Mặc dù Tam đại vương phủ cùng cứ điểm phòng giữ cực lực phản đối, nhưng thực sự không lay chuyển được Đại hoàng tử. Cuối cùng chỉ có thể mời Đại hoàng tử đến phòng ngự vững chắc nhất ở cứ điểm đầu tiên, cũng triệu tập hơn tám vạn lực lượng dự trữ đến nơi này.
Cứ điểm đầu tiên từ trên xuống dưới, tụ tập hơn năm vạn người.
– Không cần khẩn trương như vậy. Ác linh mãnh thú bình thường đều vào không được, hôm nay liền có thể tiến đến sao? Các ngươi cứ việc bố phòng, cứ như thường ngày.
Đại hoàng tử đứng ở trên tường thành rộng rãi như đường đi, ngắm nhìn rừng rậm Đại Hoang mênh mông thâm thúy.
Bây giờ đã gần chạng vạng tối, số lượng lớn thí luyện giả đang từ các nơi trở về, thông qua tường thành cao ngất tiến vào thành Bạch Hổ.
– Nơi này chờ một lúc nữa sẽ hỗn loạn đầy máu, thân thể Đại điện hạ vạn kim, hay là đến bên trong cứ điểm nhìn đi.
Tân vương gia của Bạch Vương phủ là trưởng tử Bạch Ngao Thương, Bạch Quân, hắn một mực cung kính hầu ở bên cạnh Đại hoàng tử, muốn khuyên vị đại gia này trở về.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu thật có gì ngoài ý muốn, hắn thật sự là gánh không nổi.
Đại hoàng tử khẽ nhíu mày, ngữ khí nghiêm khắc:
– Đêm nay ta ở ngay chỗ này, còn muốn ta nói mấy lần?
Bạch Quân vội vàng xin lỗi, muốn cầu cứu Cửu công chúa, Cửu công chúa lại một mặt lãnh đạm, nhìn cũng chưa từng nhìn hắn.
Bạch Quân không có cách khác, chỉ có thể nhắc nhở Cự Linh vệ Huyền Giáp vệ làm tốt phòng ngự.
Đại hoàng tử phát hiện xung quanh có chút chen chúc, phân phó cận vệ thiếp thân:
– Không cần nhiều người trông coi như vậy, để lại hai mươi tên là được.
– Thế nhưng điện hạ…
– Không nhưng gì cả, tản ra.
Tường thành liền rộng hơn mười thước.
– Các ngươi đều tụ ở chỗ này sẽ ảnh hưởng bọn hắn phòng ngự.
Sau đó không lâu, tiếng chuông vang vọng khắp cứ điểm, quanh quẩn rừng rậm Đại Hoang, kí.ch thích càng nhiều người tràn vào cứ điểm.
Khi cửa đá cứ điểm ầm ầm đóng lại, giữa đất trời xa xôi, một đường màu đen kéo dài vô tận dần dần rõ ràng hơn, cũng nhanh chóng phóng đại, che khuất bầu trời, bao phủ dãy núi, tràn ngập đất trời xông về phía cứ điểm.
Đại hoàng tử, Cửu công chúa khiếp sợ nhìn hình ảnh hỗn loạn kia.
Hắc ám lao nhanh, vô biên vô hạn.
Ác linh tà ác đang rít gào thê lương, mãnh thú Đại Hoang đều bị kíc.h thích, phát ra gào thét điên cuồng.
Bọn hắn đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn bị đập thảm liệt khí thế kinh hãi trong lòng cuồng loạn.
Nếu như không phải có chút định lực, lúc này đều muốn ngồi xuống.
– Huyền Giáp vệ, lên mũi tên. Cự Linh vệ, tử chiến.
Các võ tướng trấn thủ tám đại cứ điểm toàn bộ hô to, căm tức nhìn về phương xa.
Ầm ầm…
Thời điểm hắc ám mang theo mãnh thú ác linh tới gần cứ điểm cách đó mười dặm, võ tướng ở các nơi bỗng nhiên phất tay, một trăm ngàn Ô Cương Tiễn được bắn vào trời cao, thanh âm to lớn, chấn động đến cứ điểm đều đang lay động.
Một bên hắc ám giống như là biển động, một bên giống như là dòng lũ sắt thép, ầm vang va chạm ở phía trước cứ điểm, nổ lên huyết thủy đầy trời.
