Đan Đại Chí Tôn

Chương 715: Vô Hồi thánh địa sắp tới?



Chính là nương tựa theo mảnh Đại Diễn sơn mạch cổ lão mà mênh mông này, Đại Diễn thánh địa từ đầu đến cuối có thể hưng thịnh không suy. 

Càng đáng quý chính là, Đại Diễn thánh địa ở trong dãy núi này có được lực uy tín tuyệt đối, được người người kính ngưỡng. 

Tại thời điểm Vô Hồi thánh địa chạy tới nơi này, Ly Hỏa thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, đều lấy sớm đi đến. 

Khi Ly Hỏa Thánh Chủ cực lực hòa giải, Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa đều đã tự mình đồng ý liên hợp cùng Ly Hỏa thánh địa, liên thủ chèn ép Vô Hồi thánh địa. 

– Thánh Địa liên minh Nam Bộ, quả thực là năm bè bảy mảng. Vốn là chỉ còn bốn đại thánh địa, lại còn không nghĩ hợp tác, chỉ lo đối kháng. Nếu như không phải là vì chuyện này, ta cũng không biết Nam Bộ đã loạn thành như thế. 

– Thánh địa khai chiến? Đây chính là chuyện hiếm lạ ngàn năm cũng chưa từng xảy ra. Bọn hắn thật đã quên sứ mệnh thánh địa rồi sao? 

– Bốn đại thánh địa khu vực trung ương hình như cũng bắt đầu chú ý tói sự kiện lần này. 

Trong Đại Diễn thánh địa, Đại Diễn Thánh Chủ cùng mấy nam tử túc lão cấp bậc đứng bên trên cao phong vạn trượng, nhìn qua rừng rậm tràn ngập mây mù. 

– Đã từng là liên minh Nam Bộ cũng tạm được, bởi vì trận kịch biến tại Đại Hoang ngàn năm trước kia, để tất cả đại thánh địa bọn hắn bằng mặt không bằng lòng. 

Đại Diễn Thánh Chủ chậm rãi lắc đầu. 

Một trận kịch biến Đại Hoang, chôn vùi Đại Hoang thánh địa, ức vạn sinh linh chết thảm, cũng suýt nữa tác động đến La Phù sơn mạch. Vô Hồi thánh địa trước sau chín lần cầu cứu tôn chủ Ly Hỏa thánh địa đều bị cự tuyệt, hoàn toàn bất đắc dĩ chỉ có thể cầu cứu Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, vậy mà bị cũng không nhìn đến. 

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Một ngàn năm, Vô Hồi thánh địa một mình chống cự Đại Hoang, thương vong thảm trọng, cũng mỏi mệt không chịu nổi, khẳng định oán hận trong lòng càng để lâu càng sâu. 

Một vị túc lão nói: 

– Thánh Chủ, ngài muốn hóa giải mâu thuẫn của bọn họ, chỉ sợ không quá hiện thực. Bọn hắn chất chứa oán hận đã sâu, cũng đều cao ngạo cường thế, sẽ không dễ dàng bắt tay. 

Đại Diễn Thánh Chủ nói: 

– Ta đưa bọn hắn đến nơi này, chỉ là để bọn hắn nhìn thấy thánh địa khu vực Tây Bộ mạnh bao nhiêu, lại là làm thánh địa thế nào. Không hy vọng xa vời bọn hắn có thể bắt tay giảng hòa, chí ít có thể ổn định lại tinh thần ngẫm lại làm sao duy trì liên minh Nam Bộ đã vô cùng không chịu nổi mặt mũi. Tuy nhiên… 

– Tuy nhiên cái gì? 

Các túc lão đều nhìn về Thánh Chủ. 

– Vô Hồi Thánh Chủ vậy mà đã đạt đến Niết Bàn cảnh thất trọng thiên rồi, đây thật là để cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. 

Lúc Đại Diễn Thánh Chủ xuất hiện tại Ly Hỏa thánh địa, một khắc này đã liền nhận ra khí tức Vô Hồi Thánh Chủ có gì đó quái lạ. 

Vô Hồi Thánh Chủ đang cực lực ẩn giấu, áp chế! 

Nhưng hắn rất xác định, cảnh giới Vô Hồi Thánh Chủ đã vượt qua Niết Bàn lục trọng thiên. 

