thật.
Liễu Như Yên nhìn qua thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi kia, khóe miệng chợt có một nụ cười nghiền ngẫm:
– Là hắn, hắn cũng cảm thấy hứng thú đối với khiêu chiến tại Vương Quốc Hắc Ám sao.
Ta cảm thấy rất kỳ quái, nếu hắn đã phát hiện được nơi này, vì sao không nói với tộc nhân của hắn?
Mấy thanh niên nam nữ cũng đều chú ý thân ảnh kia.
Liễu Như Yên cười khẽ:
– Nghe nói hắn rời khỏi đảo Hải Thần ba năm, một mực lịch luyện ở bên ngoài, hẳn là ngẫu nhiên mới tới được đây.
Tốt nhất hắn đừng trở về thông bẩm, nếu không Vương Quốc Hắc Ám sẽ phải đổi chủ.
Hướng Vãn Tình ngồi trong sương phòng Đại Tự Tại điện, xuyên qua cửa sổ rộng lớn, nhìn Lý Hoàng đang lên đài:
– Cái tên Lý Hoàng hẳn này là có thể tạo chút phiền toái cho Khương Phàm.
Bên cạnh có người nói:
– Chỉ là tạo phiền phức thôi sao sao? Lấy thực lực của Lý Hoàng, hoàn toàn có thể ngăn chặn Khương Phàm.
– Nếu như là ở hải vực, Lý Hoàng hoàn toàn có thể vây khốn Khương Phàm, nhưng nơi này là lôi đài, Lý Hoàng…!
Hướng Vãn Tình trầm mặc một lát, lại nói:
– Liền phải xem ba năm này hắn lịch luyện trưởng thành như thế nào.
Trên lôi đài, Khương Phàm cảnh giác nam tử dang đi tới, Chu Tước trong khí hải lại sinh động hẳn lên, tựa như đã nhận lấy một sự k1ch thích nào đó.
Bước chân Lý Hoàng càng lúc càng nặng, giống như một con mãnh thú xuất hành, tản mát ra khí thế cuồng dã kinh người, từng tia sáng màu xanh thẳm nở rộ, tràn ngập lôi tràng, mang đến thanh triều đại dương mênh mông như ẩn như hiện.
Khương Phàm âm thầm nghiêm nghị, cũng bắt đầu chờ mong.
Những trận chiến trước đó mặc dù đánh rất kịch liệt, nhưng không có ai có thể làm cho hắn xuất toàn lực.
Rốt cuộc cũng có một người ra dáng.
Lý Hoàng dừng lại phía trước cách Khương Phàm ngoài trăm thước, cầm chiến kích trong tay, chỉ về phía Khương Phàm.
Ánh mắt hắn thâm thúy lại sắc bén, có loại khí thế bễ nghễ thiên hạ.
– Mời!
Khương Phàm triển khai hai cánh, hai tay hóa thành móng vuốt, khí thế phóng xuất ra ngoài, lại vô cùng cường thế, Thánh Viêm màu vàng sôi trào, khuấy động nhiệt độ cao kinh người.
– Chiến!
Lý Hoàng không có thêm lời thừa thãi, toàn thân nở rộ ánh sáng màu xanh lam, trực tiếp giết tới.
Chiến kích quét ngang như đang kéo lấy đại dương mênh mông lao nhanh, muốn bao phủ mảnh lôi tràng này.
Khương Phàm vỗ cánh xuất kích, tàn đao tới tay, huyết khí sôi trào, bổ ra đao mang cường thế nặng nề.
Tử khí mãnh liệt, kim viêm vờn quanh, thế công bá liệt đến cực điểm.
Keng!
Tàn đao ngạnh kháng chiến kích, bộc phát ra tiếng tranh minh đinh tai nhức óc!
Hai nguồn năng lượng cương mãnh như hai con sói lao nhanh đón đầu va chạm vào nhau, dâng lên khí lãng ngập trời!
Lực lượng bộc phát của Khương Phàm vượt qua hai trăm ngàn cực cảnh, phối hợp tàn đao, thế công càng mạnh.
Nhưng, chiến kích của Lý Hoàng lại được đại dương mênh mông bao quanh, giao phó cho hắn lực bộc phát hùng hậu vô địch.
– Lại đến!
Khương Phàm, Lý Hoàng dâng cao khí thế.
Kịch liệt phách trảm, đảo mắt đã mấy chục đòn, hai người tương xứng.
Ầm ầm…!
Thánh Viêm màu vàng sôi trào xung quanh Khương Phàm, Hỏa Liên hoa lệ ù ù nở rộ, khổng lồ như núi, chiếu sáng lôi tràng, hung hãn nổ bay Lý Hoàng.
Khương Phàm không ngừng tấn công, theo Thánh Viêm vọt mạnh về phía trước, tàn đao phách trảm, cường đại khiếp người, mở ra Thánh Viêm mãnh liệt, bổ về phía Lý Hoàng.
Lý Hoàng không tổn hao gì, toàn thân lượn lờ ánh sáng màu xanh lam, ngăn trở Thánh Viêm xâm nhập, mai rùa phía sau như có linh hồn, tự hành hướng về phía trước bạo kích, khuấy động khí thế kinh người.
Ầm ầm!
Tàn đao cứ như đang bổ vào trên hòn đảo, bị cưỡng ép bắn ngược.
Trong chớp mắt, Lý Hoàng đâm chiến kích trong tay tới, ánh sáng màu xanh lam cuồn cuộn như là thiên quân vạn mã đang lao nhanh, lại như sóng to gió lớn rất mãnh liệt.
Thanh thế cực kì kh ủng bố.
Khương Phàm huy động hai cánh, nhanh chóng phóng lên tận trời, tránh khỏi đòn tấn công.
Ầm ầm…!
Ánh sáng màu xanh lam trong nháy mắt bạo động khắp toàn thân Lý Hoàng, hóa thành ngọn sóng lớn chân thực, liên miên bất tuyệt, cuồn cuộn ngập trời.
Không phải bạo động trong ba trăm mét, mà là quét sạch tám trăm mét lôi đài.
Chín cơn thủy triều như chín con Ác Long, mở ra miệng lớn kinh khủng.
Ánh sáng màu xanh lam lấp lóe bên trong thủy triều như đã giao phó linh hồn cho thủy triều vậy, đòn tấn công cực kì kh ủng bố.
Khương Phàm đứng giữa trời, bỗng nhiên lao xuống, liệt diễm mãnh liệt sau lưng hội tụ thành vòng xoáy Thánh Viêm cường hãn.
Chín cơn thủy triều như Cửu Long bay lên không, từ bốn phương tám hướng bao phủ Khương Phàm, khí thế nhiếp người để vô số người hít một ngụm khí lạnh, tinh thần rung động.
Khương Phàm lao tới, vòng xoáy Thánh Viêm ở sau lưng xông ra chín đạo Thương Nhật Băng Quyền.
Ầm ầm!
Thánh Viêm màu vàng cuồng dã bạo kích, phá hủy hết thảy mọi thứ ở trước mặt, oanh kích chín cơn thủy triều, thanh thế kinh khủng kinh thiên động địa để cho lôi đài lung lay.
Diễn võ trường sôi trào.
Năm vạn người đứng dậy hô to, nhiệt huyết nổi lên!
Quá mạnh, quá đặc sắc!
Đây mới thật sự là thi đấu khiêu chiến Võ Hầu, đây mới thật sự là đỉnh cao quyết đấu..