Ngay sau đó đợt Ô Cương Tiễn thứ hai, thứ ba điên cuồng nổ bắn ra, liên tiếp oanh kích mãnh thú ác linh trong bóng tối.
Nhưng hắc ám quá mãnh liệt, cuồng liệt táo bạo, rất nhanh đã lấy tình thế rung động đụng phải bình chướng Bạch Hổ quan.
Bình chướng lắc lư kịch liệt, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ, số lượng lớn ác linh mãnh thú ở trước bình chướng đưa ra bộ dáng dữ tợn, Đại hoàng tử Cửu công chúa trên tường thành đều hoảng hồn, suýt chút nữa liền muốn chủ động lui ra khỏi cứ điểm.
Bình chướng sau khi lắc lư kịch liệt đã miễn cưỡng ổn định lại, hắc ám dọc theo bình chướng tràn qua cứ điểm, bao phủ toàn bộ thành Bạch Hổ.
Trong bóng tối ác linh mãnh thú bắt đầu điên cuồng va chạm tường thành, liên miên bất tuyệt, thanh thế to lớn.
Tường thành lắc lư ù ù, cửa thành két loạn hưởng, bình chướng đang khổ cực kiên trì sau một thời gian ngắn liên tiếp mở ra vết nứt.
Số lượng lớn ác linh mãnh thú kêu gào dữ tợn, thuận vết nứt xông lên đầu tường.
– Giết!
Toàn bộ Cự Linh vệ kích phát võ pháp, đội lên phía trước, triển khai chém giết cùng mãnh thú ác linh.
Tràng cảnh khủng bố lại thật lớn, chém giết điên cuồng lại hỗn loạn, tràn ngập kéo dài hơn năm mươi dặm cứ điểm.
Đại hoàng tử và Cửu công chúa âm thầm hồi hộp, không thể không lui đến biên giới tường thành.
Đám cận vệ đều trắng bệch cả mặt, hô hấp khó khăn, rốt cuộc cũng tự mình cảm nhận được sự nguy hiểm của Đại Hoang, những khinh thường trước đó sớm đã tan thành mây khói.
Theo hỗn chiến tăng lên, Cự Linh vệ bọn họ đều giết đỏ cả mắt, nhao nhao quát tháo bọn cận vệ hoàng thất vướng bận cút ngay, bọn hắn không thể không kiên trì lui lại, tận lực đưa ra.
Đúng vào lúc này, một “Cự Linh vệ” gầy gò đột nhiên bị đẩy lên phía trước xông vào bình chướng sau đó lại bị mãnh thú đánh bay, ba Cự Linh vệ khác cũng bị đánh bay tới hướng bọn thị vệ hoàng thất ở phía sau.
Bọn thị vệ hoàng thất cuống quít giúp đỡ.
– Oa!
“Cự Linh vệ” há miệng phun máu.
– Ta có đan dược.
Đại hoàng tử phất tay ra hiệu, lúc này nên biểu hiện một chút, ủng hộ khí thế.
Bọn thị vệ tranh thủ thời gian ôm lấy vị “Cự Linh vệ” tuổi trẻ này đưa đến trước mặt Đại hoàng tử.
Đại hoàng tử lấy ra một viên đan dược từ trong nhẫn không gian, đưa tới trước mặt “Cự Linh vệ”.
– Ăn xong, tiếp tục chiến đấu, bảo hộ thành Bạch Hổ.
“Cự Linh vệ” nâng tay lên đột nhiên bắt lấy tay Đại hoàng tử, sau đó…
Ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt đầy máu.
– A… Khương Phàm?
Đại hoàng tử sững sờ, một cái tên được thốt ra, sau đó liền muốn lắc đầu, làm sao lại còn gặp ảo giác, nghĩ đến tên hỗn đản kia.
Nhưng… “Cự Linh vệ” bỗng nhiên thuận thế bóp lấy cổ Đại hoàng tử, một tay khác hung hăng chộp tới Cửu công chúa ở bên cạnh còn đang mờ mịt.
Ầm ầm!
Kim quang nở rộ, Thánh Viêm bạo động, hỏa dực được huy động, hai tay Khương Phàm bóp lấy Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa, phóng tới không trung.