Tham Khảo Thêm:  Chương 128: Em còn muốn tôi làm thế nào?

Tất cả túc lão cũng hơi nhíu mày, khi nghe được tin tức này đều rất không thể tưởng tượng nổi. 

Từ Sinh Tử cảnh tiến vào Niết Bàn cảnh cần trải qua khảo nghiệm sinh tử, đã vô cùng khó khăn, nhưng sau khi tiến vào Niết Bàn cảnh, muốn lại bước lên một trọng thiên càng là gian nan, có ít người thậm chí trong quá vượt qua Sinh Tử cảnh trình liền hao hết toàn bộ tiềm lực truy cứu cả đời mà dừng bước tại đây. 

Mà muốn từ tam trọng thiên đột phá đến tứ trọng thiên, tiến vào trung giai đơn giản là khó hơn lên trời. 

Tất cả các túc lão thánh địa, cơ bản đều ở tam trọng thiên, tứ trọng thiên là cực kỳ hiếm thấy. 

Thánh Chủ, phổ biến kẹt tại lục trọng thiên. 

Bởi vì bước qua lục trọng thiên, chẳng khác nào tiến vào cao giai Niết Bàn cảnh, thân thể bắt đầu chuẩn bị biến đổi đến Thánh Nhân. 

Một vị túc lão hỏi: 

– Không phải là ngài cảm giác, Đại Hoang thâm uyên có gì đó quái lạ sao? 

– Đại Hoang thâm uyên xác thực có gì đó quái lạ! Không chỉ có Vô Hồi Thánh Chủ là cao giai Niết Bàn, vị túc lão tên là Ngụy Thiên Thu kia lại là trung giai Niết Bàn tứ trọng thiên, mà cũng đang dùng thứ gì đó để áp chế ngụy trang, thoạt nhìn là tam trọng thiên. 

Đại Diễn Thánh Chủ lấy danh nghĩa “Vĩnh Hằng Thánh Sơn” đều mời thánh địa Nam Bộ đi theo, kỳ thật cũng là nói bóng nói gió để hiểu rõ một chút. 

– Phụ thân. 

Một tiểu nha đầu non nớt đáng yêu mặc váy hoa xinh đẹp đi tới đỉnh núi. 

– Tiểu Niệm Nhi, sao con lại tới đây. 

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Đại Diễn Thánh Chủ nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình thì không khỏi lộ ra nụ cười từ ái. 

– Tiểu Niệm Nhi, núi cao như vậy mà tự mình chạy tới sao? 

Mấy vị túc lão cũng đều lộ ra nụ cười. 

– Tiểu Kim dẫn con tới. 

Đi theo phía sau Tiểu nha đầu là một con Tiểu Kim Bằng thần tuấn. 

Đây là một con Kim Bằng cấp bậc bán huyết, toàn thân kim vũ bóng loáng như gương, mỗi một sợi lông đều giống như lợi kiếm rèn đúc bởi tinh kim, vô cùng khiếp người, trong cặp mắt kia có kim quang lưu chuyển, giống như là hai vòng xoáy, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. 

Nhưng một con hung cầm đáng sợ như thế, lại nhu thuận đi theo sau lưng tiểu nữ hài nhi hai tuổi này. 

– Vô Hồi thánh địa sắp tới? 

Tiểu nha đầu như là búp bê phấn điêu ngọc trác, ngọt ngào đáng yêu, mắt to sáng lấp lánh nhìn phụ thân. 

– Đúng vậy, ai nói cho con? 

– Có người tên Khương Phàm không? 

– Là có người như vậy, dìm nước Ly Hỏa thánh địa, huyên náo hai đại thánh địa không được an bình. Sao con lại quan tâm tới cái này? 

– Lúc nào đến? 

– Cũng nhanh thôi. 

– Không sao. 

Tiểu nha đầu nện bàn chân nhỏ, đi xuống núi cao. 

Tiểu Kim Bằng cũng nện móng vuốt, bay nhảy bay nhảy theo ở phía sau. 

Đại Diễn Thánh Chủ cùng mấy vị túc lão trao đổi ánh mắt, đều lộ ra mấy phần cười khổ. 

Nha đầu này từ khi sinh ra đến nay đã bắt đầu không giống những người khác lắm. 

– Sao tiểu nữ lại biết có tên Khương Phàm kia, Tô Triệt nói sao?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.